Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2257: Chương </span></span>2130 Sửa Chương



CHƯƠNG 2130.

Đinh Trường Sinh phân phó cho Lưu Chấn Đông nhìn chằm chằm vào câu lạc bộ Thiên Lý Mã xong, còn Lưu Chấn Đông quay trở về tìm người bắt đầu bí mật bố trí, Đinh Trường Sinh bên này thì chờ đợi tin báo của An Nhân, một khi có tin báo xác thực, vô luận là thật hay là giả, cũng phải đột kích đến một lần, dù sao nếu mình cứ tiếp tục giả ngu, thì người khác sẽ cho rằng ngươi là kẻ dễ bắt nạt, đối với những loại người này, càng là nhường nhịn, đối phương lại càng kiêu ngạo lấn tới.

Nhưng có sự việc Đinh Trường Sinh không nghĩ tới, chính là Chu Giai Trinh lại trở về nhanh như vậy, Đinh Trường Sinh vừa nhận được điện thoại của nàng, vẫn là hẹn đến gặp mặt tại quán trà lâu đối diện khu ủy, nhìn thấy vẻ mặt phong trần mệt mỏi của Chu Giai trinh, nàng đúng là nữ nhân một khi khởi sự thì thật đúng là mạnh mẽ, hơn nữa bản thân vụ án này đang tồn tại biến số rất lớn, nàng đã tiếp nhận, không khác gì bóc lấy hạt dẻ trong lò lửa, vậy mà cũng dám làm.
-Kết quả như thế nào đây? Nhìn bộ dạng của Chu luật sư, kết quả chắc là rất tốt?

Đinh Trường Sinh nhìn đến Chu Giai Trinh, hỏi.

-So với dự đoán thì khá hơn một chút, Kỳ tiên sinh rất quyết đoán, chẳng những đáp ứng tất cả điều kiện của tôi đưa ra, mà còn nhờ tôi mang đến cho anh một câu, chỉ có hai chữ : cám ơn.

Chu Giai Trinh đắc ý nói.

-Đó là ông ấy cám ơn cô, chứ không phải là tôi, nói vậy chắc sô đã có tính toán kỹ rồi, vụ án này nên thao tác như thế nào đây?

Đinh Trường Sinh nhìn thấy biểu cảm hài lòng của Chu Giai Trinh, nhưng trong lòng của hắn lại một chút cũng không thoải mái, chính mình thời gian còn bao lâu thì rất khó nói, cho nên, hắn việc hắn chú ý đến không phải là thái độ của Kỳ Phượng Trúc, mà là vụ án này rốt cuộc khi nào thì có thể tiến vào giai đoạn có tính thực chất.
-Tôi đã nghĩ kỹ, đêm nay tôi sẽ quay về Giang Đô, sau đó bay thẳng đến Bắc Kinh, tôi muốn gặp thầy của tôi để hội báo về vụ án , ông ấy là chuyên gia về loại vụ án dạng như thế này, nếu muốn nuốt trôi vụ án , tuy rằng không phải là đơn giản, nhưng tôi tin tưởng chúng ta có thể làm được, hơn nữa, vụ án này nổi tiếng khắp cả nước, chúng ta nếu có thể lật lại, đây đối với chúng ta cũng một điều tuyên truyền tăng thêm uy tín….

Chu Giai Trinh tràn đầy tự tin nói.

-Chu luật sư, tôi tin cô, nhưng tôi cũng nhắc nhở cô, vụ án này có bối cảnh đặc thù, hơn nữa còn có nguyên nhân lịch sử, các người vẫn là hãy cẩn thận thì tốt hơn, nếu như việc này khó khăn, thì có thể chậm lại một chút cũng được, tôi không muốn bởi vì vụ án này mà lại có người khác phải chịu thiệt.
Đinh Trường Sinh chân thành nói.

Lời này làm cho Chu Giai Trinh sửng sốt, nàng lần đầu tiên nghe được có người lại suy nghĩ vì luật sư, bởi vì bình thường mà nói, đương sự chỉ biết đến lợi ích chính mình, cho nên còn có tạo áp lực với luật sư,thâm chí muốn cho luật sư làm trái một chút với quy tắc, có đôi khi luật sư vì không chịu nổi áp lực nên phải làm, như vậy thì một khi gặp chuyện không may, sẽ không có người cùng giải quyết với ngươi, ngươi là luật sư, làm sự tình trái pháp luật, đó là tri pháp phạm pháp…

Nhưng Đinh Trường Sinh lại vì luật sư mà suy nghĩ, đây là Chu Giai Trinh lần đầu tiên chân chính nhận thức Đinh Trường Sinh.

-Cám ơn, chúng ta sẽ có chừng mực.

Chu Giai Trinh mỉm cười, nói.

-Tôi cũng cám ơn côi, nếu như có việc gì cần, cứ mở miệng, tôi hết sức mà làm.
Đinh Trường Sinh vươn tay cùng Chu Giai Trinh nắm tay, sau đó tiễn bước Chu Giai Trinh.

Từng rào cản, tuy rằng nhìn qua thì còn rời rạc, nhưng đủ để cho Đinh Trường Sinh có thời gian hơi chút giảm xóc, Lâm Nhất Đạo muốn không đánh mà thắng, đem chuyện này đè xuống, xem ra là cần phải phải tốn đến công phu rồi, hơn nữa từ khi lão gia tử Lâm Nhất Đạo chết, rốt cuộc để xem có bao lớn tác dụng phản đối lật lại vụ án này, rất nhanh liền sẽ thấy kết quả…

……………………………………………………………………………………………….

Trần Bình Sơn ngồi tại bên trong phòng làm việc của mình, nhìn trên mạng đưa tin, có một tiêu đề nhìn rất chói mắt, nhưng lại làm cho người cảm thấy tim đập nhanh khác thường, tiêu đề rất đơn giản, ý tứ chính là nhắc tới chính phủ từ lúc điều tiết khống chế, trong những vụ việc xử lý dân doanh và quốc cạnh tranh có khả năng đánh nhầm hay không? Ví dụ như vụ án Kỳ Phượng Trúc tại tỉnh Trung Bắc từ nhiều năm trước, xem qua điều này làm cho Trần Bình Sơn trước mắt tối sầm.
Vấn đề này không phải trùng hợp, tuyệt không là trùng hợp, vụ án này hơn mười năm không có người nói ra, hiện tại lại có người muốn nhảy ra phơi nắng, đây rốt cuộc là có ý gì?

Ngay tại ngày hôm qua, hắn vừa nhận được tin tức từ ngục giam Tây Bắc truyền đến, có một nữ luật sư chạy đến ngục giam, yêu cầu được gặp Kỳ Phượng Trúc, nghe nói Kỳ Phượng Trúc còn ủy thác nữ luật sư này thay thế ra mặt khiếu nại vụ án của mình, nói là mình bị oan uổng, vụ án đã trôi qua hơn mười năm, chưa từng nói mình bị oan uổng, hiện tại thì khiếu nại mình bị oan uổng, Kỳ Phượng Trúc…. ngươi rốt cuộc có chủ ý gì đây này?

Lại liên tưởng đến phía sau có người nhảy ra đưa vụ án này lên trên mạng, không hề nghi ngờ, đây là có sự phối hợp, lúc này Trần Bình Sơn ngồi yên không được nữa nữa, vội vàng gọi điện thoại cho Lâm Nhất Đạo, yêu cầu lập tức gặp mặt, có chuyện trọng yếu cần phải thương lượng.
Lâm Nhất Đạo ngoại trừ lúc ở tại ủy ban tỉnh, thời gian còn lại cơ bản đều ở tại vùng ngoại ô Thúy Hoa sơn trang, nơi này vùng núi, hữu sơn hữu thủy, là một nơi nghỉ ngơi tốt, cho nên Trần Bình Sơn gọi điện thoại xong, liền lập tức liền lái xe hướng chạy về Thúy Hoa sơn trang, suốt quãng đường tâm tư đều nằm tại phía trên vụ án kia, đây không phải là sự tình đơn giản, thực có khả năng là có người ở phía sau lưng thao tác, nhưng người này là ai vậy? Lâm Nhất Đạo nghĩ đến chính là Diêm Bồi Công, nhưng lập tức bị chính mình hủy bỏ, Diêm Bồi Công không lá gan lớn như vậy.

Hoặc là Đinh Trường Sinh kia? Nhưng cái ý nghĩ này càng thêm vớ vẩn, tuy rằng Đinh Trường Sinh có chút đầu óc, nhưng tạo ra một cục diện lớn như vậy thì tuyệt không thể nào là một tên còn trẻ tuổi suy nghĩ ra, nhưng còn có ai biết cặn kẽ chuyện này như vậy? Đang thận trọng tiếp cận? Trần Bình Sơn nghĩ mãi không có lời giải.
Thúy Hoa sơn trang là sản nghiệp của ủy ban tỉnh Trung Nam cung cấp làm nơi phục vụ hội nghị hoặc tĩnh dưỡng cho các lãnh đạo tỉnh, nhưng từ khi Lâm Nhất Đạo đến nơi này ở, thì không thấy một lãnh đạo tỉnh nào khác đến, hiện tại thế cục trong tỉnh không có rõ ràng, cho nên ai cũng không muốn mình làm chim đầu đàn, đến ở nơi này cùng Lâm Nhất Đạo, rất dễ dàng làm cho những người khác có các loại suy đoán.

-Bình Sơn, cấp bách như vậy, đã xảy ra chuyện gì?

Lâm Nhất Đạo gặp Trần Bình Sơn bộ dạng lo lắng, hỏi.

-Um…., có chút việc, có phiền toái, ông hãy nhìn cái này.

Trần Bình Sơn đem theo tin tức từ trang mạng mà mình đã chụp lại đưa cho Lâm Nhất Đạo

Lâm Nhất Đạo nghi ngờ nhìn Trần Bình Sơn liếc nhìn, rồi xem, càng nhìn, trong lòng cũng liền càng kinh ngạc, ông và Trần Bình Sơn có suy nghĩ giống nhau, ai mà có lá gan lớn như vậy, lại dám nhắc đến sự tình nhạy cảm như vậy, nhìn qua kí tên, thì cũng không biết là ai.
-Cái tên này, ông có nhận thức?

-Không biết, nhưng có nghe nói qua, đây là một chuyên gia về hình pháp và kinh tế, tại hội nghị kinh tế quốc gia còn mời quá người này, tôi nghĩ, trong đây có phải hay không là có sự sắp xếp, còn có chuyện này, Kỳ Phượng Trúc ủy thác luật sư, muốn khiếu nại chính mình vô tội, tôi thấy sau lưng đang có một đường dây, đem vụ án này đưa ra, chỉ là chúng ta chưa có tìm được đường dây này là do trong tay ai dẫn dắt….

Trần Bình Sơn nói.