Đinh Trường Sinh lúc về đến nhà thì đã khuya, vào trong phát nhà đèn còn sáng, hắn mở cửa đi vào, thì nhìn thấy Tần Mặc đang đợi mình, trong chớp mắt liền có một cảm giác thấy nơi này giống như là gia đình mình…
-Trở về rồi à, uống nước đi, nhìn anh ra một thân mồ hôi kìa.. .
Tần Mặc đứng lên, đón hắn, hôm nay Tần Mặc so với hôm qua lại là một bức phong tình đối lập.
Tối hôm qua là váy ngủ màu trắng, nhìn qua uyển chuyển như tiên tử, không nhiễm một hạt bụi.
Nhưng đêm nay lại là váy ngủ bằng tơ màu đen, tuy rằng bên trong không phải là chân không, nhưng cái loại vải tơ màu đen mỏng, đối lập với làn da trắng của nàng xung kích lấy thật lớn thị giác, nhất là Đinh Trường Sinh thuộc cái loại nam nhân có tinh lực tràn đầy này, thấy một màn như vậy, ,làm Đinh Trường Sinh cảm giác được, Tần Mặc lần này là cố ý . -Các nàng kia đâu rồi?
Đinh Trường Sinh, hỏi.
-Đều ngủ hết rồi.. .
Tần Mặc mặt đỏ lên, nói.
-Vậy sao cô không đi ngủ?
Đinh Trường Sinh hỏi.
-Tôi sợ anh không trở về, nếu tôi không chờ đợi anh, nói không chừng tối liền nay thì anh đã ở lại với con hồ ly tinh nào đó rồi…
Tần Mặc cười cười nói.
-Làm gì mà có chuyện đó chứ? Trong nhà này đã có ba hồ ly tinh xinh đẹp rồi, bên ngoài còn có hồ ly tinh nào đủ mị lực mà có thể có giữ tôi lại chứ?
Đinh Trường Sinh cũng nói đùa.
Nào ngờ Tần Mặc vừa nghe Đinh Trường Sinh nói như vậy, liền duỗi tay nhéo phía trên cánh tay Đinh Trường Sinh, nghiến răng nói:
-Lộ chân tướng rồi a, còn nói là em bạn gái của anh, tôi nhìn Tưởng Mộng Điệp cũng là nhân tình của anh, có phải hay không?
-Ai ai…. cái gì nhân tình a, nói khó nghe như vậy, có câu nói là em vợ cũng là nữa cái mông của anh rể sao? Ha ha…, nói giỡn, tôi cùng nàng quả thật không có gì, cô phải tin tưởng tôi chứ… -Hừ, tin anh mới là lạ …
Tần Mặc thấy Đinh Trường Sinh đã trở về nhà, nếu cứ tiếp tục dây dưa với hắn thì sợ chính mình chịu thiệt, vì thế định quay trở về phòng của mình.
Nam nhân nha, phải làm như vậy, phải để cho hắn thấy được hy vọng, nhưng cũng không thể thân cận quá, cứ làm như gần như xa, chẳng khác nào hắn nghe thấy được hương vị, nhưng lại không ăn được thịt, đây mới là cảnh giới khống chế nam nhân cao nhất, còn những nữ nhân ngu xuẩn mới sớm một chút đã đem thân thể của chính mình giao cho nam nhân rồi, nam nhân một khi chiếm được thân thể nữ nhân, phần còn lại liền chính là làm theo ý thích mà thôi…
Váy ngủ mỏng manh màu đen, tuyệt mỹ dung nhan, bầu vυ" cao ngất, bụng bằng phẳng, đùi đẹp thon dài, mông đẹp rất tròn, nữ nhân này mang đến cho người ta một loại thị giác kinh ngạc, vừa thấy tuyệt đại phong hoa, nhưng lại có khí chất cao quý, vô luận đi đến nơi nào, cũng ngay lập tức hấp dẫn ánh mắt của nam nhân nhìn đến trên than thể của nàng, sẽ làm cho vô số nam nhân trong giấc mộng mơ ước đυ.ng chạm được tới nàng, đem nàng áp ở dưới than mà điên cuồng giao hoan, hảo hảo tại trên thân thể tuyệt mỹ của nàng mà chạy nước rút. Đinh Trường Sinh chứng kiến, Tần Mặc nhìn như đứng ở chỗ đó rất tùy ý, đường cong thân thể của nàng hiển hiện bên trong cái váy màu đen tơ mỏng, bên dưới hạ thể là cái qυầи ɭóŧ bằng ren chăm chú bao vây lấy, khiến cho hai chân của nàng thoạt nhìn thẳng tắp, trong lúc đó, chính giữa cặp bắp đùi cơ hồ một chút khe hở cũng nhìn không được, mà bên trong cái qυầи ɭóŧ bằng ren đó, cái gò mu phồng nhô lên, thoạt nhìn có vẻ thập phần hấp dẫn…
-Này, chờ một chút.
Đinh Trường Sinh mở miệng gọi Tần Mặc lại.
-Còn có chuyện gì?
Lúc Tần Mặc quay đầu khi hắn không nhìn thấy mặt nàng, nghe hắn gọi thì mỉm cười, sau đó xoay người lại khôi phục lại nguyên trạng.
-Thật sự là thực xin lỗi, dạo này tôi có chút bận rộn, nên không ra thời gian chiếu cố cô, cho nên, cô cô gắng đừng đi ra ngoài, nơi này trị an không được tốt, bất quá, tôi cam đoan, nếu có thời gian, tôi sẽ bồi tiếp cùng cô , được không? -À….về việc này, tôi đã biết, cám ơn, nếu không có việc gì, tôi đi ngủ đây.
Tần Mặc nói xong liền đi vào phòng của mình.
……………………………………………………………………………………………..
Lưu Chấn Đông bận rộn suốt đêm, bởi vì vụ án bắt cóc các cô gái trẻ vẫn chưa có phá, vô luận là trên công an thành phố hay là công an phân cục khu, áp lực cũng đều rất lớn, dân chúng đã bắt đầu mắng cảnh sát vô năng, vì thế sau khi Lưu Chấn Đông nhậm chức, vụ án lớn nhất bây giờ chính là vụ án bắt cóc, nhưng cho tới bây giờ cũng không hề có tiến triển, mặc dù có chút manh mối, nhưng cũng không có phát hiện trọng đại nào.
-Chấn Đông, anh tới phòng làm việc của tôi một chuyến nhé.. .
Đinh Trường Sinh lúc đi làm thì gọi điện thoại cho Lưu Chấn Đông, vốn đang buồn ngủ Lưu Chấn Đông cũng đành đứng dậy chạy đến khu ủy. Hơn mười phút sau, Lưu Chấn Đông đến phòng làm việc của Đinh Trường Sinh, nhìn đến gương mặt Lưu Chấn Đông tiều tụy, hắn hỏi:
-Lại một đêm không ngủ?
-Đúng vậy a, tồn đọng nhiều vụ án tử, không có biện pháp nào, chỉ có thể là ngày đêm đẩy nhanh tốc độ mà tôi, à …đúng rồi, sự kiện tại trạm xe lửa cao tốc kia, sợ là không tiện kết án, tiểu tử này một mực khai nhận chỉ có một mình làm, không có đồng lõa, làm sao bây giờ? Cũng không thể cứ giam giữ hắn mãi được…
-Trước cứ tạm giữ lấy, dựa theo trình tự pháp luật mà làm, trình tự pháp luật có bao nhiêu thì dùng rồi tính sau, theo cái nhìn của tôi, gia hỏa kia, nhất định là có vấn đề, Tần Mặc mất đồ chẳng những là tiền bạc kia mà còn có giấy tờ tùy thân chứng minh thân, cái này mới là phiền toái, nếu làm giấy tờ bổ sung, không biết phải chờ bao lâu? Đinh Trường Sinh nói.
-Đinh cục, hôm nay tìm tôi là vì chuyện này sao?
-Um…. không chỉ là việc này, anh phái người lưu ý đến cái câu lạc bộ Thiên Lý Mã, nơi này có khả năng dính líu đến thuốc phiện và dung nạp những cô gái trẻ trượt chân sa ngã, còn có thể là bắt ép các nàng phục vụ tính dục, việc này tôi sẽ đợi tin tức …
Đinh Trường Sinh nói.
-Đinh cục, cái mặt sau của câu lạc bộ này….cậu cũng biết …
-Anh có ý tứ gì?
Đinh Trường Sinh đương nhiên là minh bạch lời nói của Lưu Chấn Đông, trong thời điểm này đυ.ng vào cái tổ ong vò vẽ có phải là không thích hợp lắm, Đinh Trường Sinh vừa mới đến Bạch Sơn không lâu, nếu vì chuyện này mà tội với chủ nhiệm tổ chức cán bộ thành phố, thì về sau còn như thế nào chung sống được?
- Mặt sau cái câu lạc bộ của Hạ Phi, nếu như có người nhúng tay vào, thì làm sao bây giờ? Lưu Chấn Đông hỏi.
-Cho nên, anh cứ lập án làm cho thật vững chắc vào, chứng cớ phải xác thực, một chút qua loa cũng không được, nếu như anh làm được như vậy, thì chúng ta còn sợ ai nữa?
Đinh Trường Sinh nói.
-Um…tôi sẽ đem hết toàn lực làm, nhưng vạn nhất…
- Anh cứ làm tốt sự tình, phần còn lại thì chờ tin tức của tôi..
Đinh Trường Sinh kiên định nói.
Lưu Chấn Đông thấy không thể khuyên bảo được Đinh Trường Sinh, đành phải từ bỏ, hắn thì có gì cũng không sao cả, chỉ cần mình làm như Đinh Trường Sinh nói là xong, đem vụ án này hoàn thành cho thật vững chắc, thì cho dù đối phương dám đυ.ng, mình cũng dám làm, chỉ là lập án thì cũng phải có phương thức xử lý lập án, cũng còn phải nhìn phía sau người bị lập án là người nào…
An Nhân sau khi trở về cái gì cũng không dám nói, Hạ Phi cũng không có hỏi, Hạ Phi đối với An Nhân vẫn là còn rất tín nhiệm, tuy rằng Đinh Trường Sinh uy bức, An Nhân đáp ứng cung cấp thông tin cho Đinh Trường Sinh, nhưng về phần An Nhân có thật tâm đến đâu , Đinh Trường Sinh cũng không nắm chắc, nhưng việc trước mắt, xác thực hắn không có biện pháp nào tốt hơn, chỉ đành còn nước còn tát mà thôi, còn nếu như An Nhân dám lừa chính mình, thì mình sẽ không tha cho hắn . Vô luận nói như thế nào, An Nhân lại nghe lọt tai lời nói của Đinh Trường Sinh, đúng là nếu như Hạ Phi bị điều tra, thì mình có khả năng chính là người chịu tội thay, hoặc là Hạ Phi đem mình diệt khẩu, như vậy thì sẽ không có ai biết Hạ Phi đã làm những chuyện gì, có thể nói, An Nhân trong tập đoàn phạm tội của Hạ Phi là nhân vật trọng yếu dị thường, một khi có chuyện xảy ra, bị gϊếŧ bịt miệng là sự tình thuận lý thành chương, mà đối với sự hiểu biết về cách xử sự của Hạ Phi, càng thêm làm An Nhân kiên định tin lời của Đinh Trường Sinh nói.