Đinh Trường Sinh chớp mắt liền minh bạch, đám này không phải là một người, nhất định là phối hợp hợp tác lẫn nhau, đến khi người biết được bị mất trộm, thì tiền bạc đã bị chuyển đi không biết đi nơi nào, cho nên mặc dù là tại hiện trường có thể bắt được người, nhưng lại không có tang vật..
Hắn rất rõ ràng, tại trạm xe lửa cao tốc nơi này những người lăn lộn này không phải là người từ nơi khác tùy tiện đến chỗ này làm ăn, khẳng định là người ở khu phụ cận, nói trắng ra, nơi này chính là địa bàn của bọn chúng, cho nên việc này không khó tìm người, chỉ cần là thật sự muốn điều tra..
Xa xa đám thuộc hạ Kha Tử Hoa nhìn động tĩnh bên này thủ hạ thấy một màn như vậy, mặt lập tức liền tái xanh, bà ngoại ơi, xong rồi…..
Cả đám nhanh chóng chạy ra xa, sau đó một xó xỉnh gọi điện thoại hội báo cho Kha Tử Hoa về việc này. Lúc này Kha Tử Hoa vừa vặn đi ra khỏi trạm xe hỏa cao tốc, liếc mắt liền thấy một màn trước mắt, không khỏi sửng sốt, hắn không nghĩ tới hai cô gái này đến Bạch Sơn là tìm gặp Đinh Trường Sinh, càng không nghĩ tới là dưới bàn chân cô gái kia còn giẫm lấy một người, lập tức liền minh bạch chuyện gì xảy ra.
Lúc này trong túi điện thoại di động vang lên, Kha Tử Hoa nghe lấy sắc mặt tái xanh, xa xa mấy vài tên cảnh sát nhìn thấy bộ dạng Kha Tử Hoa, lập tức liền run như cầy sấy rồi, chút chuyện này mà làm cũng không xong, đợi lúc trở về thì sẽ biết tay với Kha Tử Hoa a…
Nhưng mấu chốt sự tình còn không ở nơi này, mấu chốt tên trôm cắp kia không thể rơi xuống trong tay Đinh Trường Sinh, nếu rơi xuống trong tay Đinh Trường Sinh, thì có khả năng chuyện này Đinh Trường Sinh dễ dàng đuổi tới căn nguyên, đến lúc đó còn không phải là mình đi ra làm người chịu tội thay sao? -Trường Sinh, cậu như thế nào lại tại nơi này?
Kha Tử Hoa làm không có việc gì bước tới ân cần thăm hỏi.
-À…, tôi đến đón lấy bằng hữu, anh mới đi công tác về hả?
Đinh Trường Sinh thấy là Kha Tử Hoa, tuy rằng hiện tại quan hệ so với trước kia thì không cách nào so sánh được rồi, nhưng thực chất thì mâu thuẫn cũng không có, chính là càng ngày càng cảm thấy tính nết bất hòa mà thôi.
Rất nhiều việc đều là sau lưng đâu đá lẫn nhau, nhưng mặt ngoài thì vẫn bình thường, đây mới là thành thục, chứ nếu mới gặp mặt liền làm rùm beng ầm ĩ, đó là biểu hiện nom kém, cái gọi là hỉ nộ không lộ mới là bản lãnh thật sự.
-Tôi đi Bắc Kinh mới về, thật là đúng dịp, tôi gặp hai vị nữ sĩ này cùng ngồi một chỗ, do tôi xuống xe nhận nghe điện thoại, nên lúc này mới đi ra trễ một chút, như thế vậy… xảy ra chuyện gì? Kha Tử Hoa ra vẻ quan tâm hỏi.
-Bằng hữu tôi bị người khác móc trộm tiền bên trong túi xách, chỉ bắt được một tên, còn một tên không biết đã chạy đi đâu.
Đinh Trường Sinh nói.
Đinh Trường Sinh cảm thấy Kha Tử Hoa xuất hiện có chút quá trùng hợp, nhưng duỗi tay không thể đánh người đang có khuôn mặt tươi cười, nếu người đang nhiệt tình như vậy, mình cũng không thể không nể mặt người …
-Đám này quá càn rỡ, như vậy đi… cậu giao người cho tôi, tôi mang về cục công an thành phố , bảo đảm sẽ tìm lấy tiền về cho cậu, tụi này cần phải chỉnh đốm mới được…
Kha Tử Hoa hờ hững nói.
-Tôi thấy không cần đâu…
-Như thế nào, không tín nhiệm tôi à, tốt xấu gì tôi cũng quản về trị an, hơn nữa, cậu là bí thư khu ủy mà tự mình nhúng tay vào việc này làm gì, với lại đây cũng không phải là phạm vi chức trách của cậu.. Kha Tử Hoa không buông tha nói.
-Không có việc gì, tôi đã thông báo cho Lưu Chấn Đông rồi, để Lưu Chấn Đông tra hỏi tên gia hỏa này một chút, để xem đồng bọn của bọn chúng còn có mấy người rồi bắt nốt, nơi này là trạm xe hỏa cao tốc liên quan đến mặt mũi Bạch Sơn, vừa xuống xe đã bị ngước rạch trộm túi xách lấy tiền, còn chịu nổi sao? Bạch Sơn tiếng tăm đang xuống, vừa vặn nhân cái cơ hội này để sửa trị những kẻ xấu xung quanh cái trạm xe hỏa cao tốc….
Đinh Trường Sinh nói chuyện âm thanh tuy rằng không lớn, nhưng rất quyết tâm, Kha Tử Hoa sửng sốt, thấy Đinh Trường Sinh thật đúng là không cho chính mình mặt mũi, chính mình nếu lại tiếp tục kiên trì, nói không chừng Đinh Trường Sinh sẽ hoài nghi, cho nên đành bỏ qua….
-Vậy được rồi, cậu ở chỗ này chờ xử lý, tôi đi trước đây.. -Như thế nào, không có ai đến đón anh à?
Đinh Trường Sinh hỏi, lấy tính tình Kha Tử Hoa, hắn đi công tác thì thường có người đến đưa đón, nhưng Đinh Trường Sinh quét nhìn chung quanh, thật đúng là không có người đến đón hắn.
Không phải là không có người đến đón lấy, mà là người không dám tới gần trạm xe hỏa cao tốc, quả nhiên, Kha Tử Hoa vừa đi ra ngoài, liền đã có người đứng bên cạnh ô tô chờ, Kha Tử Hoa sắc mặt bực bội, tiến lên chính là đánh một cái tát, làm tên này lảo đảo, nhưng vẫn không có dám lên tiếng, hắn chính là người phụ trách bố cục đám móc túi lần này.
-Chút chuyện này cũng làm không xong, biến đi… .
Kha Tử Hoa quát nhỏ tiếng, cũng không quản đến sự tình này rồi, lên xe rời đi, chỉ còn lại có đám cảnh sát sững sờ buồn bực .
Đinh Trường Sinh nhìn theo Kha Tử Hoa rời đi, rồi đến bên cạnh tên móc túi bị bắt được, ngồi xổm người xuống, hỏi: -Mày có biết tao là ai không? Nếu bây giờ nói thật, có thể tao sẽ tha cho mày một lần, đồng bọn của mày ở nơi nào, gọi điện thoại bảo đem lấy đồ lấy trộm mang tới đây trả lại, nếu không, ta sẽ để cho mày ngồi tù vài năm đấy, mày rõ chưa?
-Em không biết ai cả, chỉ có mình em, đi ngang qua nơi này bất chợt nẩy lòng tham, đây là lần đầu tiên em móc túi đấy, em thề…
Tên này miệng rất cứng rắn, bọn chúng không phải là dân mới ra nghề, ít nhất cũng có vài năm kinh nghiệm, nếu xui rủi bị bắt, đánh chết cũng không nói, có chứng cứ cũng không thừa nhận, huống lần này còn hắn chưa lấy trộm được cái gì, cho nên cùng lắm là nhốt giam mấy ngày rồi phải thả ra, nhưng nếu mình thừa nhận, thì việc này liền hóa thành lớn.
Đinh Trường Sinh thấy tên gia hỏa kia là một tên lão luyện, trời đang rất nóng, mình cũng không muốn để Tần Mặc tiếp tục phơi nắng, cho nên cũng không nói nhiều, chờ đợi Lưu Chấn Đông đến, thì mình liền rời đi. -Lãnh đạo, xảy ra chuyện gì?
Lưu Chấn Đông nhìn tên móc túi còn ngồi ở trên mặt đất hỏi.
-Bằng hữu của tôi bị rạch tui xách trộm tiền, tên này chung đám, anh mang về điều tra một chút, chú ý nơi này là trạm lxe hỏa cao tốc, là khuôn mặt của thành phố Bạch Sơn, bọn chúng loạn như vậy, ai còn dám đến Bạch Sơn đây?
Đinh Trường Sinh bất mãn nói, hắn điều Lưu Chấn Đông đến đây, thứ nhất là người của mình, thứ hai là muốn cho Lưu Chấn Đông lập chiến tích, để làm tốt bước chuẩn bị đề bạt tiếp theo, Lưu Chấn Đông bây giờ cũng không còn trẻ nữa, chậm trễ thêm vài năm nữa thì không đùa được..
-Được …tôi sẽ mang về nghiêm tra…
Lưu Chấn Đông nói.
- Mặt khác, tên này rất lão luyện, lúc điều tra nên nắm chắc một chút, chỉ cần không làm cho hắn chết là được, chú ý tới phương pháp… Đinh Trường Sinh cố ý nói tiếng nhỏ một chút, nhưng cái âm thanh này lại vừa lúc để cho tên kia nghe được…
-Lãnh đạo có những lời này, tôi biết nên làm như thế nào rồi.
Lưu Chấn Đông chào đám người Tần Mặc, dẫn tên móc túi mang đi thẩm tra, bên này Đinh Trường Sinh cùng Tần Mặc cùng lên xe rời khỏi trạm xe hỏa cao tốc..
-Anh chuẩn bị để tôi ở nơi nào?
Tần Mặc hỏi.
-Chuyện này tôi không quyết định được, do cô tự quyết mà thôi..
. Đinh Trường Sinh nói.
-Vậy ở nhà của anh đi? Bên ngoài không an toàn .
Tần Mặc cũng không khách sáo, một câu nói liền làm cho Đinh Trường Sinh lúng túng….