Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 297: Đã biết được rỏ ràng



CHƯƠNG 247: ĐÃ BIẾT ĐƯỢC RỎ RÀNG.

Cái miệng nhỏ nhắn hé mở, đôi mi thanh tú nhíu chặt lại cuối cùng Hồ Giai Giai vẫn nhịn không được, cô cắn ngay đầu vai Đinh Nhị Cẩu.

Hắn hít hà sâu một hơi, không phải vì bị cắn đau đớn, mà là di ƈôи ŧɦịŧ của hắn đang được vô số niêm mạc thịt non trong huyệŧ Hồ Giai Giai bao phủ thật chặt, sự sướng khoái làm cho hắn thiếu chút nữa buông lỏng tay, không cần biết đến tâm tư Hồ Giai Giai lúc này biến hóa như thế nào, chỉ riêng cái huyệŧ đang run rẩy xiết cây ƈôи ŧɦịŧ bên trong, cũng đủ làm cho người ta muốn phun trào ra rồi.

Chật vật hơi khó chịu lúc ban đầu Hồ Giai Giai qua mau, cái âm hộ của cô rất nhanh biến thành quy luật nghênh hợp ƈôи ŧɦịŧ của Đinh Nhị Cẩu rút ra đút vào, cô đong đưa cái mông trắng bự đem cổ đáy huyệŧ của mình hướng chạm vào đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ, hai bộ phận sinh dục kết hợp rất nhuần nhuyễn ăn khớp, Đinh Nhị Cẩu nâng thân thể phần lưng của cô lên để cho cô hai tay ôm lấy cổ mình, sàn gỗ nền nhà cấn vào cái mông thịt Hồ Giai Giai có chút đau xót, sự đau đớn ở phía dưới mông, còn trong huyệŧ thì được ngọt sướng, làm cô càng thêm mê loạn, không hiểu vì sao cô lại trầm hơn cái mông để cấn thêm mạnh cái mông thịt trên lớp sàn gổ vào để được thêm đau…
Côи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu vẫn không nhanh không chậm ngoáy trong hang động huyệŧ Hồ Giai Giai, làm cô nóng nảy khó chịu như có trăm vạn con kiến đang bò gây nên ngứa nhột, nhưng cô không cách nào gãi đến được chỗ ngứa, khi ƈôи ŧɦịŧ đi vào trong huyệŧ đến chỗ sâu nhất, cô dùng sức xiết chặt cơ bắp của mình tác động đến để mài sát thêm cây ƈôи ŧɦịŧ vài phần, để được có thể thống khoái hơn thêm chút nữa.

Nhưng Đinh Nhị Cẩu vẫn cứ thản nhiên chậm rãi rút ra, đâm vào đều đều nhẹ nhàng, thậm chí trên cái sàn gỗ cũng không có phát ra tiếng động tĩnh gì cả, Hồ Giai Giai cơn nứиɠ cồn cào không được giải tỏa, cô gấp đến nỗi cơ hồ muốn ứa nước mắt ra….

Hồ Giai Giai đương nhiên không biết, Đinh Nhị Cẩu hiện tại không có ý định giải quyết nhanh cuộc giao cấu này, hắn tính toán treo đủ khẩu vị của cô, rồi sau đó thẳng một hơi đem du͙ƈ vọиɠ của hai người bùng nổ.
Hồ Giai Giai đành phải cắn chặt lại đôi môi mọng của mình, bằng không lúc này nếu buông ra miệng, cô thật sự không biết mình sẽ nói ra cái gì nữa.

Bất chợt Hồ Giai Giai kêu “ ái ..”, huyệŧ bị ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu đâm thật mạnh như là bị đánh một cái, cảm giác đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ cấn vào trên cổ đáy huyệŧ, trong khoảng khắc liền tê dại toàn bộ cái âm hộ, lúc bấy giờ Đinh Nhị Cẩu mới đẩy thêm tốc độ đút vào lên xuống nhanh hơn một chút, nhìn người đàn bà dưới háng mình vặn vẹo rên xiết, sự thỏa mãn sức mạnh của người đàn ông ngùn ngụt bốc cao trong lòng hắn.

Hồ Giai Giai giờ phút này cũng không nhịn được ôm lấy Đinh Nhị Cẩu rêи ɾỉ:

– Trường Sinh..em..em..lẹ nhanh lên..giùm…chị..đi..

Cô có cảm giác từ cổ đáy huyệŧ muốn tiết ra âm tinh, nhưng Đinh Nhị Cẩu lúc này lại không hề sốt ruột, mặc kệ Hồ Giai Giai cầu xin như thế nào, bất kể cô đang lay động thắt lưng chính mình xoay ép cái âm hộ dính sát vào để tăng độ ma sát của ƈôи ŧɦịŧ, hắn chỉ để tâm đến việc dùng ƈôи ŧɦịŧ của mình như muốn nghiền nát quậy đến bốn phía bên trong hang động sâu thẳm mềm mại của Hồ Giai Giai nhưng lại không dùng sức nhiều lắm.
Dần dần, Hồ Giai Giai động tác chuyển động thắt lưng thân mình yếu dần, nhưng tiếng rêи ɾỉ từ miệng lớn hơn, tay chân mềm rủ như là không xương, miệng huyệŧ càng ngày càng xiết chặt lại, nhất là cửa miệng huyệŧ sưng đỏ cơ hồ như là muốn cắt đứt ƈôи ŧɦịŧ của Đinh Nhị Cẩu.

Đột ngột Đinh Nhị Cẩu đem ƈôи ŧɦịŧ mình ấn mạnh chạm sâu vào đến ận cùng hoa tâm mẫn cảm khó nhịn, Hồ Giai Giai vui sướng rên to “ Ui…ui..”, rồi tiếp theo đó từ cổ họng phát ra tiếng rêи ɾỉ hàm hồ cũng nghe không rõ là đang nói gì, đôi bàn tay gắt gao bấu chặt trên người Đinh Nhị Cẩu , eo hông như là lên cơn sốt run run, cái mu âm hộ dính sát chặc vào ƈôи ŧɦịŧ hắn, hai bắp đùi cơ bắp co quắp kịch liệt, chờ đợi trầm trọng khá lâu đến lúc này kɦoáı ƈảʍ mới đổ xuống, cổ đáy huyệŧ mang theo cảm giác tê dại như là bị cây búa tạ hung hăng gõ vào một cái, âm tinh như vỡ đê tuôn trào thoát ra….
Đinh Nhị Cẩu chậm rãi rút ƈôи ŧɦịŧ ra ngoài cửa miệng huyệŧ, lập tức màu trắng sữa âm tinh nhiểu chảy ra bên ngoài ướt cả mông đít, một mùi hăng hăng găn gắt của con cái tiết dịch tỏa ra nồng đậm, Hồ Giai Giai như là không còn khí lực nhìn thấy ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu càng lúc lại thêm cương cứng, lập tức Đinh Nhị Cẩu đã lại đưa cái đầu khấc tiếp tục chui vào cửa hang huyệŧ, Hồ Giai Giai cả người lại không khí lực nhìn thấy ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu càng lúc lại thêm cương cứng, ƈôи ŧɦịŧ như là cái máy ép cọc đều đều đẩy đưa, một hồi lâu sau bên trong huyệŧ của Hồ Giai Giai lại nghẹn trướng cơn ngứa nhột, cô lại rêи ɾỉ:

– Em.. đừng… trêu người như vậy..ui..ui…mạnh …lên đi..

Đinh Nhị Cẩu đắc ý mỉm cười, tốc độ của ƈôи ŧɦịŧ đào bới bên trong huyệŧ không có nhanh hơn nửa phần, ngược lại hắn lại quỳ xổng người lên, hai tay giúp đỡ ôm chặt bên hông của Hồ Giai Giai, lấy thế từ từ đứng dậy bế theo cả người của cô.
Thân mình bị mất thăng bằng, hốt hoảng Hồ Giai Giai hai tay vội vàng ôm chặt cái cổ của hắn:

– Á…

Hồ Giai Giai sợ hãi kêu lên, thân trên đã dính sát vào ở người Đinh Nhị Cẩu, cặp chân dài vội vàng cong lại bấu lấy sau lưng hắn, cô há miệng thở dốc, hai má nóng hừng hực không nói nên lời..

Thân mình bị ôm trên không trung, ƈôи ŧɦịŧ của Đinh Nhị Cẩu cũng không có rút ra nó còn nằm sâu bên trong huyệŧ Hồ Giai Giai, cái mông bự của cô bị trì xuống phía dưới, lập tức đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ đẩy lên cổ đáy huyệŧ, gần phân nửa đầu khấc phảng phất như là chen vào trong miệng đáy huyệŧ mềm mại.

Hồ Giai Giai nức nở rên lên thành tiếng “ ai ..ui ..”, lại cúi đầu tựa trên bả vai cắn Đinh Nhị Cẩu cắn thêm một phát, hai khóe mắt tươm ra ươn ướt, một nữa là vì bên trong cổ miệng đáy huyệŧ ê ẩm thốn đau, một nữa là vì cú chạm này cô hưởng thụ quá sướng khoái…
– Ui…nhẹ chút…hơi đau…ui…

Hồ Giai Giai bị Đinh Nhị Cẩu ôm bế xốc lên đâm liên tiếp, tư thế giao cấu thay đổi tuy rằng mới mẻ, bên trong huyệŧ niêm mạc non mềm cũng bị cọ xát sảng khoái khác thường, mỗi lần cái mông đít mềm mại mềm mại rớt xuống là lúc đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ đâm vọt tận đến trong hoa tâm, đau sướng trộn lẫn hòa tan tạo thành cơn kíƈɦ ŧɦíƈɦ lạ kỳ..

– Bộ chị.. không thích…như thế này sao?

Đinh Nhị Cẩu động tác không chút nào ngừng, cái khe thịt âm hộ lầy lội không chịu nổi, cửa miệng huyệŧ sưng đỏ bị ƈôи ŧɦịŧ hung hăng đâm thọt tươm ra dịch nhờn tung tóe dính ướt cả hai mảnh l.ông đen của hai bộ phận sinh dục đang vật lộn cùng nhau.

– Không…

Hồ Giai Giai định muốn nói không thích, nhưng khi đầu khấc đâm vào thì dù đau thốn, nhưng toàn bộ hang động huyệŧ lại cũng sướng đến co rút lại, dịch nhờn giống như thổi phồng nước ấm tưới thêm vào đầu khấc hắn, nên cô lại run run nói trớt đi :
– Không… chị… không biết.

– Thật sao…

Đinh Nhị Cẩu thở dài nhẹ nhàng nói, hắn chậm lại sức lực, hai tay nâng mông đít Hồ Giai Giai đỡ lên như bưng đồ sứ vậy, chỉ chừa lại cái đầu khấc dính ở cửa miệng huyệŧ, hai bên cái mông thịt của cô bị tay hắn bám vào ửng đỏ trên làn da trắng, cô “ um..” lên một tiếng, cả người bủn rủn, sự căng đau bên trong huyệŧ không còn, nhưng sự sướng khoái toàn thân cũng mất tiêu không thấy bóng dáng, đầu khấc chậm rãi lướt trên hai bên mép nhỏ âm hộ làm cho ngọn lửa dục tính trong lồng ngực cô như thêm bùng nổ.

– Không… không phải !…người ta thích..được chưa..um..đừng ép..chị nữa…

Hồ Giai Giai giọng nói trở nên giống như người vợ nũng nịu với chồng mình vậy, Đinh Nhị Cẩu hài lòng khẽ cười một tiếng, hắn xốc thêm vài cáí nữa, rồi ôm Hồ Giai Giai để nằm xuống đất lại, đưa hai cái chân trắng của cô lên cao, từ trên xuống dưới tiếp tục tiến hành động tác giao cấu với động tác nhanh mạnh.
Hồ Giai Giai chỉ mong huyệŧ mình được ƈôи ŧɦịŧ hắn đánh nhanh mạnh vào đã lâu, hai chân cô đá loạn trên không trung, cái âm hộ nhô cao nghênh đón toàn bộ ƈôи ŧɦịŧ hắn mài sát, gây cho cô cảm giác phong phú suиɠ sướиɠ tràn đầy, Đinh Nhị Cẩu thở hào hển động tác đâm vào rút ra của ƈôи ŧɦịŧ càng nhanh cành mạnh bạo, Hồ Giai Giai cũng đang tiến vào trạng thái cực khoái thêm lần nữa, âm hộ cô như thu hẹp lại chu vi xiết chặt lấy ƈôи ŧɦịŧ của hắn.

Đinh Nhị Cẩu phấn chấn tinh thần, hắn cố đè nén tinh quan mấy lần muốn xuất tinh, ƈôи ŧɦịŧ lay động như cuồng phong mưa rào tiềm nhập trong thân thể Hồ Giai Giai.

– Ưm…h….. chết..chị ..rồi…a…

Hồ Giai Giai thân mình căng lên , cơn cực khoái lần hai đến toàn vẹn vui sướng tràn đầy, âm tinh lại phá quan phún trào từng dòng sữa đục chảy ra, Đinh Nhị Cẩu thừa dịp trong huyệŧ vẫn còn dư âm của cơn cực khoái, đầu khấc đang được âm tinh tưới tắm nóng bỏng, hoa tâm co rút xiết chặc như mút lấy đầu lổ tiểu hắn hút ra, tinh khí đã nhịn thật lâu cuồn cuộn bắn về phía cổ miệng đáy huyệŧ ào ạt….
– Á..á…..a……

Cái miệng nhỏ nhắn buông lỏng tiếng rên cao vút vang lên, Hồ Giai Giai ngẩng đầu đầu lên, cả người run run không ngừng, đầu gối co lên hai bàn chân chà đạp trên mắt đất, lấy thế hẩy tận lực cái mông trắng lên cao để tận hưởng cơn mưa rào tϊиɦ ɖϊƈh͙ tưới vào trong thân thể của mình, với một bộ dáng dục tiên dục tử…..

Đinh Nhị Cẩu thở hồng hộc rút ra ƈôи ŧɦịŧ, hắn nhẹ nhàng nâng cô ngồi dậy để dựa vào tại trong lòng ngực của mình, chậm rãi thay cô dùng bàn tay vỗ về cho cô dần dần bình phục lại.

Khi Đinh Nhị Cẩu rời khỏi nhà Hồ Giai Giai thì trời vừa rạng sáng rồi, trong thời gian này , Hồ Giai Giai đã biểu thị nhất định sẽ cố gắng hết mình làm tốt nhiệm vụ quản gia hậu cần của toàn bộ ủy ban huyện , tuyệt đối sẽ không để xảy ra bất trắc gì .
Điều quan trọng nhất là cô đã cung cấp thêm thông tin cho Đinh Nhị Cẩu hiểu rỏ mối quan hệ nhân sự rắc rối phức tạp ở trong ủy ban huyện, ai là có thể tạm thời đến gần, ai là người có mâu thuẫn , ai là người đáng tin cậy , trên cơ bản đều cho hắn biết rõ ràng , mà đây cũng là điều mà chủ tịch Trọng Hải cần nhất, nó có thể giúp cho ông ta có cách ly gián phân hoá đối phương, ai cần phải đả kích, ai cần phải tạm dùng, phân rõ địch ta, đây là điều kiện tiên quyết đấu tranh giành lấy quyền hành chính trị, bằng không thì sau này sẽ không bao giờ đạt được hiệu quả mà còn ngược lại còn lãnh hậu quá sát thương ngày nào cũng chẳng biết .