Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2241: Chương </span></span>2114 Sửa Chương



CHƯƠNG 2114.

Tần Mặc là người thông minh, liếc mắt liền nhìn ra Đinh Trường Sinh khó xử, vốn nàng không muốn tiếp tục làm khó hắn, nàng từ nhỏ đã là như vậy, không thích mang cho người thêm phiền toái, nhưng bây giờ thì nàng nghĩ, mình đến nơi này để làm gì ? Còn không phải là vì hắn, hắn có sự tình khó khăn, rốt cuộc đó là chuyện gì? Cho nên tức khắc liền thay đổi chủ ý.

-Như thế nào? Có khó khăn? Trường Sinh…anh cũng biết, tôi hiện tại một thân nhân cũng không có, đây là thời điểm khó nhất mà tôi cần có anh bồi tiếp đấy, anh có cái gì khó xử, tôi và ngươi cùng một chỗ gánh vác được không? Tôi mặc dù là nữ nhân, nhưng cũng không phải là một nữ nhân ngốc nguếch, tại bên cạnh anh, chiếu cố anh một chút, có thể nghĩ kế giùm cho anh, tôi vẫn có thể đảm nhiệm được .
Tần Mặc lời nói vô cùng hiền lành, nhưng Đinh Trường Sinh cũng hiểu được, dù nàng hiền cũng không có khả năng dễ dàng tha thứ cho mình nếu có một nữ nhân khác ở trước mặt nàng lúc ẩn lúc hiện, mà muốn bảo Tưởng Mộng Điệp dọn đi, vạn nhất Tưởng Mộng Điệp xảy ra chuyện gì, thì mình làm như thế nào hướng đến chị của Tưởng Mộng Điệp bàn giao?

Quên đi, trước cứ trở về rồi nhà rồi hãy tính a, vừa vặn trên đường có thể cùng Tần Mặc nói một chút về sự tình của Tưởng Mộng Điệp, chỉ mong Tần Mặc có thể xua đuổi khỏi ý nghĩ khó chịu...

Nhưng Tần Mặc chưa từng thấy qua mèo nào mà không thích vụng trộm mò ăn đồ tanh, nhìn Đinh Trường Sinh nói lời thề son sắt, nhưng hắn và nữ nhân kia cùng tồn tại chung một mái nhà, hơn nữa nghe ý tứ Đinh Trường Sinh, bên trong chỉ có hai người bọn họ, bọn họ nếu nói không có việc gì, thì chỉ có quỷ mới tin đây này…
-Sự tình, chính là như vậy, nếu cô tin tôi, tôi cám ơn cô, còn nếu không tin tôi, thì tôi cũng không có biện pháp, về sau cô sẽ biết rõ rang hơn… .

Đinh Trường Sinh nói.

-Tín, tôi tin anh, chỉ cần anh nói, tôi đều tin.

Tần Mặc bây giờ đã khác trước rồi, sau khi Tần Chấn Bang mất đi, nàng giống như lập tức trưởng thành lớn hơn rất nhiều, tính tình đại tiểu thư cũng đã giảm đi..

Đinh Trường Sinh thầm nghĩ, ý tứ trong này rốt cuộc có bao nhiêu lời tin được, hắn cũng không biết, chỉ là nhanh chóng nói sang chuyện khác:

-Trên Bắc Kinh không có việc gì chứ?"

-Um…tạm thời xem như không sao, bất quá, người mà bị anh đánh lúc trước, lại thường xuyên quan sát chúng quanh tại nhà của tôi, tôi không biết hắn rốt cuộc muốn làm gì, nhưng nhờ có Diêm Lệ, hắn không dám tiến vào bên trong, tôi rất lo âu, nếu không có Diêm Lệ, thì tôi không dám ở chỗ đó ở rồi.. .
Tần Mặc nói.

Đinh Trường Sinh biết Tần Mặc nói đến đúng Trần Lục, không ngờ tên này lại rất thủ tín, chính mình bảo hắn xem chừng chăm sóc nhà Tần Mặc, quả nhiên là đúng vậy.

-Không có việc gì, hắn không làm gì đâu.. .

-Nhưng phiền toái vẫn chưa xong, mấy chú bác của nhà tôi cứ khăng khăng nói năm xưa cùng với cha tôi thu mua mớ đồ cổ kia, cho nên bọn họ muốn cầm lấy trở về, tôi cũng không biết làm sao, có nói bọ họ cứ đi thưa kiện đi, đến lúc đó tôi cũng không tin trên đời này không có thiên lý.

Tần Mặc tức giận nói.

-Nhìn đến mớ đồ cổ kia giá trị không ít tiền, cô không ở Bắc Kinh, trong nhà không có người gìn giữ thì làm sao?

Đinh Trường Sinh lo lắng nói, nhưng suy nghĩ, có Trần Lục nhìn chằm chằm, nên vấn đề không lớn, nhưng nếu đụng phải bọn trộm tặc có bản sự cao siêu thì phiền toái.
- Không thành vấn đề, mật thất trong nhà người bình thường không thể mở ra.

Tần Mặc nói.

-Ừ…vậy cô tới đây là tính toán ở lại lâu dài hay chỉ là dạo chơi?

-Anh muốn tôi ở lâu dài hay chỉ là dạo chơi một thời gian rồi về?

Tần Mặc ngồi ở vị trí kế bên tài xế, nghiêng đầu nhìn Đinh Trường Sinh, hỏi.

-Vấn đề này đương nhiên là do cô thích hay không, cô ở đây ở lâu dài cũng được, chơi đùa, cũng có thể, nhưng tôi thì công tác tương đối bận rộn, không có nhiều thời gian bồi tiếp cô..

- Không có việc gì, tôi cũng không phải là tiểu hài tử, tự mình có thể đi du ngoạn, đúng rồi, nếu như tôi cũng muốn đầu tư tại nơi này, thứ nhất là kiếm tiền, thứ hai cũng là vì ủng hộ công tác của anh…

Tần Mặc nói.

-Nếu thật là ủng hộ công tác của tôi, thì tôi không tán thành cô đầu tư ở đây, tuy rằng tôi biết cô có tiền, nhưng những số tiền kia đều là của cha cô lưu lại cho cô, nếu muốn tiêu xài cho tốt, tôi đề nghị cô không đầu tư đâu cả, mà dung tiền đó đi ra nước ngoài học hỏi thêm, đi chơi đến đâu, học hỏi đến đó, lúc nào muốn trở về thì trở về, muốn đi đâu thì đi, làm một người sung sướиɠ, nếu tôi có tiền, tôi cũng sẽ chọn cuộc sống như thế, không bị ràng buộc tại một chỗ, một đời người quá mức ngắn ngủi, mà thế giới thì quá phong phú đa dạng, mặc dù chúng ta có cố hưởng thụ cuộc sống, nhưng trải qua cũng chỉ là một phần cực kỳ bé nhỏ mà thôi…
Đinh Trường Sinh cảm khái nói.

-Anh thật sự là nghĩ như vậy?

-Ừ…, thật vậy .

Đinh Trường Sinh nói nghiêm túc nói.

-Vậy chuyện này dễ làm được mà, anh cùng đi với tôi là được, cái chức quan này không làm nữa là xong…

Tần Mặc duỗi tay nắm tay Đinh Trường Sinh, nghiêm túc nói.

-Có thể, nhưng bây giờ thì chưa được, tôi còn có việc chưa có làm xong, có vài người còn cần đến tôi, để tôi làm xong việc này thì sẽ cùng với cô đi, có được không?

Đinh Trường Sinh mỉm cười nói.

-Đây chính là anh nói đấy nhé….

Tần Mặc lần đầu tiên nghe được Đinh Trường Sinh hứa hẹn, tuy rằng hư vô mờ mịt, cũng chẳng phải là một lời hứa hẹn chính thức, nhưng nếu hắn đã nói như vậy, thì cũng chứng mình rằng trong long hắn cũng có suy nghĩ đến, đây là ý nghĩ đơn thuần của Tần Mặc.

Tưởng Mộng Điệp không nghĩ tới lúc này Đinh Trường Sinh lại trở về, từ lúc mình đến ở nơi nay, hắn thường đi ra ngoài cả ngày, vừa rồi Tưởng Mộng Điệp ăn cơm thì trời nóng đầy một thân mồ hôi, vì thế nàng liền đi tắm rửa, tắm xong trên người chỉ quấn cái khăn tắm mới vừa đi đi ra khỏi phòng tắm, thì nghe được âm thanh chìa khóa cửa chuyển động, nàng chưa kịp vào phòng ngủ, thì Đinh Trường Sinh đã mang theo hai cô gái cùng đi vào nhà…
Vì thế bốn người đều nhìn thấy nhau, Đinh Trường Sinh cùng Tần Mặc, Diêm Lệ ba người nhìn thấy Tưởng Mộng Điệp chỉ bao bọc hờ hững cái khăn tắm, phần trên màu trắng cái khăn tắm chỉ bọc lấy hơn phân nữa đôi bầu vυ" của nàng, thậm chí quầng vυ" hồng hồng vẫn còn hiện ra bên ngoài đường viền cái khăn tắm chút ít, đôi chân mang lấy một đôi dép lê màu hồng, vốn phía dưới cái khăn tắm thì ngắn ngủi đánh tới gần gốc đùi của nàng, cũng bởi vì tư thế của nàng hướng lên đi tới, một phần màu trắng cái qυầи ɭóŧ cũng đã hiển lộ ra, bởi vì như vậy mà nói, cả cặp đùi ngọc của nàng, cơ hồ đều bạo lộ tại dưới ánh Đinh Trường Sinh cùng Tần Mặc, Diêm Lệ, mà phong cảnh mỹ diệu từ giữa hai chân nàng, cũng như ẩn như hiện lên, tuy cái khăn tắm mấu chốt vẫn là chặn phong cảnh giữa hai chân, nhưng lại làm cho người ta càng thêm nhiều ảo tưởng, hơn nữa chỉ cần trong lúc nàng cử tay nhấc chân, cái khăn tắm phảng phất tùy thời có thể hướng lên một chút…..
-Anh….anh như thế trở về giờ này?

Tưởng Mộng Điệp khi nhìn thấy kề bên Đinh Trường Sinh còn có hai cô gái khác, nàng chẳng những là không tránh né, hơn nữa bất ngờ còn chỉ lấy Đinh Trường Sinh mà hỏi.

-Cô…. làm sao ăm mặc thành cái bộ dạng này hả? Đây là bằng hữu của tôi đến chơi, muốn ở tại đây một thời gian, cô mau vào mặc quần áo đi… .

Đinh Trường Sinh rất là lúng túng khó xử, một nữ nhân ở cùng với mình, tại trước mặt người mà thoải mái như vậy, các ngươi nếu không chuyện gì thì ai tin đây này?

-À….bằng hữu của anh a… .

Tưởng Mộng Điệp nói xong liền xoay mình lắc mông đi về phòng ngủ mình.

Tần Mặc nhìn theo đôi mông nẩy nở của Tưởng Mộng Điệp, nàng từng nghe nói phụ nữ sau khi đã trãi qua cái chuyện giường chiếu, thì cái mông sẽ nẩy nở to lớn lên hẳn rõ, tên Đinh Trường Sinh này càng xem càng cảm thấy gia hỏa này mánh khoé bịp người quá cao, chính mình trên đường đi nghe hắn giải bày thì đã trở nên tin tưởng, trong chớp mắt bây giờ có xu thế tan rã rồi.
-Tôi nói đều là thật ...

Đinh Trường Sinh lời còn chưa dứt, điện thoại di động vang lên, đó là Lưu Chấn Đông gọi đến, nói là có phát hiện trọng yếu, muốn hắn mau đi đến phân cục công an khu, có việc muốn hội báo.

Đinh Trường Sinh lúc này khỏi phải nói nhiều, vô cùng cảm kích Lưu Chấn Đông rồi..

-Bây giờ…tôi có chút việc gấp, cho nên...

-Anh đi đi, chúng ta không phải là tiểu hài tử, biết nên phải sắp xếp như thế nào.

Tần Mặc Tiếu nói, một bộ dạng tiểu thư khuê các, nhưng kỳ thật trong lòng đã sớm nghiến răng rồi….