Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 380: Hai kết quả lại khác nhau



– Bí thư Trịnh, tôi có đề nghị, chuyện này xảy ra trong tết âm lịch, cả gia đình đều chết thảm , nếu như tùy tiện kết luận nói là chuyện ngoài ý muốn xảy ra , chỉ sợ khó để cho người ngoài tin phục, hay là bây giờ chúng ta sẽ lập một ban xử lý về tai nạn này, tất cả tin tức đối ngoại phải thống nhất trước khi đưa ra tuyên bố, tránh cho bí mật khó giữ nếu nhiều người biết, rước lấy phiền toái càng lớn hơn nữa.

Trọng Hải châm chước nói ra .

Trịnh Minh Đường trầm ngâm một chút, ông ta vốn chỉ muốn Trọng Hải phụ họa đồng ý với ý kiến của mình đưa ra, như vậy thì việc này chỉ điều tra làm qua loa rồi sẽ theo thời gian trôi qua, nhưng thật không ngờ Trọng Hải cũng không phải là gã đầu gổ nói gì nghe nấy , ngược lại rất là khôn khéo , trong lúc vô tình lại đem áp lực đưa ngược về chính ông ta , bây giờ nếu như mình không đồng ý đề nghị của Trọng Hải, một khi chuyện này xảy ra sự cố, nhất định sẽ có người đem hết trách nhiệm này đổ lên trên đầu của ông ta, vậy được a … ngươi đã muốn điều tra, vậy thì cứ để ngươi điều tra.
– Ừ, vậy thì tôi cũng đồng ý với đề nghị của ông , như thế này đi , ông tổ chức thành lập uỷ ban xử lý , hợp tác với lực lượng công an, phòng cháy, an ninh, dân chính cùng nhau xử lý chuyện này, Trọng Hải …ông chịu vất vả một chút, tranh thủ đem tầm ảnh hưởng chuyện xấu này hạ xuống mức thấp nhất.

– Bí thư Trịnh yên tâm , tôi nhất định đem chuyện này làm cho thật tốt, giờ tôi đi đến hiện trường nhìn xem.

– Được, ông đi đi , chú ý nghỉ ngơi.

Trịnh Minh Đường vừa cười vừa nói .

– Bí thư Trịnh , tôi cũng cùng đi xem.

Trưởng phòng tổ chức cán bộ Chu Truyền Sinh cũng nói .

– Ừ.. lão Chu , ông cũng lớn tuổi rồi, phải chú ý giữ gìn sức khỏe.

Trịnh Minh Đường làm như là rất quan tâm.

– Trưởng công an Trần, ông đi cùng với mọi người đi, tôi quay trở về , nhớ phối hợp tốt với chủ tịch Trọng trong công tác nhé.
Trịnh Minh Đường quay qua nói với Trần Quân Vĩ đang đứng một bên chờ đợi nói ra .

– Vâng..bí thư Trịnh ông về.

Trần Quân Vĩ nói thì tiễn đưa Trịnh Minh Đường rời khỏi hiện trường .

Nhìn xem hiện trường tai nạn một đống hỗn độn, Đinh Nhị Cẩu cũng thấy ngay lúc đó thuốc pháo nổ tung kinh khủng đến bực nào , nhưng nhiệm vụ bây giờ chủ yếu nhất vẫn là phải tìm ra nguyên nhân vụ nổ là cái gì , đồng thời còn giải quyết cho tốt vấn đề hậu quả, Cổ Thành Lượng một gia đình tất cả đều chết hết , tạm thời không có ai yêu cầu bồi thường , nhưng còn có hơn 20 người dân lân cận bị thương, phải trấn an được bọn họ , nếu không thì sẽ có phiền toái ồn ào rất lớn .

– Thế nào , có thấy ra nguyên nhân gì không?

Trọng Hải quan sát một công an kỹ thuật đang chắt lọc lấy những đồ vật còn sót lại hỏi.
– Đây là chủ tịch Huyện đang hỏi , cậu cứ trả lời đúng như sự việc đi.

Đội trưởng cảnh sát hình sự Miêu Chấn Đông nói với viên công an kỹ thuật .

– Thưa chủ tịch, căn cứ tình hình trước mắt kiểm tra đo lường chất nổ, có thể khẳng định, đúng là do thuốc pháo các loại nổ tung tạo thành, nhưng có thể tạo thành một vụ nổ lớn như vậy, thuốc pháo sẽ không ít hơn 1 tấn, vấn đề chính là ở chỗ này .

Công an kỹ thuật cho biết .

– Vậy cậu cảm thấy chuyện này ra sao?

Trọng Hải đến sát bên người đi theo Miêu Chấn Đông hỏi .

– Chúng tôi bây giờ còn đang điều tra, vẫn không thể có một kết luận được điều gì chắc chắn cả.

Miêu Chấn Đông trả lời .

– Cậu nói cái gì , vẫn chưa thể có kết luận?

Câu trả lời của Miêu Chấn Đông khác với kết luận của Trần Quân Vĩ….
– Đúng vậy , nhưng đây là cái nhìn của cá nhân tôi.

Miêu Chấn Đông vội đính chính , bởi vì hắn vừa rồi nghe Trần Quân Vĩ đã báo cáo kết luận như thế nào cho mấy vị lãnh đạo rồi, nhưng bản thân hắn đối với vụ việc trưởng huyện công an Trần phán đoán thì cũng không thể gật đầu bừa hùa theo , tại vì đúng lúc này Trần Quân vĩ không có ở đây, Miêu Chấn Đông đương nhiên muốn tỏ rõ quan điểm của riêng mình .

Trần Quân vĩ cùng Miêu Chấn Đông khác nhau rất nhiều, Trần Quân Vĩ là thủ trưởng của hắn , là một người cấp trên , cho nên hắn phải biết rõ tâm tư của thủ trưởng, thù trưởng muốn chuyện này áp xuống nhẹ bớt , tốt nhất là chuyện này không có việc gì cả, chỉ là tai nạn ngoài ý muốn , nhưng hắn cũng biết thủ trưởng âm thầm đi một con đường khác, đó chính là đem sự kiện này thông báo cho trên công an thành phố, với tư cách là trưởng công an huyện Hải Dương, toàn huyện có bao nhiêu kẻ ngang ngược lưu manh ông ta biết rất rõ ràng .
5 năm trước Cổ Thành Lượng bởi vì mang tội cố ý gây thương tích bị tòa án phán quyết bốn năm tù, nhưng chỉ ngồi tù có 1,5 năm liền được thả tù ra , cứ tưởng rằng hắn ta sau khi ra tù sẽ bớt đi thói ngông cuồng một chút , nhưng mọi người không có nghĩ đến , ở trong lao tù là dễ dàng nhất để học thêm những điều xấu, Cổ Thành Lượng chính là một kẻ tiếp thu những cái xấu rất nhanh ra khỏi ngục giam , hắn càng thêm trầm trọng, hắn và Trịnh Tam Gia lại khác nhau , hắn hoành hành chỉ đơn thân độc mã , cũng không có giống như Trịnh Tam Gia lăn lộn trên đường kết bè kéo phái , cho nên mọi người biết đến Cổ Thành Lượng cũng không có nhiều lắm.

Từ khi trấn Độc Sơn Trấn xuất hiện những mỏ than nhỏ, Cổ Thành Lượng cũng gia nhập vào , dần dần trở thành bá chủ một cái mỏ than tương đối lớn, bắt đầu cùng với người của ủy ban trấn Độc Sơn thao túng tranh đoạt mỏ than, hắn ỷ vào mình hung dữ rất thích tranh đấu tàn nhẫn , Cổ Thành Lượng quật khởi rất nhanh uy hϊếp đến lợi ích của ông Trùm giấu mặt Trịnh Tam Gia.
Đó cũng là nguyên nhân mà Trịnh Tam Gia xóa sổ cả gia đình hắn…

Miêu Chấn Đông là một cảnh sát thuần túy chuyên phá án, nếu như đã xảy ra một vụ án, nếu hắn không thể khám phá ra, thì hắn sẽ ăn không ngon, ngủ không yên , đây là một loại tận tâm với nghề nghiệp, lúc trước Trần Tiêu Tử bị Vương Lão Hổ đâm chết, hắn cũng điều tra qua Đinh Nhị Cẩu, nhưng tại vì vụ án kia khó có lời giải, nên hắn đành phải chịu thua trong ấm ức.

Trọng Hải ý thức được có sự mờ ám trong chuyện này , trong công an huyện đối với chuyện này cũng đã có ý kiến trái chiều không thống nhất, như vậy có thể thấy được vụ án này là có tranh cãi, nhưng tại sao Trần Quân vĩ vì cái gì mà phải làm như vậy?

– Nếu muốn dựa theo án hình sự mà lập án , cậu cần bao lâu thời gian mới có thể phá án?
– Chuyện này tôi không thể xác định , bởi vì tôi cần phải mở rộng khu vực điều tra tìm hiểu , để xem người chết và những người khác nào có mâu thuẫn , cho nên cần phải có thời gian.

– Một tuần lễ có đủ hay không?

Trọng Hải hỏi.

– Đã đủ rồi , nếu như là hắn bị gϊếŧ, một tuần lễ nếu như không có điều tra ra được nguyên nhân , tôi đội trưởng hình sự này sẽ từ chức không làm nữa.

– Được, quyết định như vậy đi, à lão Chu .. theo ý ông thì sao?

Do Chu Truyền Sinh đi theo, đương nhiên là Trọng Hải cũng tôn trọng ông ta nên hỏi qua ý kiến của ông .

– Tôi không có ý kiến gì.

Chu Truyền Sinh thẳng thắn trả lời nói .

Trọng Hải ở lại hiện trường đến 4 giờ rạng sáng hôm sau, sau khi sắp xếp an bài mọi chuyện , thì đi về văn phòng mình ở ủy ban.

– Cậu điện thoại cho Hồ Giai Giai nói tới văn phòng ủy ban gặp tôi , có vài việc tôi muốn hỏi cô ấy.
Trọng Hải duỗi duỗi cái cổ rồi nói với Đinh Nhị Cẩu.