Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2312: Chương </span></span>2185 Sửa Chương



CHƯƠNG 2185.

-Khai ra đi, khai ra liền có nước uống, nếu ông tự khai r , chúng ta coi như là ông thành thật thẳng thắn khai báo, thời điểm lúc xử mức hình phạt thì có thể cân nhắc suy nghĩ .

Lưu Chấn Đông đứng ở trước mặt Hạ Phi, hướng dẫn từng bước nói.

Hạ Phi lúc này mặc dù tinh thần đã đến ranh giới hỏng mất rồi, nhưng lại không ngu ngốc, cái nào nên khai thì khai, cái nào không nên khai, nếu mình nói ra, thì là chết chắc…

Hạ Phi lộ vẻ sầu thảm cười, nhỏ giọng nói:

-Cậu muốn tôi khai ra cái gì đây? Hay là cậu thích nghe kể chuyện xưa, để tôi nói cho cậu nghe?

-Tôi không thích nghe chuyện xưa, nhưng có chuyện này thì có lẽ ông rất rõ ràng, đây là tại thành phố Hồ Châu, cho dù là chú của ông âm thầm lén lút cho người tìm ông, cũng sẽ tìm không thấy, có thể nói, chỉ cần chúng ta không để ông đi ra ngoài, nếu ông chết tại nơi này, cho dù là cho đến khi hóa thành tro bụi, cũng không có ái có thể tìm thấy ông, chúng ta thiên tân vạn khổ mới đem được ông đến nơi này đến, ông cho rằng cứ như vậy là xong sao?
Lưu Chấn Đông tiếp tục uy hϊếp Hạ Phi ..

Quả nhiên, Hạ Phi sững sờ nhìn Lưu Chấn đông, nói:

-Tôi sẽ không thừa nhận chính mình làm việc gì quá đáng đâu, cậu đừng hòng có chụp mũ tôi, cho dù là có đến toà án, tôi cũng chỉ sẽ khai như vậy mà thôi…

-Ừ…cũng có thể được, bất quá, ông yên tâm đi, tôi vừa mới nhận được tin tức, đêm nay cảnh sát Hồ Châu triệu tập đi đến thành phố Bạch Sơn đột kích kê biên tài sản của ông tại hội sở, đến lúc đó ông đã làm gì tại nơi đó, thì sẽ hiểu, nếu bây giờ ông khai ra trước, chúng ta coi như ông thành thật thẳng thắn, còn đợi cho đến lúc chúng ta kê biên tài sản, từng vấn đề một sẽ lộ ra, lúc đó ông chống chế được sao?

Lưu Chấn Đông nâng lên cái cằm Hạ Phi, nhìn khuôn mặt bởi vì bị nhổ răng có chút sưng tấy, âm hàn hỏi.
Nghe được Lưu Chấn Đông nói như vậy, Hạ Phi ngây dại, lập tức cúi đầu, không nhắc lại, Lưu Chấn Đông mỉm cười, cũng nhìn ra đến, bên trong cái hội sở kia ẩn giấu cái loại đồ vật mà không thể nói cho người khác biết, đêm nay phải thật tốt điều tra một chút.

-Khai ra cũng được, nhưng tôi muốn gặp luật sư của tôi, tôi có luật sư riêng, gọi điện thoại cho luật sư tôi đi…

Hạ Phi nói.

Lưu Chấn Đông sửng sốt, rồi lập tức cười ha ha, nói:

-Hạ Phi, ông xem phim của Mỹ nhiều quá rồi a, bây giờ đang trong giai đoạn điều tra, ông không thể gặp luật sư được, đợi điều tra xong đã, ông muốn mời mấy luật sư đó là bản lĩnh của ông, nơi này không phải là nước Mỹ, mà là Trung Quốc, sự kiên nhẫn của tôi có hạn, láy nữa còn phải chạy đến Bạch Sơn, ông tự suy nghĩ đi..
Nói xong, Lưu Chấn Đông quay trở lại chỗ ngồi, nhưng là hắn hiểu được, tinh thần của Hạ Phi sắp hỏng mất rồi, tên này cũng không có nhiều bản lĩnh, bị như vậy khổ, trong thời gian dài, thì đã chịu nhịn không được.

-Cậu muốn biết cái gì? Hỏi đi…

Hạ Phi lại lần nữa ngẩng đầu, hỏi.

-Ông và A Hổ giao dịch hai mươi cân thuốc phiện, hiện tại số thuốc phiện đó đang ở nơi nào?

Lưu Chấn Đông hỏi.

Hạ Phi sửng sốt, lập tức lộ vẻ sầu thảm cười, nói:

-Nguyên lai là các người theo dỏi tôi từ lâu rồi, chuyện này các người cũng biết? Chỉ là tôi muốn biết, ai đã nói cho các người biết ?

-Bây giờ là tôi đang hỏi ông, nói..

Lưu Chấn Đông bưng đến một ly nước, chờ Hạ Phi nói, sẽ cho hắn uống một hớp.

-Tại phía dưới phòng sát vách trong sân .

Hạ Phi đôi mắt thất thần nói.
-Tốt lắm, uống nước đi…

Lưu Chấn Đông cổ vũ Hạ Phi nói, nói là một ly nước, kỳ thật chỉ có nữa ly mà thôi…

Hiển nhiên, một ngụm nước này không giải khát được Hạ Phi, khuôn mặt không xa ngọn đèn 300 w, trong chớp mắt có thể đem một ngụm nước này làm cho bốc hơi, Hạ Phi ngẩng mặt lên nhìn Lưu Chấn đông, lại khẩn cầu cho uống thêm chút nước.

-Được…nhưng tôi muốn biết, giữa ông và Kha Tử Hoa có giao dịch gì?

-Kha Tử Hoa? Tôi cùng hắn không có giao dịch gì cả..

. Hạ Phi phủ nhận nói.

Hạ Phi không phải không muốn nói, mà là không thể nói, hắn cũng đang có tính toán của riêng mình, giao dịch giữa mình và Kha Tử Hoa thì chỉ có tự mình Kha Tử Hoa biết, nếu như tin tức mình bị bắt truyền đi, như vậy thì Kha Tử Hoa chắc chắn sẽ đi tìm đến chú của mình, bởi vì Kha Tử Hoa phải tự bảo vệ mình thì phải đem chính mình cứu ra ngoài, mà chính chú mình cũng cần có cơ sở ngầm tại bên trong cục cảnh sát, như vậy thì mới có thể cứu được mình đi ra ngoài.
-Ông không nói cũng được, chờ đến khi Kha Tử Hoa tự mình nói, thì những lời khai của ông bây giờ trở nên không còn có phân lượng gì cả… .

Lưu Chấn Đông bình thản nói.

…………………………………………………………………………………………

Đinh Trường Sinh hẹn gặp Tào Kiến Dân tại quán có chút vắng vẻ, nhưng mặc dù là như vậy, Đinh Trường Sinh vẫn như đem xe của mình dừng ở bãi đỗ xe ở ngoài trung tâm thương mại cách đó một km, sau đó đi bộ đến nơi này.

Gần cửa sổ, nhưng lại kéo rèm cửa kín, lúc này, Đinh Trường Sinh vừa đợi Tào Kiến Dân, vừa suy nghĩ, gặp Lâm Nhất Đạo nên trao đổi như thế nào đây, điều kiện của mình là cái gì, đối phương cũng chưa chắc gì có khả năng đáp ứng, đang nghĩ, thì cha con Tào Kiến Dân đến, nhìn ra Tào Kiến Dân vẫn là tín nhiệm nhất con gái của ông Tào Tinh Tinh.
Tào Kiến Dân định lên tiếng chào hỏi Đinh Trường Sinh, thì bị Đinh Trường Sinh cản lại, vì thế Tào Kiến Dân đến trước mặt Đinh Trường Sinh cùng hắn nắm tay, lúc này trong tay của hắn là điện thoại của mình, lại hướng phía Tào Kiến Dân vươn tay, Tào Kiến Dân ngạc nhiên, Tào Tinh Tinh cảm thấy Đinh Trường Sinh có chút quá phận, đang định lên tiếng, thi bị Tào Kiến Dân ngăn trở, ông lấy ra điện thoại của mình đưa cho Đinh Trường Sinh, nhưng Đinh Trường Sinh lại không cầm lấy, mà là đưa cả hai điện thoại cho Tào Tinh Tinh, sau đó nói:

-Cô xuống dưới lầu canh chừng giùm chút…

Tào Tinh Tinh bình tĩnh nhìn Đinh Trường Sinh, đoán không ra tiểu tử này đang suy nghĩ cái gì, có cần phải quan trọng đến như vậy sao?

Tào Kiến Dân vẫy tay, ý bảo nữ con gái đi xuống chờ.

Đợi cho Tào Tinh Tinh đi xuống lầu xong, Đinh Trường Sinh lúc này mới thở phào một hơi, nói:
-Tào cục, thời gian rất gấp, tôi cũng bất đắc dĩ, bên trong cục công an thành phố các người có quỷ, nên tôi phải cẩn thận, hiện tại khoa học kỹ thuật phát triển rất nhanh, chúng ta không biết các thủ đoạn theo dõi tinh vi như thế nào, trong giới hacker thì bọn họ lại quá quen thuộc, điện thoại có khả năng trở thành công cụ nghe trộm, chứ không phải là tôi quan trọng hóa vấn đề…..

-Tiểu tử …cậu giống như là đặc vụ vậy, nói đi….hẹn tôi đây, rốt cuộc chuyện gì? Đừng nói chỉ là vì uống một chén này chứ?

Tào Kiến Dân nói.

-Đúng là có việc, có chuyện này tôi phải xin lỗi Tào cục trưởng, đêm nay có hành động lớn, nhưng tôi đã đề nghị không dung lực lượng cảnh sát của thành phố Bạch Sơn, chủ yếu là sợ để lộ ra tiếng gió, sau khi tôi hội báo với Đường bí thư về vấn đề này, Đường bí thư nói, chuyện này thì tôi phải tự mình giải thích với Tào cục trưởng, sợ Tào cục trưởng nổi giận.
Đinh Trường Sinh nói.

-Không dùng cảnh sát Bạch Sơn cảnh lực, vậy là lấy người từ bên ngoài điều đến?

Tào Kiến Dân giật mình, nhưng không có dấu hiệu tức giận, bởi vì Đinh Trường Sinh nói rất rõ ràng, đã xin chỉ thị Đường Bỉnh Khôn, chính mình bây giờ phản ứng thì có ý nghĩa gì?

-Đúng vậy, nhưng tuy rằng lực lượng cảnh sát theo từ bên ngoài điều đến, nhưng chỉ huy chúng thì sẽ để cho Tào cục trưởng tự thân xuất mã, nơi này dù sao cũng là địa bàn của chúng ta .

Đinh Trường Sinh nói.

-Hành động gì?

Tào Kiến Dân hỏi.

Đinh Trường Sinh do dự một chút, Tào Kiến Dân lập tức hiểu ra, nói:

-Quên đi, đến lúc đó thì tôi cũng sẽ biết, cậu không cần nói với tôi, miễn cho đến lúc đó nhỡ chuyện có để lộ tiếng gió, thì tôi khỏi bị hoài nghi ….