Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 526: Có hai kết quả



CHƯƠNG 472: CÓ HAI KẾT QUẢ.

"Bốp"

Đinh Nhị Cẩu một cái tát nặng nề quất vào trên mông đít Hạ Hà Tuệ:

– Cái mông vễnh lên cao thêm chút.

Hạ Hà Tuệ đang được đôi tay Đinh Nhị Cẩu nắn bóp đùa bỡn thoải mái, đột nhiên cái mông bị đánh, một cảm giác cảm giác nóng rát truyền đến làm cho cái mông không kiềm hãm được trở về rụt một chút, khi sự nóng bỏng yếu bớt, thay vào đó lại là tê dại khác thường kɦoáı ƈảʍ, khát vọng đã trở về như trước, cái mông cố vễnh cao hơn.

Đinh Nhị Cẩu ý tưởng đột phát, hai bàn tay nặng nề quất vào trên cặp mông Hạ Hà Tuệ, phát ra một tiếng tiếng vang to.

– Á….

Chỉ nghe "Bốp", Hạ Hà Tuệ phát ra thành tiếng kêu, không biết là đau đớn hay là rêи ɾỉ phấn khích, Đinh Nhị Cẩu bị Hạ Hà Tuệ tao lãng rêи ɾỉ kíƈɦ ŧɦíƈɦ càng thêm hưng phấn, liên tiếp quất vào Hạ Hà Tuệ cặp mông màu mỡ nhiều thịt của cô
Hạ Hà Tuệ lại càng chính mình nhổng lên thật cái cao mông đẹp nhận lấy đôi bàn tay Đinh Nhị Cẩu quật lấy, trong lòng lại sinh ra một sự hưng phấn kɦoáı ƈảʍ bị ngược đãi, theo hai bàn tay hắn không ngừng vỗ xuống, cái loại cảm giác đau rát đã thay đổi vị, cửa miệng huyệŧ và ngay cả lổ hậu môn cũng không ngừng nhíu lại, dưới mỗi lần nhận lấy sự hành hạ của hắn, không chỉ không có chút nào đau đớn, ngược lại làm cho mình thống khoái, thoải mái sướng hơn, dịch nhờn không ngừng chảy ra, ngay đến bên đùi cũng đã bị dịch nhờn chảy xuôi thấm ướt, Hạ Hà Tuệ hiện giờ chỉ biết là theo đuổi bản năng du͙ƈ vọиɠ điên cuồng kɦoáı ƈảʍ.

Nhìn trước mắt gợi cảm màu mỡ cái mông không ngừng lắc lư chớp lên, hai bên mông ngang dọc dấu vết bàn tay của hắn đỏ ửng, Đinh Nhị Cẩu như là điên loạn, mãnh liệt kíƈɦ ŧɦíƈɦ vào thị giác làm cho hắn như si như cuồng, hai người như dã thú, tính dục bừng bừng phấn chấn, muốn ngừng mà không được, hoàn toàn chìm đắm trong cơn dâʍ ɭσạи lốc xoáy.
Hắn quả thật không nhịn được, kiểu dạng của Hạ Hà Tuệ đã hoàn toàn vượt qua khỏi trí tưởng tượng, dục hỏa thiêu đốt cũng cần gấp tìm được chỗ để phát tiết.

Đinh Nhị Cẩu thô lỗ tách ra hai chân Hạ Hà Tuệ, tay cầm ƈôи ŧɦịŧ để lên huyệt dâʍ vài cái rồi liền cắm vào hơn phân nửa, theo sau lại dùng sức đỡ lấy, cây ƈôи ŧɦịŧ gần 20 phân liền đã toàn bộ cắm vào huyệŧ thịt mềm đầy ngập dịch nhờn bên trong.

– Ui…

– Ưʍ..

Hai bộ phận sinh dục chặt chẽ kết hợp làm cho hai người đồng thời phát ra thỏa mãn rêи ɾỉ.

Hạ Hà Tuệ nhân lấy ƈôи ŧɦịŧ tráng kiện của hắn đem cái huyệŧ hư không toàn bộ nhồi vào, không có một tia khe hở, đầu khấc hữu lực chỉa vào sâu trong, hoa tâm làm trung tâm nhận lấy một trận kɦoáı ƈảʍ nhanh chóng khuếch tán đến toàn thân….
Đinh Nhị Cẩu dùng sức nhấp vào rút ram đút vào…

Hạ Hà Tuệ hơi thở kịch liệt thở phì phò, ƈôи ŧɦịŧ hung mãnh gian dâʍ lấy cái huyệŧ mình thẳng đến để cho cô phiêu hốt như là lên mây, cái mông nghênh hợp ƈôи ŧɦịŧ Nhị Cẩu đang thô bạo tiến lên, thông qua thân thể không ngừng vặn vẹo …………………..

Hạ Hà Tuệ khát vọng tiềm ẩn chính là được ƈôи ŧɦịŧ thô bạo hữu lực thọt thật mạnh vào, mà bây giờ bị Nhị Cẩu kịch liệt hung mãnh đúng là khát vọng bí ẩn của cô, rất nhanh liền như sắp bùng nổ đỉnh phong, hồn phi phách tán, cao giọng rêи ɾỉ, thoải mái không còn có nhận thức.

– Á….á….a….a..

Hạ Hà Tuệ thân hình cuồng đẩu, tiếng rên cáo vút la lên, sâu trong đáy huyệŧ một làn âm tinh mạnh mẽ trào ra, kíƈɦ ŧɦíƈɦ Đinh Nhị Cẩu cả người thư sướng, Đinh Nhị Cẩu hiện tại đã sáp đến mù quáng, trong lòng dục hỏa chưa tiết, ƈôи ŧɦịŧ to tăng lên khó chịu,
"Bốp" một tiếng, Đinh Nhị Cẩu lại dùng một cái tát quất vào trên cặp mông Hạ Hà Tuệ , nhận lấy Hà Tuệ một tiếng ngọt ngào mất hồn rêи ɾỉ, ƈôи ŧɦịŧ bị huyệŧ xiết lại chặt khít bao vây lấy, mềm mại từ sâu trong cổ đáy huyệŧ thỉnh thoảng hàm cắn đầu khấc, mang đến từng trận kɦoáı ƈảʍ, gây cho hắn không thể giải thích được sự thỏa mãn, hắn đã nhịn không được nữa rồi.

Hạ Hà Tuệ phóng đãng rêи ɾỉ, thân hình cuồng loạn diêu bãi

– Còn muốn. .. còn muốn. .mạnh sâu hơn chút. . .. .

Đinh Nhị Cẩu bất chợt lại thấy Hạ Hà Tuệ kích động như vậy, hai mắt hắn đỏ bừng, bấu lấy nắn bóp véo lấy cái mông thịt, bàn tay liên tiếp hạ xuống, không ngừng quật lấy Hà Tuệ cái mông thịt màu mỡ lắc lư.

Điên cuồng kɦoáı ƈảʍ như kinh đào hãi lãng liên tiếp ập đến, Hạ Hà Tuệ chỉ cảm thấy linh hồn của chính mình đã bay ra bên ngoài cơ thể, vĩnh viễn hình thành lốc xoáy hãm sâu vào trầm luân bể dục.
Đinh Nhị Cẩu một bên dùng tay lăng nhục lấy cái mông đít Hà Tuệ , một bên dùng ƈôи ŧɦịŧ kịch liệt đút vào, không lâu sau rốt cục đạt tới đỉnh, tϊиɦ ɖϊƈh͙ cuồng phún từng làn sâu trong trên cô miệng đáy huyệŧ, Hạ Hà Tuệ linh hồn phi thăng, lại một lần nữa lại đạt tới cơn cực khoái…

Sau cuộc mây mưa, Hạ Hà Tuệ như một con mèo nhỏ rúc vào trong lòng Đinh Nhị Cẩu, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng còn lưu lại thỏa mãn điên cuồng vừa qua đi, đôi mắt mày liễu lộ ra vẻ quyến rũ của người đàn bà thành thục, sau khi được người đàn ông làm cho dễ chịu làn da của cô cũng tựa hồ càng thêm trắng noãn tinh tế, dưới ánh đèn hiện lên màu phấn hồng sáng bóng.

Đinh Nhị Cẩu ôm thân thể mềm mại của cô, nhớ tới vừa rồi Hà Tuệ điên cuồng biểu hiện, cảm xúc của Đinh Nhị Cẩu thật lâu không thể bình ổn, cái loại này tư vị nhiệt liệt cuồng, thấm sâu tận xương tủy hắn, kích động lòng người.
…………………………………………………………………………………

Sau khi Trương Nguyên Phòng sa lưới, Tào Bạch Phượng mới báo cáo cho đội trưởng hình sự Miêu Chấn Đông cùng với trưởng công an huyện Trần Quân Vĩ về kết quả tra hỏi Thạch Lỗi.

Mấy tiếng đồng hồ sau, thì hầu như toàn bộ quan trường của huyện Hải Dương cũng đã biết chuyện này, trong thời gian này thì Đinh Nhị Cẩu cũng đang tìm đến nhà của đại chủ nhiệm Lâm Đức Vinh, và hướng về trưởng ban kỷ luật thanh tra Dương Đại Chí báo cáo, nhưng còn chuyện Tào Bạch Phượng không có báo cáo cho ai biết cô đã đã khống chế được Trương Nguyên Phòng, đó là căn cứ vào thỏa thuận của cô cùng với Đinh Nhị Cẩu, chuyện này tốt nhất là phải do ban kỷ luật thanh tra xuất đầu thì mới an toàn và phù hợp .
Không đơn thuần là trong chốn quan trường, một trong những người đầu tiên biết được tin tức này còn có một người, đó chính là Trịnh Đoạn Cương con của bí thư Trịnh, trong giây phút Đinh Nhị Cẩu đang ở trên ghế sa lon cùng với Hạ Hà Tuệ vợ của Thạch Lỗi điên loan đảo phượng, còn Trịnh Đoạn Cương hiển nhiên không có tâm tình tốt như vậy, đối với hắn mà nói, nếu như Trương Nguyên Phòng sa lưới, thì uy hϊếp với hắn so với Tôn Quốc Cường lại càng lớn hơn, bởi vì những chuyện Tôn Quốc Cường biết đến, thì Trương Nguyên Phòng cũng biết, nhưng có rất nhiều chuyện Tôn Quốc Cường không biết, thì Trương Nguyên Phòng lại biết hết, cho nên lúc này Trịnh Đoạn Cương đang phẫn nộ cực kỳ .

Hắn dùng một cái khăn lông màu trắng lau tới lau lui trên một cây chiến đao của Nhật , đó là hắn bỏ ra hơn 30 vạn nguyên mua, nghe nói là cây kiếm này là của một vị chỉ huy trung tướng lục quân khi Nhật Bản xâm lược, mặc dù đã qua hơn nửa thế kỷ, cây kiếm này vẫn y nguyên tản ra hàn khí máu người, đột nhiên hắn ném đi cái khăn mặt, hai tay cầm kiếm, từ trên bổ xuống trên bàn có một cái bình gốm màu đời Đường vỡ ra thành hai nửa, đường chém trên cái bình gốm sắc lẹm không có vỡ vụn, không biết là bởi vì kiếm tốt hay là bởi vì chất lượng bình gốm tốt .
-Ngu xuẩn..thật là ngu xuẩn, mình nên nghĩ tới tên này sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện, còn không bằng sớm chút gϊếŧ chết hắn thì xong rồi.

Trịnh Đoạn Cương tự lẩm bẩm nói, bởi vì hắn thừa biết là chuyện lần này rất rắc rối, chắc chắn sẽ không dễ đối phó như đối với Tôn Quốc Cường, người ban thanh tra kỷ luật cũng không phải người ngu, vừa rồi chuyện của Tôn Quốc Cường là ở chỗ bị bất ngờ, còn lần này chắn chắn sẽ là tường đồng vách sắt, chân chen vào không lọt rồi.

Không thể không nói tới chuyện khống chế Trương Nguyên Phòng thì Tào Bạch Phượng tốn công sức không ít, ngoại trừ hai công an Trần Tĩnh cùng Dương Chấn ở bên ngoài, cô lại năn nỉ cha mình trưởng công an thành phố Tào, phái thêm 4 người đi tiếp ứng 2 người kia, đương nhiên những người này đều là thuộc hạ thân tín của Tào Kiến Dân trong sở công an thành phố, Tào Kiến Dân lần này đây, nhất định phải đem công lao của con gái mình lập nên, để cô có chổ ngồi cho thật vững chắc.
buổi tối ngày hôm sau, ba chiếc xe hơi trước sau chạy vào một khu vực ở ngoại ô thành phố Bạch Sơn, có thể thấy được tại nơi đây đề phòng rất nghiêm ngặt , chúng quanh còn có những cảnh vệ dẫn theo chó Becgie tuần tra, cửa ra vào còn có người quân đội đứng gác, nơi này chỉ là không có treo tấm bảng mà thôi, chứ đúng ra là thuộc quyền quản lý của bộ tư lệnh thành phố Bạch Sơn, do trưởng công an thành phố Tào Kiến Dân cùng trưởng tư lệnh Hàn Dã Bình có mối quan hệ không tệ, hơn nữa trưởng tư lệnh Hàn Dã Bình rất yêu mến Tào Bạch Phượng, vẫn muốn để cho Tào Bạch Phượng làm con dâu nhà mình, nhưng không biết làm sao đứa con trai của trưởng tư lệnh kia lại một mực say mê nghiên cứu khoa học hơn là cưới vợ, đã là tiến sĩ rồi, mà vẫn còn đang không ngừng ra sức học hành lấy thêm học vị.
Cho nên khi Tào Kiến Dân đưa ra ý muốn mượn một nơi an toàn tin cậy để có một số việc cần làm trong bí mật, Hàn Dã Bình lông mày cũng không nhíu một cái, trực tiếp mang chỗ này cho Tào Kiến Dân mượn, thậm chí cũng không hỏi đến ông ta làm gì .

Trương Nguyên Phòng trên đường bị áp giải đều bị đeo khăn trùm đầu, ông ta không rõ là đã tới nơi nào, đợi đến khi cái khăn trùm đầu được bỏ xuống, ánh mắt của Trương Nguyên Phòng vẫn chưa có thích ứng ánh sáng đèn trong căn phòng, mắt nhắm lại rất lâu mới nhìn rõ người ngồi đối diện thì ra là Dương Đại Chí .

– Trưởng ban Dương, ông tại sao lại ở chỗ này? Đây là ý gì, tôi là đảng viên, là đại biểu nhân dân toàn quốc, các ngươi làm như vậy là phạm luật có biết không? Việc làm này bí thư Trịnh có biết không?
Trương Nguyên Phòng vẫn rất hung hăng càn quấy .

– Hai người đi ra ngoài, tôi cùng ông ta nói chuyện riêng một chút.

Dương Đại Chí hướng về phía sau lưng hai nguời cảnh sát nói ra, cả hai do dự một chút, nhìn về phía ngoài cửa nơi Tào Bạch Phượng đang đứng, cô gật gật đầu, hai người mới đi ra ngoài, chính tay Tào Bạch Phượng đóng cửa lại, muốn muốn được người khác trợ giúp, không có chút thành ý thì cũng không được .

– Trương Nguyên Phòng, tôi không có thời gian để nghe ông nói nhảm, tôi nói luôn với ông tình cảnh trước mắt, tư cách đại biểu nhân dân toàn quốc của ông, sáng sớm hôm nay đã bị tạm ngừng, còn nói bí thư Trịnh có biết không? Tôi nghĩ là ông ấy đã biết, bởi vì toàn bộ trong toàn TQ đã biết đến vụ án, có một bí thư đảng ủy trấn tham dự vào đường dây gian dâʍ học sinh nữ trung học, người đó chính là ông! Thạch Lỗi toàn bộ đã khai ra hết, những nữ học sinh kia trong có một mang thai, đứa bé rất có thể là của ông, chúng tôi chuẩn bị làm DNA kiểm tra, đương nhiên là ông có thể phủ nhận, nhưng cho dù là ông không nhận tội, tòa án vẫn sẽ phán ông hình phạt cao nhất , đây là một kết quả cuối cùng, nhưng tôi nghĩ, cho dù là ông phạm tội nghiêm trọng, nhưng tội vẫn không đáng chết, đây là điều chắc chắn…
Trương Nguyên Phòng nhìn chằm chằm vào Dương Đại Chí, ông biết rõ, chỉ cần Thạch Lỗi nhổ ngụm khai ra, ông sẽ không còn có đường lui, điều hiện tại ông lo lắng nhất chính là bí thư Trịnh Minh Đường sẽ gϊếŧ người diệt khẩu, Tôn Quốc Cường chính là một cái ví dụ trước mắt .

– Chúng ta lại nói đến một loại kết quả khác, ông chắc là biết tôi đang muốn cái gì, ông cũng biết là tôi muốn thông qua ông để đối phó với ai, nếu ông hợp tác, chúng ta sẽ nói chuyện sòng phẳng với nhau, như vậy đã đủ thẳng thắn chưa?

– Trưởng ban Dương, tôi nghĩ ông đã tìm lộn người rồi, tôi cái gì cũng không biết , cũng không hiểu ông có ý tứ gì.

– Đừng vội, hãy nghe tôi nói hết rồi hãy quyết định, nếu như có một loại kết quả khác cuối cùng sẽ chứng minh ông và vụ án không có vấn đề gì nghiêm trọng, tại vì đứa bé trong bụng kia cũng không phải là của ông, ông chỉ là đem cô bé nữ học sinh trung học kia giới thiệu cho người khác, đương nhiên đứa bé là của người khác, xem như là điều tra không được vì không có chứng cớ có quan hệ đến ông, nhưng chúng tôi còn có một loại phương án khác, ông có thấy trên mặt bàn có cái túi nhựa màu trắng là cái gì không?
Trương Nguyên Phòng quay đầu lại nhìn thoáng qua, rồi lắc đầu, khuôn mặt đờ đẫn .

– Đó là một bao bột ngọt mì chính, nhưng so với bạch phiến rất giống, công an báo là phát hiện ở trong túi xách của ông , có mấy người làm nhân chứng, ông lần này đi Vân Nam mục đích chính là đi buôn lậu ma túy, thật sự là không hiểu một mình người đường đường là bí thư đảng ủy trấn lại tại sao phải đi buôn lậu ma túy, nguyên nhân chính là do ông bài bạc nên thiếu tiền xã hội đen cho vay nặng lãi, nên không trả nổi, bí quá hóa liều, biết được chỉ có đi buôn lậu ma túy là cách kiếm tiền nhanh nhất…

– Các ngươi đây là vu hãm, tôi không có buôn lậu ma túy, tôi không dính dáng gì tới chuyện đó.

– Ông hãy nghe tôi nói hết cái đã, Trương Nguyên Phòng, tuổi của ông cũng không nhỏ, sao thiếu kiên nhẫn vậy? Nếu như ông đáp ứng hợp tác với tôi, chuyện đi buôn lậu ma túy sẽ không có xảy ra, cáo lắm ông chỉ ở trong tù vài năm vi hành vi phạm pháp kia là có thể đi ra, nhưng nếu ông không hợp tá , tôi tin rằng công an sẽ rất vui lòng đem bao bột ngọt mì chính này đổi thành bạch phiến, còn nói về số lượng bạch phiến thì đủ để phán án tử hình đấy, tôi cho ông 5 phút, tự quyết định như thế nào, rồi trả lời cho tôi biết.
Dương Đại Chí nói xong, nhìn thẳng vào mắt của Trương Nguyên Phòng, ánh mắt sắc lẹm làm cho Trương Nguyên Phòng tim đập nhanh, bởi vì ánh mắt đó giống như là đôi mắt con sói đang nhìn con dê để chuẩn bị ăn tươi nuốt sống .