Hắn thì ngồi dưới ghế sofa, nàng thì đứng trước mặt hắn, khu vực gò mu của nàng vừa vặn đúng tầm ngay mặt hắn, hắn không khỏi nhìn đến từ nới chính giữa hai chân của nàng, trong miệng thì thầm nói:
-Chi Tạ à…. Em ngửi được cái mùi đó rồi, như thế nào, chị đang hưng phấn sao?
Tạ Phương Quỳnh nghe được Đinh Trường Sinh vừa nói như vậy, khuôn mặt không khỏi trắng không còn chút máu:
-Vô lại….em chẳng bao giờ làm người đàng hoàng được sao? Nhưng mà có dám..hành sự tại nơi đây không chứ?
Tạ Phương Quỳnh nói như vậy, lại đỉnh động hạ thể của mình, ngay tại trước mặt Đinh Trường Sinh cái âʍ ɦộ càng thêm xông ra bên trong làn váy, đối diện từ nơi đó tản ra khí tức hấp dẫn, phảng phất hoan nghênh mới Đinh Trường Sinh đến đấy. -Um…., quên đi, nếu như không phải là tại nơi này, thế nào em cũng cho chị biết sự lợi hại của em, đúng rồi, thân thể lão gia tử vẫn tốt đó chứ?
Đinh Trường Sinh nhích người ra xa, bỏ qua một bên đề tài kia, rồi hỏi.
-Ừ…, vẫn còn tạm được, hiện tại nhiệt tình vẫn còn rất đủ, trước đây lão gia tử tính giao ban cho chị , nhưng chị suy nghĩ không nên nhanh như vậy, bởi vì lão gia tư vẫn còn có thể dùng kinh nghiệm của mình để sử dụng thêm vài năm nữa…
-Như vậy cũng tốt a, ít nhất có thể nâng đỡ cho chị thêm một đoạn đường, hơn nữa, lão gia tử có việc làm, thân thể cũng tốt hơn, chứ nếu nhàn rỗi, không có chuyện gì làm, sẽ có rất nhiều bệnh liền tìm tới cửa.
Chốc sau hai người cùng đi ra khỏi khu ủy, Đinh Trường Sinh lái xe mang Tạ Phương Quỳnh quay về nhà hàng khách sạn của nàng đang trú ăn cơm. Cơm nước xong, nàng lên phòng của nàng để thu dọn dồ đạc rời khỏi Bạch Sơn ngay, lên lầu tám, nàng mở khóa đẩy ra cửa gian phòng 818 đi vào trong, Đinh Trường Sinh ngồi trong phòng khách chờ nàng, chốc sau nghe thấy từ phòng tắm truyền đến thanh âm của tiếng nước , hắn mò đến đẩy ra cánh cửa khép hờ, thì thấy Tạ Phương Quỳnh đang ở bên trong tắm rửa, mà lúc này nàng vừa vặn đưa lưng về phía cửa, khom người xuống dưới chà lau bắp chân của mình, bởi vậy từ phía sau Đinh Trường Sinh tinh tường nhìn thấy cái mông lớn tròn mập, từ nơi chính giữa hai bên mảnh thịt mông trắng là một cái khe mông tràn đầy v sức dụ dỗ, theo rãnh mương nhìn xuống, rõ ràng loáng thoáng có thể trông thấy nơi riêng tư phấn hồng cùng màu đen thảm lông đen nhánh, lúc này dù là một kẻ đần cũng biết, Tạ Phương Quỳnh đây là có ý hấp dẫn, Đinh Trường Sinh nuốt ngụm nước bọt, liền không nhịn được hướng phía trong nhà tắm đi vào . Tràng cảnh ám muội như thế, ướŧ áŧ họa quyển, dù là trong hoàng cung thái giám cũng phải ngắm nghía lên, huống chi là Đinh Trường Sinh là một nam nhân huyết khí phương cương có tính dục rất mạnh không kềm chế được, hơn nữa đối mặt với hắn còn là nữ nhân của mình, một nữ nhân có thể để cho mình muốn làm gì thì làm, hắn làm gì mà có thể đủ được bình tĩnh !
Đinh Trường Sinh xông lên, thò tay liền đè lến cái mông thịt dài rộng đầy nhục cảm của Tạ Phương Quỳnh nhẹ nhàng vuốt ve, trên mặt làn da của của nàng đều là nước, cho nên cảm giác càng thêm tinh tế tỉ mỉ trơn mát.
Hắn thuần thục đem quần áo của mình cỡi ra , cái vật kia đã là cứng rắn dựng đứng lên rồi, hắn không muốn lãng phí thời gian, Tạ Phương Quỳnh vẫn y nguyên bảo trì tư thế xoay người vểnh mông, nàng quay đầu lại liếc nhìn Đinh Trường Sinh, cười nói. -Đừng gấp mà …
Thế nhưng Tạ Phương Quỳnh lại đem tay của hắn đẩy ra, ngay trong lúc hắn ngạc, Tạ Phương Quỳnh ngồi xổm xuống dùng tay vịn chặt cạnh ngoài phần eo của hắn, miệng liền ngâm vào qui đầu của hắn bú ɭϊếʍ… -Um..
Hắn nhẹ nhàng đem Tạ Phương Quỳnh đặt nằm ngửa ở trên sàn nhà ẩm ướt trong phòng tắm, Tạ Phương Quỳnh cảm giác trong chốc lát phần lưng mình mát lạnh, cũng cảm giác được nằm dưới sàn nước so với nằm ở trên giường là hai chủng loại tư vị hoàn toàn bất đồng…
Tạ Phương Quỳnh nhẹ nhàng hừ một câu, tinh nhãn ẩn ý đưa tình nhìn Đinh Trường Sinh, lúc Tạ Phương Quỳnh khẽ nhắm hai mắt, cắn cắn lấy cặp môi đỏ mọn , bởi vậy cả người nàng nhìn về phía trên càng thêm quyến rũ động lòng người, lại nhìn thân thể của nàng do có nước đọng càng là lộ ra thấm ướt đầy đặn, giống như là trên lá sen có những giọt nước vậy, đặc biệt mê người, mà bên dưới cái âʍ ɦộ thảm lông màu đen treo óng ánh bọt nước , càng thêm hiện ra một người đàn bà thành thục làm dáng . Đinh Trường Sinh, sau đó tách ra Tạ Phương Quỳnh hai chân, liền đem cây dươиɠ ѵậŧ to của mình của mình chống đỡ đặt ở nơi cửa miệng âʍ đa͙σ ẩm ướt của nàng, qui đầu đẩy ra hai bên mép nhỏ đầy đặn âʍ ɦộ của nàng ra, mãnh liệt công vào, hắn quen việc dễ làm liền một phát đút lút dươиɠ ѵậŧ đến cuối cùng
-Á…ừ…ai..ai…ui…
Theo động tác Đinh Trường Sinh, thân thể Tạ Phương Quỳnh lập tức uốn éo rồi, đồng thời phát ra tiếng rên làm cho tất cả nam nhân nghe xong đều phải huyết mạch phún trương ..
Trải qua một hồi trùng kích về sau, Tạ Phương Quỳnh càng lớn tiếng rêи ɾỉ, cái mông lớn lay động kịch liệt nảy lên, mà Đinh Trường Sinh cũng cảm giác được, dươиɠ ѵậŧ lớn của mình bên trong cái âʍ đa͙σ chặt khít của nàng càng lúc càng trướng lớn lên, từng đợt tô ngứa, cũng bắt đầu hướng về qui đầu tập trung lại, còn Tạ Phương Quỳnh cũng cảm giác được, trong âʍ đa͙σ dươиɠ ѵậŧ ma sát đến càng nhanh, càng thêm rõ ràng cái loại khoái hoạt dục tiên dục tử, làm nàng cũng nhịn không được nữa lớn tiếng rêи ɾỉ lên, theo từ sâu trong âʍ đa͙σ truyền đến cảm giác càng ngày càng mãnh liệt…
Lâm Nhất Đạo không giống với các lãnh đạo tỉnh kháci, tuy rằng tỉnh văn phòng ủy ban tỉnh ủy phân nhà cho ông tại khu cư xá tỉnh ủy, nhưng ông chỉ là về đó để ngủ mà thôi, đến cấp bậc này, được trang bị cảnh vệ, nhưng ông không thích ở tại khu cư xá tỉnh ủy vì cho là ngột ngạt, bình thường ăn uống thì đến khu Thúy Hoa sơn trang là nhà khách của tỉnh ..
Nơi này non xanh nước biếc, hơn nữa mấu chốt nơi này an tĩnh, nơi này vốn là sắp xếp cho lãnh đạo tỉnh, cho nên không có mở cửa kinh doanh, nhưng có thể nói là lúc nào cũng chuẩn bị sẵn để tiếp đó cho những lãnh đạo cấp cao, về phần tiêu phí, có bộ phận bên ủy ban chi.
Hôm nay ông lại đến nơi này, còn có cái nguyên nhân, do Trần Bình Sơn gọi điện thoại, nói là có một số việc cùng với ông thương lượng, sự tình không đơn giản, Trần Bình Sơn ngữ khí trầm thấp, bộ dạng có vẻ có vấn đề trĩu nặng… Trong căn biệt thư có các cửa sổ thủy tinh đều là kiếng chống đạn, cho nên mức độ an toàn như thế nào thì có thể nghĩ, văn phòng nhận được điện thoại, lãnh đạo muốn tới dùng cơm, nên bảo nhà bếp chuẩn bị sẵn.
Nhân viên phục vụ đi lên hỏi:
-Thưa lãnh đạo, bắt đầu mang thức ăn lên chưa?
Lâm Nhất Đạo nhìn nhìn đồng hồ tay của mình, nói:
- Chờ một lát đi.
Trần Bình Sơn còn chưa đến, không biết có chuyện gì mà trì hoãn?
Mấy ngày nay Lâm Nhất Đạo trong lòng không yên, giống như luôn cảm thấy có chuyện gì sắp phát sinh, cho nên, khi đến giờ ước định mà Trần Bình Sơn không tới, ông bắt đầu lo lắng.
Đang suy nghĩ, từ bên ngoài cổng chính xuất hiện chiếc Audi a8, tâm tình Lâm Nhất Đạo lúc này mới buông lỏng xuống.
-Anh Trần, như thế nào đến trễ như vậy? . .
Lâm Nhất Đạo nghênh tiếp đến cửa thang lầu, nói. -Có chút kẹt xe, tới đây mới chậm trễ .
Trần Bình Sơn mặt không biểu cảm nói.
-Đã xảy ra chuyện gì sao?
Lâm Nhất Đạo hỏi.
Trần Bình Sơn nhìn chung quanh, Lâm Nhất Đạo hiểu ý, nói:
-Nhân viên phục vụ….bắt đầu mang thức ăn lên đi…
Mỗi người mang một món ăn, rất nhanh, bảy, tám người liền đem đồ ăn lên hết rồi, nhưng chưa có mang rượu, thì Lâm Nhất Đạo lđã bảo tất cả mọi người xuống lầu một, nếu không gọi thì không ai lên đây quấy rầy bọn họ.
-Tôi cảm thấy sự tình đang không thích hợp, giám thị trại giam Kỳ Phượng Trúc báo cho tôi biết, thái độ Kỳ Phượng Trúc mấy ngày nay so với trước kia hoàn toàn khác nhau, giám thị trại giam cũng nói không rõ vì sao khác trước, nhưng nhìn thấy bộ dạng tinh thần diện mạo thì tốt hẳn lên, khác với mấy năm trước buồn bực sầu não, tôi chuẩn bị đi đến trại giam, nhìn xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Trần Bình Sơn rất giỏi về suy nghĩ từ các chi tiết vấn đề, trại giam Kỳ Phượng Trúc thì cách xa, nhưng là Trần Bình Sơn có thể từ nơi này dựa vào chi tiết mà phát hiện vấn đề, thật là loại người không đơn giản.
-Anh tự mình đi sao?
Lâm Nhất Đạo không cho là đúng nói.
-Tôi định tự mình nhìn xem thì yên tâm, còn có việc, chúng ta lúc trước phỏng đoán đã đúng vậy, Diêm Bồi Công đắp cầu dắt mối dẫn các xí nghiệp kia rời khỏi tỉnh Trung Bắc, tuy rằng trải qua quá trình đóng gói phức tạp, nhưng có thể nhận định bọn họ đem các xí nghiệp kia xẻ nhỏ hoặc dứng hoạt động, sau đó thành lập các công ty mới, chậm rãi như chuột chuyển nhà dời đến tỉnh Trung Nam, Diêm Bồi Công người này là kẻ cầm đầu giật dây .. .
Trần Bình Sơn thông qua mấy tháng điều tra, rốt cục thì đã tra được trên đầu Diêm Bồi Công. -Um… trong sự việc này không thể thiếu tên gia hỏa Đinh Trường Sinh, tôi đã chú ý tới hắn, nhưng vừa điều tra, thì phát hiện thân phận của tên này có bối cảnh thực phức tạp, hắn vốn là thư ký của Trọng Hải của Trọng gia, Trọng Hải bây giờ là phó bí thư thành ủy Hồ Châu, không biết vì sao, lúc Đinh Trường Sinh đến Hồ Châu, lại đầu nhập làm môn hạ của chủ tịch Thạch Ái Quốc thành phố Hồ Châu, Thạch Ái Quốc bây giờ là thường ủy tỉnh ủy, chủ tịch mặt trận tổ quốc tỉnh, đã vậy còn có quan hệ hoặc sâu hoặc cạn với bí thư Lương Văn Tường hòa cùng phó bí thư tỉnh Chu Minh Thủy, cũng không dễ …
Lâm Nhất Đạo gắp thêm đũa thức ăn, nói ..
-Nếu bối cảnh của Đinh Trường Sinh phức tạp như vậy, nếu như không có lý do thích hợp mà xuống tay, chỉ sợ có rất nhiều người không phục . -Anh nói không sai, tôi đang tìm cơ hội, chỉ là chưa có tìm được mà thôi, cho nên đối với tên gia hỏa này phải tiến hành cẩn thận điều tra .
Lâm Nhất Đạo nói.
-Được, việc này để tôi an bài a, nhưng có một việc mà tôi không được rõ ràng, Đinh Trường Sinh làm như thế nào mà lại cùng Diêm Bồi Công dựng lên chung một chiến tuyến? Một ở tại tỉnh Trung Bắc, một ở tại tỉnh Trung Nam, trước đó bọn họ không có bất kỳ dấu hiệu gì cùng xuất hiện , làm sao có khả năng liên quan đến cùng nhau, tôi tra xét, khai phát khu Hồ Châu, đại bộ phận xí nghiệp đều là do Đinh Trường Sinh lúc còn đảm đương chức vụ chủ nhiệm khu khai phát mời đến, mà Diêm Bồi Công cũng là tiến đến vào giai đoạn đó .
Trần Bình Sơn nói.
-Nếu là như vậy, có khả năng ở giữa Đinh Trường Sinh và Diêm Bồi Công nhất định là có một người giật dây, đây là điều chắc chắn , hơn nữa người này còn được hai người bọn họ tín nhiệm rất sâu…. Lâm Nhất Đạo nói đến đây, hai đầu lông mày kiếm nhíu nhanh, tại nơi mi tâm dính cùng một chỗ, nhìn chằm chằm Trần Bình sơn.
-Ý cậu nói là Vũ Văn Linh Chi? Điều này….có khả năng sao?
-Tôi vẫn luôn truy tìm người đàn bà này, nhưng thời gian trôi qua, vẫn không bất kỳ tiến triển nào, tôi có cảm giác nàng có thể ẩn nấp ở tại Hồ Châu hoặc là Bạch Sơn… .
Lâm Nhất Đạo vỗ vỗ bắp đùi của mình nói.
-Nếu nói như vậy, chúng ta liền có phần thắng rồi .
Trần Bình Sơn nhàn nhạt nói.
-Ừ.., phải nhìn chằm chằm vào Đinh Trường Sinh cùng Diêm Bồi Công hai người này…
Lâm Nhất Đạo nói còn chưa dứt lời, từ ngoài cửa thang lầu truyền đến tiếng bước chân nhanh cấp bách lên lầu t.
-Xảy ra chuyện gì, không quy củ, ai cho cậu chạy lên đây?
Lâm Nhất Đạo nhìn thấy có người đi lên, phẫn nộ quát. -Lãnh đạo..có điện thoại khẩn ..
Người tới cũng không có bởi vì Lâm Nhất Đạo gầm lên mà dừng lại bước chân, vài bước tới, đem điện thoại đưa đến trong tay Lâm Nhất Đạo.