Đinh Trường Sinh sửng sốt, không biết Điền Ngạc Như đang giở trò quỷ gì, nhìn nàng, hỏi:
-Ai vậy à?
-Em đoán đi?
Điền Ngạc Như khuôn mặt cơ hồ là áp dính vào mặt Đinh Trường Sinh…
-Em làm sao biết được, chị nói hay không, nếu không nói thì em đi đây…
Đinh Trường Sinh đành phải nói vậy…
-Em thật là không có một chút linh cảm gì cả, chị biết em đối với chị giờ đã khó chịu về sự tình chị quay lại với Khấu Đại Bằng, nhất định là canh cánh trong lòng, nhưng chị là đàn bà, Hoắc Lữ Mậu thì đã không được rồi, em thì đi mãi không có quay về huyện Hải Dương, chị cũng có nhu cầu sinh lý của mình, vậy em muốn một người đàn bà cứ như vậy thủ tiết chờ em sao?
Điền Ngạc Như hỏi.
Nàng nói rất đúng như là tâm trạng Đinh Trường Sinh đang bực bội với nàng bây giờ.. Kỳ thật mối quan hệ với Điền Ngạc Như làm cho Đinh Trường Sinh rất là rối rắm, thật ra mình và Điền Ngạc Như đúng là không có bao nhiêu cảm tình, quan hệ của hai người có khả năng chính xác là cùng tồn tại về tính dục, cùng thỏa mãn cho nhau…
Nhưng nam nhân cũng là loại động vật ghen tị, khi Đinh Trường Sinh biết Điền Ngạc Như quay trở lại ôm ấp Khấu Đại Bằng, xác thực là có buồn bực, nhưng cũng không quản đến nữa, chính mình không có hứa hẹn cho được Điền Ngạc Như bất kỳ chỗ tốt nào, cho nên, há có thể hy vọng xa vời Điền Ngạc Như vì mình mà thủ thân như ngọc, đây không phải là điều vô nghĩa sao?
-Chị cứ suy nghĩ nhiều, em thật đang còn có việc, em đi trước nhé…
Đinh Trường Sinh đứng dậy muốn đi, nhưng tiếp tục bị Điền Ngạc Như nhấn cứng rắn nhấn ngồi tại phía trên sofa. -Được rồi, không đùa với em nữa, là chị của chị đến đấy, ta đêm nay chị không quấy nhiễu hai người đâu, em cứ thoải mái đi, không có ai biết cả.
Điền Ngạc Như cười nói.
-Không có ai biết? Thành Công cũng không biết?
Đinh Trường Sinh kỳ quái nói.
-Ừ….không biết, chị của chị đến thăm anh rể, ở tại trong nhà anh rể, nhưng mối quan hệ của anh rể cùng chị của chị chẳng ra sao cả, hình như mấy ngày nay lại có vụ án gì đó, cho nên tối nay không có về nhà.
Điền Ngạc Như nói.
Đinh Trường Sinh vốn là còn muốn hỏi rốt cuộc là người chị nàonhưng lại suy nghĩ, các nàng có ba chị em, ngoại trừ bỏ nàng và mẹ của Thành Công, vậy chắc chắn chính là người chị thứ hai Điền Thanh Như rồi, đối với người đàn bà này thì Đinh Trường Sinh quá biết , nhưng nàng thật đúng là thuộc dạng thanh cao không giống như là Điền Ngạc Như, làm sao có khả năng nghe theo lời Điền Ngạc Như sắp xếp? -Chị nói giỡn sao?
Đinh Trường Sinh không tin hỏi.
-Chị biết em nhất định không tin, nhưng chị nói cho em biết, vì em chị đã nhiều lần nói với chị Thanh Như, với lại người chị này, cũng là có số khổ, chồng của nàng hàng năm không trở về nhà không nói, đã vậy bên ngoài còn có tình nhân, bởi vì sự tình ly hôn, vợ chồng của chị Thanh Như nháo nhào đã không biết bao nhiêu lần, bây giờ có chị ở đây bên cạnh cổ vũ, em sợ cái gì, hơn nữa em cũng đã từng làm qua nàng rồi, chị còn không biết bản tính của em sao?
-Chị…chị làm cái gì vậy, buông ra, đây là nơi nào, đừng hồ nháo nữa… . Đinh Trường Sinh bị dọa nhảy dựng, nhỏ tiếng trách.
-Nói đi, rốt cuộc em có đi gặp nàng hay không?
-Đây không phải là làm chuyện vô nghĩa sao ư, em cùng chị Ngạc Như làm sao có thể chứ, lần trước cùng chung với chị làm chuyện đó, cũng là do nàng thân bất vô kỷ mà thôi…
Đinh Trường Sinh dở khóc dở cười, nhưng cây dươиɠ ѵậŧ mình đang bị bàn tay Điền Ngạc Như gắt gao nắm chặt, i giống như còng tay vậy, càng giãy dụa càng chặt…
-Chị nói cho em cho biết, qua lần này sẽ không có cơ hội lặp lại đâu, đây cũng chính là nàng nhất thời hồ đồ bị chị lợi dụng, em nếu còn do dự nữa, chỉ sợ con vịt sắp đun sôi thì bị bay mất đấy .
Điền Ngạc Như hậm hực nói.
-Có ý tứ gì?
Đinh Trường Sinh không hiểu hỏi.
-Vốn là chị Thanh Như lần này tới đây là muốn cùng anh rể của chị nói chuyện hòa giải, nếu như có thể kết hợp lại được thì thật tốt quá, còn nếu như không ổn, như vậy ly hôn coi như là xong, nhưng không nghĩ tới, ngày hôm qua chúng ta tới cửa, thì anh rể cùng nhân tình của hắn đang ở bên trong, còn chưa có rời giường, em nghĩ đi, đó là cái giường lớn đó là giường cưới của bọn họ, anh rể lại cùng người đàn bà khác tại cùng một chỗ trên giường làm cái loại chuyện đó, hơn nữa không biết chơi đùa cái kiểu gì, còn muốn chị Thanh Như cùng người đàn bà lên chung một giường cùng chơi, em chịu được sao? -Biến ngay thôi, nàng không có thể làm như vậy được…
Đinh Trường Sinh bất giác phản ứng tuôn ra một câu.
-Ha ha, nam nhân các người chính là như vậy, chỉ cho quan châu đốt lửa, không cho dân chúng thắp đèn; đúng không, cho nên chị mới nói với chị Thanh Như, hắn có thể tìm nữ nhân, chị không thể tìm nam nhân sao a, cho nên, chị liền nhắc đến em, sự tình tốt như vậy, em nên cảm tạ chị mới đúng a, em cũng biết chị Thanh Như, là người đàn bà có địa vị, là phó kiểm sát trưởng đấy…..
Điền Ngạc Như đắc ý nói…
-Như thế nào, ý tứ của chị là em là nam nhân mà chị Thanh Như muốn lên giường ?
Đinh Trường Sinh trợn mắt nhìn Điền Ngạc Như, nói.
-Được không thì nói cho chí biết, chị đến lâu như vậy rồi, không biết nàng có mướn phòng chưa, để chị gọi điện thoại hỏi một chút... Điền Ngạc Như hưng phấn nói.
Thừa dịp Điền Ngạc Như gọi điện thoại cho chị nàng, Đinh Trường Sinh đứng dậy đi nhanh rồi, cái này là chuyện gì a, còn có em gái kéo lấy chị mình đưa chon am nhân khác, đừng nói là Điền Thanh Như tình nguyện, mình bây giờ thì không dám trêu chọc người của Thành gia rồi, tuy rằng Điền Thanh Như cùng Thành Thiên Hạc không có quan hệ gì, nhưng bây giờ là thời kỳ phi thường nhạy cảm….
Đinh Trường Sinh bỏ qua một bên Điền Ngạc Như, đi đến khu ủy Bạch Sơn, đã mấy ngày không đến để xem tình hình khu ủy rồi, không biết có chuyện trọng yếu gì không?
Lúc Đinh Trường Sinh bất ngờ chính là Mai Tam Lộng còn chưa có tan tầm, nhìn đồng hồ đeo tay, đã là hơn bảy giờ tối rồi, Mai Tam Lộng còn tại phòng làm việc nhìn xem tài liệu.
-Mai chủ nhiệm, còn chưa về a. -Ai u, Đinh bí thư, giờ này mà còn đến đây, đã quên đồ vật gì sao?
Mai Tam Lộng vội hỏi.
-Không có, chỉ đến nhìn xem thôi, mấy ngày nay có vấn đề gì hay không?
-Không có vấn đề gì, khá tốt, toàn bộ cái trung tâm chăn nuôi gia súc giải tỏa xong rồi, sắp tới chỉ còn tính toán dùng để làm gì, đúng rồi….có một người đàn bà tới tìm cậu đấy, tôi nói cậu chạy lên tỉnh thành rồi, nàng cũng không nói gì, chỉ để lại cái danh thϊếp, bảo khi nào cậu trở về thì đưa cho cậu… .
Mai Tam Lộng kéo ra ngăn kéo, tìm ra tấm danh thϊếp, đưa cho Đinh Trường Sinh.
Đinh Trường Sinh mới đầu thì cho rằng đó là Điền Ngạc Như tới tìm mình, nhưng lúc cầm ra vừa nhìn, lại là Tiếu Hàn, Tiếu Hàn đến đây tìm mình, sao không gọi điện thoại cho mình chứ? Đinh Trường Sinh liền lấy ra điện thoại, định gọi cho Tiếu Hàn, nhưng do dự một chút, vẫn là nhịn được. -Anh Mai, lúc trước tôi đã nói qua, anh có muốn thay đổi công tác khác không, anh suy nghĩ thế nào rồi?
Đinh Trường Sinh đem danh thϊếp nhét vào trong túi, hỏi Mai Tam Lộng.
-Ha ha, tôi nghe theo sự sắp xếp của Đinh bí thư … .