Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2326: Chương </span></span>2199 Sửa Chương



CHƯƠNG 2199.

Sự tình Bạch Sơn còn còn chưa xong, nhưng hiện tại lại nghĩ sự tình Hồ Châu, Đinh Trường Sinh cảm thấy mình trải qua tham chính đúng là rất thất bại .

Đinh Trường Sinh càng ngày càng thấy được, tham chính có thành công hay không, đó là tại nơi ngươi công tác đã làm được bao nhiêu việc, đến lúc ngươi đi rồi, bao nhiêu năm sau trôi qua, sẽ có bao nhiêu người còn có thể nhớ rõ ngươi.

Nghĩ đến thời gian mình công tác tại Hồ Châu, hiện tại bây giờ có mấy ai còn nhớ rõ mình, ai còn có thể chỉ cần mình gọi một cuộc điện thoại thì có thể ước hẹn đi ra ăn một bữa cơm nói chuyện phiếm, hiện tại suy nghĩ, thật là không có nhiều lắm, tại Bạch Sơn, càng là ít hơn, cho nên Đinh Trường Sinh bây giờ đang suy nghĩ, nếu mình còn có thể ở nơi này làm tiếp, như vậy từ giờ trở đi, mình phải bồi dưỡng kiến cho mình thêm vài người của mình, vài năm sau, cho dù mình đi nơi đâu, nơi này cũng còn có thể nhìn thấy cái bóng của mình, đây mới là người tham chính thành công.
-Mảnh đất kia không thể để hoang phế được, nếu phục canh lại để làm ruộng, thì phí tổn hao mất quá lớn, cho nên để nhìn xem có thể hay không phát triển thành khu công nghệ cao, khác với qui mô phát triển của khai phát, phải loại ra các xí nghiệp ô nhiểm, tất cả đều phải là xí nghiệp mới, tôi hy vọng đến lúc đó anh có thể đến làm chủ nhiệm cái vùng đất mới này, dĩ nhiên, đây mới chỉ là ý tưởng của tôi, đừng có lan truyền ra phía ngoài.

Đinh Trường Sinh nói.

-Đinh bí thư, cám ơn cậu, tôi biết rồi..

Mai Tam Lộng cưỡng ép sự hưng phấn của mình, gật đầu.

Đinh Trường Sinh cũng minh bạch, làm chính trị không phải chỉ một lần là xong, lại càng không phải chỉ có một hoặc hai người thì có thể làm được việc, giống Mai Tam Lộng người bên cạnh vậy, mình phải khai quật để còn sử dụng cho mình, những người dạng này không có môi quan hệ phe phái, chỉ cần mình có thể duỗi tay kéo họ một chút, thì bọn họ sẽ khắc cốt ghi tâm..
Dĩ nhiên, người mình dùng yếu tố đầu tiên là lòng trung thành, thà rằng hơi chậm cũng được, nhưng tuyệt đối phải trung thành, Kha Tử Hoa rất thông minh, nhưng lại thông minh qua đầu, theo lúc trao đổi với Thành Công, thì Kha Tử Hoa làm rất nhiều việc mà Thành Công không biết, có lẽ đúng là Thành Công thật không biết, cho nên vấn đề trung thành này, Đinh Trường Sinh suy nghĩ nhiều nhất …

Vừa mới ra cổng của khu ủy, điện thoại của hắn vang lên, vừa nhìn là một số xa lạ, mới đầu Đinh Trường Sinh còn cho rằng là Tiếu Hàn gọi đến, nhưng không nghĩ tới là của Điền Thanh Như gọi .

-A lô, xin lỗi là ai vậy?

Đinh Trường Sinh hỏi.

Lúc bắt đầu không nghe được đối phương là ai, chỉ nghe được vị trí của đối phương rất ồn ào, nhưng rồi lập tức bên trong truyền đến một giọng nữ nhân:
-Đinh Trường Sinh, em cho là em có gì đặc biệt hơn người sao?, Em cho rằng không có em thì chị không tìn được nam nhân khác à? Ha ha, chị bây giờ đang tìm vài nam nhân để em nhìn xem đây này….

Đinh Trường Sinh vừa nghe chính là giọng nói của Điền Ngạc Như, nhưng còn chưa kịp nói gì, thì giọng nói đã thay đổi sang người khác…

-Xin lỗi…chẳng qua là nàng uống nhiều nên say rồi..

-Cô là?

Đinh Trường Sinh nghe được lời nói của một nữ nhân, nhưng có chút nhất cân nhắc, liền biết được, là Điền Thanh Như, xem tình hình thì tựa như các nàng đến quán bar uống rượu.

-Chị là Điền Thanh Như đây, em là Đinh Trường Sinh phải không? Làm cho em chê cười rồi…

-Không có gì, hai chị không có sao chứ?

Đinh Trường Sinh vốn định về nhà, không chọc vào cái chuyện này, nhưng trong nội tâm đã có một cái móng vuốt, liên tục không ngừng gãi ngứa vào da thịt mình…
Hắn nhớ rõ tình cảnh mình lần đầu tiên nhìn thấy Điền Thanh Như khi, vị chị hai Điền Ngạc Như này rất có có hương vị, Điền Thanh Như thoạt nhìn qua thuộc loại kiểu người đoan trang tao nhã, cả người tản mát ra một dạng mị lực phụ nữ thành thục, so với Điền Ngạc Như mật đào kia, cô càng có hương vị đàn bà hơn, khiến cho tâm động, làm cho người ta mê say.

Đúng lúc nàng đang đứng nghiêng người trước cửa nhà nhìn Đinh Nhị Cẩu, bởi vì chỉ có nữa người một bên, cho nên có thể nhìn thấy toàn bộ đường cong hoàn mỹ.

Nhị Cẩu đôi mắt tinh tường gặp được màu trắng mỏng trong bộ quần áo trong nhà, thân thể đường cong lả lướt, ngọn đèn từ trong nhà hắt ra xuyên suốt trên cơ thể cô, cái áo ngực phía trên nhô ra phần lớn bộ ngực sữa, vạt áo hơi ngắn nên có cơn gió nhẹ thổi phớt qua , hiện ra cái rốn xinh xinh tinh xảo, xuống phía dưới rốn hơi lộ ra mấy sợi lông đen kéo dài xuống dưới, có một chút vươn ra trên bụng, rất rõ ràng chứng kiến cái mu âʍ ɦộ xông ra đầy đặn, phía sau bị cái qυầи ɭóŧ hình tam giác in hình dấu vết trên cái mông đầy đặn mượt mà.
Theo sau đó, Đinh Trường Sinh cùng nàng lại có vài lần qua lại chút ít mập mờ, thì vào một dịp lúc Điền Ngạc Như và Đinh Nhị Cẩu đang thông đồng cùng nhau, vô tình đã phát hiện ra Điền Thanh Như đang ở phía sau cái kệ tivi, cuối cùng Điền Ngạc Như đã ra hiệu cho Đinh Nhị Cẩu đến với Điền Thanh Như, không đơn thuần là thỏa mãn tìиɧ ɖu͙© mà đó là một sự sắp đặt của Điền Ngạc Như để đạt được mục đích, đó là thông qua Đinh Nhị Cẩu nhờ hắn làm đòn bẩy thông qua chủ tịch Trọng Hải trợ giúp để cho Điền Thanh Như lên làm kiểm sát trưởng huyện Hải Dương, chuyện trôi qua đã lâu, nhưng giữa hắn và Điền Thanh Như tuy có quan hệ xá© ŧᏂịŧ rồi, nhưng lần đó cũng chỉ đơn thuần chẳng khác gì trao đổi, cũng không có phát sinh ra tình cảm gì cả….

Nhưng hôm nay Điền Ngạc Như nói là Điền Thanh Như đã thuê một gian phòng chờ mình, trên thú tính trong người lập tức thức tỉnh, ma xui quỷ khiến lại muốn đi gặp lại Điền Thanh Như.
-Không sao đâu, chỉ là nàng uống hơi nhiều quá .

Điền Thanh Như cũng không muốn nói cho hắn biết, nhưng không biết vì sao lại thốt ra, nói xong liền hối hận, không khỏi cắn cắn bờ môi của mình.

-Bạch Sơn trị an không tốt lắm, hay là em đi đón hai người trở về đi…

Đinh Trường Sinh toát ra đến một câu nói như vậy

-Ừ….cũng được, chị đang ở tại quán bar uống rượu …

Điền Thanh Như đem tên quán bar nói cho Đinh Trường Sinh biết, hắn dựa theo địa chỉ, trong chốc lát liền tìm được quán bar.

Vào trong quán bar, nhìn thấy trên bàn mấy chục vỏ chai bia, nhìn thấy đúng là hai nàng uống không ít, Điền Thanh Như mặt cũng đỏ bừng, nhìn qua xinh đẹp như trái đào, lại nhìn cái váy ngắn trên đầu gối, nếu ngắn thêm chút nữa liền trở thành cái quần short ngắn..

Đây là Đinh Trường Sinh lần đầu tiên nhìn thấy Điền Thanh Như mặc y phục nóng bỏng như vậy, không khỏi ngây ngốc, lại nhìn Điền Ngạc Như, lúc này đã say như chết, Đinh Trường Sinh đến cúi người, ôm cõng Điền Ngạc Như ra khỏi quán bar, đem Điền Ngạc Như đặt ở phía sau xe, Điền Thanh Như thì ngồi phía trên ở tay lái phụ.
Xe khởi động, ban đêm gió lành lạnh phất phơ, rất là thoải mái.

-Chị đến đâu, em đưa về..

Đinh Trường Sinh hỏi.

-Ngồi gió mát như thế này thật thoải mái, em cứ chạy vài vòng hóng gió một chút đi, đã lâu chị không có rỗi rãnh như vậy, chỉ là không biết có làm chậm trễ thời gian em nghỉ ngơi không?

Điền Thanh Như xoay mặt hỏi Đinh Trường Sinh..

Đây là câu nói vô nghĩa, nửa đêm không trở về nhà đi ngủ, tại trên đường phố lái xe vòng vòng hóng mát, có thể không chậm trễ thời gian nghỉ ngơi sao? Nhưng lúc này Đinh Trường Sinh lại nói:

-Không có sao đậu, dù sao em trở về cũng không có việc gì…

Kỳ thật, không phải là trở về không có việc gì, mà là bởi vì trở về thì chỉ có một mình tịch mịch mà thôi, vì thế Đinh Trường Sinh lái xe, cùng Điền Thanh Như nói chuyện phiếm, tại bên trong nội ô chạy quanh một vòng.
-Cũng không ngờ tại thành phố Bạch Sơn lại bị ô nhiễm nghiêm trọng như vậy, huyện Hải Dương hiện tại kinh tế phát triển, nhưng chưa có đến mức ô nhiễm như thế này.. .

Điền Thanh Như cảm khái nói.

-Vùng ngoại thành Bạch Sơn thì khá một chút, chứ trong nội ô thì không được.

-Vậy chúng ta đi ra vùng ngoại thành hóng mát được không?

Điền Thanh Như biết mình nói lời nói này thì khi ra ngoài thì sẽ không có đường quay về, chỉ là nếu như mình ám chỉ rõ ràng như vậy, nếu Đinh Trường Sinh cự tuyệt, thì mình chính xác xấu hổ không biết chui vào cái lổ nào…

Điền Thanh Như là một người đàn bà, là một đàn bà thành thục, nếu như nàng nói nàng đã năm năm không có chuyện giao hoan nam nữ rồi, sợ là không có ai tin, bởi vì nàng có chồng, lại còn thường đến Bạch Sơn để thăm chồng, nhưng thật sự nàng chỉ đến thăm mà thôi, nam nhân không chủ động, chẳng lẽ nàng năn nỉ chồng mình lên giường giao hoan với mình sao?
Đòi mạng nhất là trong nhà ba chị em nàng đều có tính phong tao với sự đòi hỏi sinh lý mạnh mẽ, chính đứa em gái Điền Ngạc Như này, từ trước đến nay cũng là người không chịu sống yên ổn, trước kia đã cùng Khấu Đại Bằng chặt đứt duyên tình, rồi cùng Đinh Trường Sinh làm tại cùng một chỗ, nhưng về sau khi Đinh Trường Sinh rời đi, Điền Ngạc Như lại quay về cùng Khấu Đại Bằng cùng một chỗ, hơn nữa lúc ở trước mặt mình, cứ so sánh khả năng tìиɧ ɖu͙© của Đinh Trường Sinh và Khấu Đại Bàng.

So đến so đi, Điền Ngạc Như nói vẫn là Đinh Trường Sinh rất tốt, tiểu tử này giống như là một loại mỹ thực, còn Điền Thanh Như thì bị ở trước mặt nghe Điền Ngạc Như liên tục không ngừng lời nói tốt về Đinh Trường Sinh trong chuyện đó, dù là Điền Thanh Như đã từng nếm thử qua, nhưng lúc đó trong một hoàn cảnh bộc phát bất ngờ không thuận tiện, không phải là nàng thật lòng ham muốn giao cấu với hắn, vì thế nàng muốn nếm thử một lần chân chính, chỉ cần là có cơ hội ….