-Biết một chút, không ngờ cái công ty sắt thép có uy tín lâu năm này lại có thể cùng bên chị hợp tác, phỏng chừng bọn họ cũng nhìn trúng thị trường tiềm năng của Trung Quốc rồi, hiện tại kỹ thuật vật liệu thép bình thường trong quốc nội thì lại quá dư thừa, không ít lão bản vật liệu thép phải nhảy lầu, khuyết thiếu đúng là vật liệu thép đặc chủng .
-Cho nên, chúng ta phải trả giá cho bọn họ cũng là thê thảm, nếu công ty xây dựng đầu tư xong, ngoại trừ phí chuyển nhượng kỹ thuật, sau đó hàng năm lợi nhuận của công ty phải chia cho bên công ty Khắc Lỗ Bá ba phần, chúng ta chỉ còn bảy phần, kỳ hạn năm năm.
Tạ Phương Quỳnh phiền muộn nói. -Nhiều như vậy sao?
-Ừ…, vốn là chị không đáp ứng, nhưng lão gia tử hình như đối với điều này không quan tâm, ý muốn của lão gia tử bây giờ làm như thế nào để cho công ty sắt thép Tạ thị một lần nữa đứng lên .
Tạ Phương Quỳnh nói.
-Um.., như vậy đi, chị còn nhớ Dương Phụng Tê của công ty đầu tư Bàn Thạch không?
-Nhớ rõ, như thế nào, nếu em có thể nói động để cho công ty đầu tư Bàn Thạch đầu tư vào công ty của chị, như vậy cũng tốt a.
Tạ Phương Quỳnh trên mặt hiện ra nụ cười tỏa nắng, nói.
-Để em gọi điện thoại hỏi thăm tình huống thử xem .
Đinh Trường Sinh nói.
Đinh Trường Sinh lấy ra điện thoại gọi điện thoại, hắn dùng một số mới xa lạ để gọi, Dương Phụng Tê vừa mới ngủ, bị một số điện thoại xa lạ từ quốc nội đánh thức, nàng rất là bực mình.. -A lô…là vị nào?
-Chị Dương.., là em.. Đinh Trường Sinh.
- Tên hỗn đản này, chị đã nói với em biết bao nhiêu lần, cứ đến hơn nữa đêm giờ này thì gọi điện thoại, em lại quên sai giờ nữa rồi hả?
Dương Phụng Tê cầm điện thoại tại phía trên gối đầu, trong miệng lẩm bẩm mắng Đinh Trường Sinh.
Đinh Trường Sinh có chút lúng túng, cười cười sau đó nói:
-Lần này em không quên, nhưng có một vụ làm ăn lớn, em cảm thấy cần phải nói cho chị biết, nếu không sợ mất đi cơ hội kiếm tiền tốt, đến lúc đó em cả đời trong tâm bất an ..
-Em bớt xạo lại đi, chị đang buồn ngủ, ban ngày mệt chết rồi, không tán gẫu nữa.
Dương Phụng Tê nói xong liền muốn cúp điện thoại.
- Trước đây em cũng đã từng nói với chị về sự tình công ty sắt thép Tạ thị, như thế nào.. có hứng thú không? - Có chút ấn tượng, nói đi, rốt cuộc chuyện gì?
-Bọn hắn muốn thành lập một công ty mới, du nhập kỹ thuật luyện thép đặc chủng tiên tiến nhất trên thế giới, đã cùng với công ty Khắc Lỗ Bá của nước Đức thỏa đàm rồi, hay là chị đầu tư vào làm cùng?
- Công ty Khắc Lỗ Bá? Cái gì? .
Dương Phụng Tê có khứu giác nhanh nhạy trong kinh doanh buôn bán, gần đây trong quốc nội xảy ra xung đột cùng Hán Đường Trí Nghiệp về hạng mục Quan Vân Hồ, cho nên nàng phải ở nước ngoài, nhưng vẫn là điều khiển sự tình trong quốc nội, cho nên bất kỳ cái gì vấn đề gì mấu chốt buôn bán kinh doanh trong quốc nội cũng không tránh được ánh mắt của nàng.
Nàng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ không mãnh vải đứng dậy đến góc tường mở ra notebook, cũng không bật đèn, mở ra notebook, tra ra công ty Khắc Lỗ Bá từ trang web, tuy rằng công ty đầu tư Bàn Thạch đầu tư rất nhiều hạng mục, nhưng về hạng mục sắt thép này vẫn là lần đầu tiên tiếp xúc được. Nhưng từ trang web nàng không có tìm được bất kỳ cái tin tức gì về sự hợp tác với quốc nội từ công ty Khắc Lỗ Bá.
-Đinh Trường Sinh, em định lường gạt hả? Công ty Khắc Lỗ Bá căn bản không có bất cứ tin tức gì dính dáng đến hợp tác cùng công ty quốc nội cả…
Đinh Trường Sinh che điện thoại, dò hỏi Tạ Phương Quỳnh, Tạ Phương Quỳnh vừa nghe đến việc này, ý bảo Đinh Trường Sinh cầm điện thoại đưa cho nàng, Đinh Trường Sinh mừng rỡ vì mình khỏi phải giải thích nữa, vì thế liền đưa cho nàng, các nữ nhân giao phong thì không cần ngoại nhân phải hiểu, nhất là hai nữ nhân vô cùng ưu tú, có giao phong cũng là tao nhã, một chút nhìn không tới tinh chất phong huyết vũ, nhưng có rất nhiều việc, ở giữa các nữ nhân trao đổi càng có thể đạt được hiệp nghị.
-A lô, chào chị Dương, tôi là Tạ Phương Quỳnh, chị có còn nhớ tôi không? -Ách, chào cô Tạ… cô đang ở chỗ của Đinh Trường Sinh sao?
-Vâng, đúng vậy a, trước kia hắn còn ở tại Hồ Châu đã từng đáp ứng tìm nhà đầu tư cho tôi, nhưng sau khi tôi tìm được hạng mục hợp tác rồi, thì tên gia hỏa này lại nói tìm nhà đầu tư không có, đây không phải là đem tôi nướng tại phía trên lửa sao?
-Cô đừng có nghe lời của hắn, lâu nay hắn là một tên lường gạt, bất quá, sự việc các người cùng công ty Khắc Lỗ Bá hợp tác là thật ?
Dương Phụng Tê vẫn là có nghi vấn hỏi.
-Là thật đấy, công ty Khắc Lỗ Bá đối với chuyện này rất thận trọng, bởi vì bọn họ có kỹ thuật sắt thép tiên tiến nhất, mà phương Tây đối với Trung Quốc về các loại kỹ thuật như thế này thì hạn chế rất nghiêm khắc, cho nên bọn họ không muốn tiết lộ tin tức này ra bên ngoài trước khi đạt được sự hợp tác chính thức, chúng tôi cũng là lo lắng vạn nhất tin tức này công bố ra ngoài, sẽ gặp phải những lời đồn ác ý tung ra để thu mua cổ phiếu, hiện tại giá trị cổ phiếu đã rớt giá lắm rồi.. . Tạ Phương Quỳnh trấn tĩnh nói.
-Ặc…, nói như vậy, tất cả đều là thật ?
-Chị và Đinh Trường Sinh là bằng hữu, tôi cùng hắn cũng là bằng hữu, chúng ta không thể làm sự tình tổn hại đến lợi ích của bằng hữu a .
Tạ Phương Quỳnh tại bên trong điện thoại rất tự nhiên nói.
-Ừ…cô nói cũng đúng, như vậy đi, tối ngày mai tôi sẽ đến Hongkong, cô cũng đến Hongkong đến một chuyến đi, chúng ta gặp mặt đàm luận, tại bên trong điện thoại có một số việc nói không thuận tiện.
Dương Phụng Tê trong chớp mắt liền quyết định, nói.
-Tốt, tôi sẽ đến Hongkong gặp chị…
Tạ Phương Quỳnh thật sự là hết sức vui mừng, không nghĩ tới Dương Phụng Tê lại có thể đáp ứng từ xa đến Hongkong để trao đổi với nàng, cái ý vị chính là Dương Phụng Tê đối với hạng mục này cảm thấy hứng thú, nhất thời Tạ Phương Quỳnh cũng không biết nên nói cái gì nữa, liền đưa điện thoại cho Đinh Trường Sinh. Đinh Trường Sinh nhìn bộ dạng Tạ Phương Quỳnh cao hứng, biết việc này có khả năng tạm ổn rồi..
-Như thế nào rồi?
- Ngày mai chị đi Hongkong gặp nàng...
Tạ Phương Quỳnh nói.
-Um…, gần đây tại quốc nội có một việc đối với chị Dương bất lợi, mà nàng thì không muốn thua cuộc lui bước, cho nên cứ cứng đờ, nếu chị đi Hongkong gặp nàng hãy giữ bí mật, nếu như nàng quả thật đầu tư, em đề nghị chị thành lập một công ty mới thu mua lại cổ phiếu của công ty sắt thép xây dựng Tạ thị, như vậy đối với cả hai đều tốt hơn… .
Đinh Trường Sinh đề nghị.
- Sự tình quốc nội đối với nàng bất lợi? Vấn đề gì? Tương lai sẽ có ảnh hưởng gì đến công ty của chúng ta không vậy?
Tạ Phương Quỳnh rất cảnh giác hỏi.
- Sự tình cụ thể đến lúc đó nàng sẽ nói cho chị biết , nếu như nàng không nói với chị, vậy chứng tỏ rõ nàng không thẳng thắn thành khẩn với chị, như vậy thì việc chị trao đổi chị cũng biết phải làm như thế nào, đúng không? Em chỉ là xây cầu dắt mối, hiện nay hoàn cảnh chính trị không cho phép em đứng váo thành hàng bên chị, em đang gặp phiền phức, cho nên em không nghĩ đến bởi vì vấn đề đầu tư từ bên em mà đem chị liên lụy vào … Đinh Trường Sinh ăn ngay nói thật nói.
-Lâm Nhất Đạo sao?
Tạ Phương Quỳnh hỏi.
-Đúng vậy, cái chức vụ bí thư khu ủy này, em cũng không biết có thể còn ngồi được bao lâu, cho nên quan hệ giữa chị và em vẫn là cẩn thận thì tốt hơn..
Đinh Trường Sinh dặn dò.
-Có nghiêm trọng đến mức như vậy à?
- Khả năng so với em nghĩ còn nghiêm trọng hơn, em bây giờ bước tiếp theo không biết đối phương sẽ đi hướng nào, cho nên rất là bị động.
Đinh Trường Sinh thở dài bất đắc dĩ nói, thật sự là hắn là không biết Lâm Nhất Đạo bước tiếp theo kỳ chuẩn bị đi như thế nào, đây là điều hắn lo lắng nhất.
-Nếu như cảm thấy không ổn, thì cái chức quan này em đừng làm nữa, đến công ty của chị đi, chi để cho ngươi làm phó tổng ở bên cạnh chị, như thế nào đây?
-Phó tổng bên cạnh chị? Đinh Trường Sinh cười xấu xa nói.