Nhìn thấy Đinh Trường Sinh đi ra khỏi nhà mình, Lâm Nhất Đạo có chút thất thần.
-Lão lâm, lão tính toán sao bây giờ ?
Trần Bình Sơn lúc không có ai thì cũng gọi Lâm Nhất Đạo là lão lâm, cũng như là Đinh Trường Sinh gọi Chung Lâm Phong bằng cô vậy, lúc này nàng cũng nhìn Lâm Nhất Đạo, muốn biết hắn nghĩ như thế nào, Đinh Trường Sinh không giao ra đoạn phim kia, thì giống như là một lưỡi kiếm treo tại phía trên đầu, không biết khi nào thì rơi xuống, đến lúc đó không biết là ai sẽ bị đứt đầu.
Trần Bình Sơn đã nhiều năm vận tác cho Lâm gia như vậy, chẳng lẽ liền bởi vì chuyện này mà thả cho Vũ Văn gia rời đi, điều này làm cho lão không cam lòng, nhưng đối mặt với Chung Lâm Phong tại nơi này, Trần Bình Sơn khó mà nói ra cái gì, chỉ đành hỏi Lâm Nhất Đạo nên làm sao đây. -Thằng tiểu tử này không thể lưu lại được nữa… .
Lâm Nhất Đạo nhìn về phía Trần Bình sơn, nói.
-Hả…anh…anh….có ý tứ gì?
Chung Lâm Phong bị dọa nhả dựngy, Đinh Trường Sinh đã nói rất rõ ràng, nếu đối với hắn bất lợi, thì đoạn phim kia sẽ có rất nhiều người biết, đến lúc đó con trai mình chẳng những không bảo đảm, ngay cả danh dự của Lâm gia cũng bị ảnh hưởng rất lớn, còn mình thì chịu bao thiệt thòi hóa ra cũng là dã tràng xe cát biển đông sao?
-Có ý tứ gì? Chẳng lẽ tôi Lâm Nhất Đạo cả đời này bị người khác uy hϊếp sao? Cô là đàn bà thì biết cái gì, chuyện này xem như giải quyết xong rồi, nhưng Đinh Trường Sinh vẫn có khả năng cầm lấy những chuyện khác để áp chế tôi, đời này tôi chưa từng bị ai uy hϊếp qua..
Lâm Nhất Đạo đứng lên nôn nóng nói. Chung Lâm Phong ngây người, nhìn đến chuyện này quả nhiên là bị Đinh Trường Sinh nói trúng, Lâm Nhất Đạo sẽ không cam lòng, có khả năng là hy sinh tính mạng con trai mình vì đại giới .
Lâm Nhất Đạo không nhắc lại, theo lấy còn có Trần Bình Sơn cùng đi vào trong thư phòng mà không cho Chung Lâm Phong theo vào, bởi vì từ lúc nhìn thấy Chung Lâm Phong từ trong văn phòng khu ủy bước ra với khuôn mặt ửng đỏ tựa như lần trước nàng ra khỏi nhà thì Lâm Nhất Đạo đã bắt đầu hoài nghi nàng rồi, còn trong mắt Trần Bình Sơn nhìn đến, chuyện này thì rất đơn giản, chỉ cần đem Đinh Trường Sinh khống chế, chuyện gì rồi cũng dễ nói…
Chung Lâm Phong biết, bọn họ đang thương lượng như thế nào để đối phó với Đinh Trường Sinh, nàng lập tức liền hoảng hồn, đối phó Đinh Trường Sinh, Đinh Trường Sinh cùng đường sẽ đối phó với con trai mình, bất kể là đoạn giao tình của mình và hắn, đây là điều có thể đoán được, Chung Lâm Phong không biết mình có nên làm như vậy hay không, nhưng ma xui quỷ khiến làm sao nàng lại gửi đến cho Đinh Trường Sinh một tin nhắn: “ Lâm Nhất Đạo chuẩn bị đối phó với cháu đấy, hãy cẩn thận…”
…………………………………………………………………………………………..
Đinh Trường Sinh từ Lâm gia đi ra ngoài, liền liên hệ với Tần Mặc, biết được Tần Mặc cùng Diêm Lệ đang cùng một chỗ đi dạo phố, vì thế ước định địa điểm gặp mặt, lúc đến ngã tư đèn xanh đèn đỏ, thì Đinh Trường Sinh bất ngờ nhận được tin nhắn của Chung Lâm Phong.
Đinh Trường Sinh nhất thời sửng sốt, Lâm Nhất Đạo quả thật quyết đoán như vậy sao? Đáp án dĩ nhiên là không biết, cái tin nhắn này của Chung Lâm Phong có độ tin cậy bao nhiêu, suy tính thật lâu, Đinh Trường Sinh cho rằng, đã trao đổi giao dịch xong rồi, nếu như không có xảy ra vấn đề, thì Chung Lâm Phong không cần thiết phải nhắn cái tin nhắn này để mà làm nhiễu loạn mình. Nơi bọn họ ước định gặp mặt là đang tại một quán trà, Đinh Trường Sinh ăn không quen đồ ăn vặt nơi này, nhưng là Tần Mặc lại yêu thích, Đinh Trường Sinh đành phải bồi tiếp.
-Sự tình xử lý xong chưa?
Tần Mặc nhìn thấy Đinh Trường Sinh sắc mặt không tốt lắm, hỏi.
-Gần xong rồi, chỉ còn có một chi tiết nhỏ cần phải xử lý.
Đinh Trường Sinh nói.
-Ừ…, chi tiết nhất định phải xử lý tốt, ma quỷ thường thường ẩn nấp trong các chi tiết nhỏ đó đấy.. .
Tần Mặc nói.
-Ma quỷ thường thường ẩn nấp trong các chi tiết nhỏ…Ừ…lời này thật sự là rất thâm ảo a, không thể ngờ được vợ của anh lại có hiểu biết như vậy…
-Thôi đi..., còn có những chuyện mà anh không thể tưởng được đâu...
Tần Mặc nói chuyện, nhưng lại ngẩng đầu nhìn phía sau của Đinh Trường Sinh. Đinh Trường Sinh thuận theo Tần Mặc ánh mắt nhìn lấy, bất ngờ tại nơi này lại gặp được chồng cũ của Lâm Xuân Hiểu là Nguyễn Văn Triết, mà lúc này Nguyễn Văn Triết chỉ đi một mình, lại đang hướng phía Đinh Trường Sinh đến .
Bởi vì lần trước Nguyễn Văn Triết đã cùng Tạ Phương Quỳnh cùng một chỗ nói qua sự tình hợp tác, Tạ Phương Quỳnh cũng cùng Dương Phụng Tê nói qua vấn đề hợp tác này, nhưng những người đàn bà này không có ngoại lệ lại thường xuyên nhắc tới một nam nhân, đó chính là Đinh Trường Sinh, tuy rằng lần trước theo lấy Tạ Phương Quỳnh từ xa xa đã nhìn thấy Đinh Trường Sinh, nhưng lúc này Đinh Trường Sinh đang kề cận bên người một mỹ nhân, mà mỹ nhân này thì Nguyễn Văn Triết biết một chút, bối cảnh thâm hậu, điều này làm cho Nguyễn Văn Triết đối với Đinh Trường Sinh tên nhà quê đã thay đổi cách nhìn. -Đinh tiên sinh, thật sự là trùng ghợp a, tại nơi này lại gặp được cậu… .
Nguyễn Văn Triết nhìn thấy Đinh Trường Sinh quay đầu nhìn mình, vì thế cao hứng nói.
-Vâng… thật sự là vừa khéo, anh đến đây..….
-Ừ…tôi đến đây mua trà bánh, con gái của tôi ưa thích mấy thứ này, nhưng nàng làm biếng ra ngoài, cứ vùi mình ở khách sạn không muốn đi ra ngoài…À… đúng rồi, thời gian trước tôi có cùng Dương tổng nói chuyện qua điện thoại, nàng lại nhắc tới cậu, có một số việc tôi muốn cùng cậu nói chuyện, không biết cậu có thời gian rảnh hay không?
Nguyễn Văn Triết nhìn về phía Tần Mặc, hỏi.
-Vậy hai người cứ nói chuyện đi, tôi cùng Diêm Lệ đi mua thêm một ít trà bánh cho lão đầu..
Tần Mặc chớp mắt, nói, nàng nói lão đầu đương nhiên là nói đến Chu Minh Thủy.
Đợi cho Tần Mặc cùng Diêm Lệ đi xa, Nguyễn Văn Triết hâm mộ nói: -Đinh tiên sinh thật sự là tốt phúc khí, cưới được người vợ xinh đẹp lại hiểu chuyện, còn có khí chất cao quý a…
-Anh cũng đâu có tệ, nghe nói anh cưới vị công chúa kia cũng rất xinh đẹp, đó mới đúng là quý tộc đấy.. .
Đinh Trường Sinh cũng một câu trêu đùa ..
-Ha ha, Đinh tiên sinh, nếu như cậu có ý tứ này, tôi có thể giúp cậu giới thiệu một người, vợ của tôi còn có một cô em gái, so với nàng còn xinh đẹp hơn, tôi có thể vì cậu bắc cầu, các nàng đối với nam nhân phương Đông lại yêu thích, nàng đang du học tại Singapore, việc này hẳn không là vấn đề...
Nguyễn Văn Triết sở dĩ nói như vậy, là bởi vì khi hắn sau khi xâm nhập hiểu biết thêm một chút Đinh Trường Sinh, phát hiện gia hỏa kia tại tỉnh Trung Nam có năng lượng kinh người, hiện tại bây giờ tìm một người thích hợp hợp tác thật không hề dễ dàng. -Tốt lắm, Nguyễn tiên sinh, việc này trước bỏ qua đi, anh tìm tôi có chuyện gì?
Đinh Trường Sinh không kiên nhẫn hỏi.
-Bên mỏ dầu của tôi còn thiếu khuyết một phần tài chính, nhưng vì cô Dương không muốn đầu tư thêm nữa, nàng giới thiệu cậu cho tôi, nên hỏi thử xem về phương diện đầu tư này cậu có ý muốn tham gia hay không?
-Như thế nào? Giếng dầu bên anh không có đầu ra hay sao?
Đinh Trường Sinh nghi vấn nói.
-Hiện tại chủ yếu là đang trong thời kỳ xây dựng, bây giờ kinh tế thế giới đang suy thoái, nên giá dầu bị đình trệ, nếu bán ra thì đau lòng về tiền lãi, cho nên, bây giờ tôi vừa một bên xây dựng, vừa chờ đợi giá dầu cao lên thì mới bán….
Nguyễn Văn Triết nói.
Trách không được Dương Phụng Tê không ném thêm tiền đầu tư vào, ngươi đang tiếp tục xây dựng, còn kéo dài thì công ty đầu tư cũng chịu không nổi, hơn nữa công ty Dương Phụng Tê cũng không phải là một mình nàng quyết, mà còn có cổ đông… -Vậy anh còn thiếu bao nhiêu tiền?
Đinh Trường Sinh hỏi.
-Còn thiếu một ức, giếng dầu đều là loại chất lượng cao, một khi giá dầu cao lên, chúng ta rất nhanh liền có thể thu hồi vốn…
-Một ức, thậm chí cũng đâu phải là nhiều…
-Đinh tiên sinh, tôi trước nói một chút, là một ức ( triệu ) đô la đấy….