Đinh Nhị Cẩu một bên vừa liếm lên trên đầu hạt le sưng mọng, một bên đem cặp đùi Vương Bạch Lệ cong đầu gối lên dạng ra, để cho hai chân cô thành hình dạng chữ M, hai bàn chân nhỏ để ở trên bàn, hắn còn lấy cái đệm ghế
Lót ở dưới cái mông Vương Bạch Lệ, mục đích chủ yếu là nâng cái âm hộ vung cao lên …
Vương Bạch Lệ lúc này bị Đinh Nhị Cẩu nhìn, thẹn thùng không nói gì, bộ dáng rõ ràng cho thấy đang câu dẫn hắn, làm cho Đinh Nhị Cẩu không nhẫn nại thêm được, xổm lên lên đẩy ra hai đầu gối, làm cho hai chân Vương Bạch Lệ tách ra lớn hơn nữa, thân thể Vương Bạch Lệ, sớm bị Đinh Nhị Cẩu kíƈɦ ŧɦíƈɦ xuân triều tràn ra, cái âm hộ rộng mở thật to, đôi bầu vú đầy đặn hoàn toàn bại lộ, quầng vú vừa cạn lại nhỏ, như cố nâng lên hai đầu núʍ ѵú đã săn cứng, chính giữa hai chân đám lông đen thẳm không che giấu được cái khe thịt màu đỏ hé mở, thân thể mềm mại Vương Bạch Lệ mặc cho hắn bài bố, lộ ra cái cửa miệng huyệŧ màu hồng đỏ, hai mép nhỏ khéo léo trên mặt dinh dính màu sáng trong suốt dịch nhờn, dính đầy trước đóa hoa lổ nhỏ của cái hang động. Trong cơ thể Đinh Nhị Cẩu dục hỏa hoàn toàn bị châm đốt, chuẩn bị xách súng lên ngựa, hắn ôm lấy đầu gối Vương Bạch Lệ, cây ƈôи ŧɦịŧ to lớn sớm ngẩng đầu đứng thẳng, nhắm ngay trong khe rãnh u cốc, phần eo nhấn tới một cái chen cây ƈôи ŧɦịŧ vào trong huyệŧ..
– Ưʍ..
Vương Bạch Lệ bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ cơ hồ đã hít thở không thông, không biết mọi người có giống với Đinh Nhị Cẩu hay không? Chứ hắn rất thích nhìn xem khuôn mặt người đàn bà biểu lộ khi vừa mới bị cây ƈôи ŧɦịŧ đâm vào cơ thể, Vương Bạch Lệ lúc này đôi môi anh đào khẽ nhếch cong lên, phát ra ngân nga tiếng rêи ɾỉ, đôi mi thanh tú nhíu lại, hai mắt nhắm chặt, trên khuôn mặt xinh đẹp, xuân triều nhộn nhạo biểu lộ tuyệt đối là đẹp đến tột đỉnh….
Đinh Nhị Cẩu chậm rãi đẩy mạnh, rốt cục đã cho toàn bộ cây ƈôи ŧɦịŧ nhập vào thân thể Vương Bạch Lệ, tuy rằng không phải là cái huyệŧ của Vương Bạch Lệ nuốt lấy ƈôи ŧɦịŧ của hắn, nhưng mỗi lần ƈôи ŧɦịŧ hắn sáp nhập cũng làm cho Vương Bạch Lệ khó có thể thừa nhận ngay lập tức, với lại cũng là hơi quái lệ, hang động của Vương Bạch Lệ lại khá là chật hẹp.. Đinh Nhị Cẩu chậm rãi rút ra đút vào, bắt đầu hưởng dụng cái huyệŧ cực phẩm của Vương Bạch Lệ, khi càm nhận được huyệŧ Vương Bạch Lệ đã thích ứng với ƈôи ŧɦịŧ của hắn, thì bắt đầu không chút do dự tăng liền nhanh tốc độ.
– Ưʍ..ưm…à…
Vương Bạch Lệ phát ra rêи ɾỉ vô cùng mất hồn, bên trong thân thể hòa cùng tiếng “ ọp ọp ..” tiếng va chạm giữa chất lòng dịch nhờn, ở bên trong phòng làm việc đan vào thành nhạc khúc dâʍ mỹ.
Hai chân Vương Bạch Lệ mở rộng ra, đôi bầu vú kiên đĩnh theo động tác thân thể cao thấp run run, giờ phút này Vương Bạch Lệ đã quên chính mình đang ở chỗ nào, mặc kệ để cho Đinh Nhị Cẩu bên trong thân thể cô tận tình tàn phá.
…………………………………………………………………………………..
Đinh Nhị Cẩu lại đút vào tầm 10 phút, theo một trận thật dài rêи ɾỉ, Vương Bạch Lệ nháy mắt đã lên đến đỉnh phong, tiếng thở gấp không ngừng, hơi thở mùi đàn hương từ miệng khẽ nhếch lại không dám phát ra được tiếng rên to, đôi mắt nhắm chặt, khuôn mặt đỏ bừng, toàn thân đều nổi lên nhàn nhạt màu hồng, thân thể không ngừng run run. Cái hang động huyệŧ Vương Bạch Lệ thịt non bên trong không ngừng co rút lại, gắt gao bao vây hút lấy ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu, cổ đáy huyệŧ mềm mại một trận chấn động, đem toàn bộ âm tinh xối tại đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ của hắn, Vương Bạch Lệ khi cơn cực khoái đến hấp lực quá mạnh mẽ, Đinh Nhị Cẩu cũng không cách nào kiên trì nữa, ngay trong cơ thể Vương Bạch Lệ tϊиɦ ɖϊƈh͙ bắn nhanh mà ra, kɦoáı ƈảʍ làm cho hắn linh hồn xuất khiếu, quả thực là sướng thích vô cùng tận.
…………………………………………………………………………………………
Trước đây Đinh Nhị Cẩu vốn là muốn Đỗ Sơn Khôi bỏ công việc lái xe để đi đến chăm sóc vườn cây Việt Quất mà hắn quan tâm , nhưng Đỗ Sơn Khôi vẫn thích ở lại lái xe, cho nên y vẫn làm lái xe cho Khấu Đại Bằng, còn bây giờ thì Khấu Đại Bằng đã đi lên huyện, vì thế Đỗ Sơn Khôi đành ở lại thị trấn, không nghĩ tới là chủ nhiệm văn phòng đảng ủy Tần Nga Hương lại là biết rõ điểm này , cho nên liền đem Đỗ Sơn Khôi phân công làm lái xe cho Đinh Nhị Cẩu, đây có coi như là một loại nhẹ nhàng lấy lòng hắn sao? Vào lúc đêm nay, Đinh Nhị Cẩu mang theo một ít rượu đến nhà của trưởng phòng tổ chức Hướng Cương.
Hướng Cương cũng không ngờ Đinh Nhị Cẩu ngày đầu tiên tiền nhiệm, buổi tối đã đến trong nhà mình, trong lòng có cảm giác rất tốt , xem ra tiểu tử này vẫn là rất hiểu quy củ, trong nội tâm lòng ganh tỵ cũng phai nhạt ít nhiều, đúng ra có tâm tư đố kỵ như Hướng Cương số lượng cán bộ cũng không ít, bọn họ có thể là cả đời cũng bò không lên đến vị trí hiện tại của Đinh Nhị Cẩu bây giờ, thế mà bây giờ nhìn thấy một tên tuổi trẻ cưỡi đến trên đầu mình, trong nội tâm làm sao có thể thoải mái được hả?
– Chủ tịch…Đinh, cậu tại sao lại tới đây?
Hướng Cương vừa mở cửa ra thì nhìn thấy là Đinh Nhị Cẩu, trong miệng ông lại có chút không biết phải nói cái gì cho đúng đây. – Trưởng phòng Hướng, chú đây không phải là muốn dập cửa đóng sầm lại đuổi cháu đi hay sao? Cứ gọi cháu là Tiểu Đinh, hoặc là Đinh Trường Sinh hay là Nhị Cẩu như ngày nào, hôm nay cả ngày bận quá không có thời gian rảnh, cho nên tối nay tới thăm chú, không biết chú giờ này có rãnh không?
Đinh Nhị Cẩu nói rất là thành khẩn, và vẫn gọi Hướng Cương là trưởng phòng thay vì chủ nhiệm như là trước đây.
– Ai da..mau vào ..mau vào nhà.
– Thím có ở đây không?
– Thím? À , cô ấy về nhà mẹ ruột thăm nhà rồi , đêm nay chú chỉ có một mình ngồi uống rượu, đến.. theo giúp chú uống một chút.
Đinh Nhị Cẩu sau khi vào cửa, cũng đem hai bình rượu đặt ở trên bàn trà.
Vừa rồi Đinh Nhị Cẩu sau khi vào cửa xưng hô Hướng Cương là trưởng phòng như trước, lại gọi vợ ông là thím như người trong nhà, chính điều này làm cho Hướng Cương ngạc nhiên, thái độ Đinh Nhị Cẩu xác thực là rất khiêm tốn, hắn đối đãi với Hướng Cương như là bậc trưởng bối, làm cho trong lòng Hướng Cương bây giờ cảm thấy rất là thư thả. Có một số người tâm tính chính là như vậy, trong lòng của họ nếu như có một chút lăn tăn như là mụn nhọt, nếu đúng thời điểm cho bọn họ một chút an ủi vuốt ve, lập tức mụt nhọt sẽ dịu đi, còn nếu như không làm gì cả, cái hạt mụn nhọt này lập tức sẽ lồi hiện ra, càng để lâu càng lớn, cuối cùng hình thành bọc mủ, không mổ thì sẽ làm thành áp xe.
– Trưởng phòng Hướng, cháu cũng thật không ngờ lại sẽ quay trở về lại nơi, nhớ ngày đó, chú tiễn đưa cháu đi đến thôn Lê Viên, tất cả mọi chuyện vẫn giống như là mới hôm qua, không nghĩ tới đi dạo qua một vòng rồi cũng quay trở lại nơi xuất phát ban đầu.
– Đúng vậy, nhưng lần này mục đích quay về lại không giống như với lúc trước , so sánh với cháu, chú cảm giác mình thật sự là già rồi, tuổi còn trẻ, đã là một chủ tịch thị trấn, lúc chú bằng độ tuổi cháu, thì vẫn còn ở nông thôn làm đội trưởng sản xuất đây này. Hướng Cương nói đến Đinh Nhị Cẩu phát triển trên con đường hoạn lộ, cũng là cảm khái ngàn vạn.
– Chú à.. đừng có nói như vậy, chú xem lại bí thư Khấu kìa, bây giờ đã là Phó chủ tịch huyện, cháu đoán chừng rồi chú cũng mau lên chức, cán bộ thị trấn Lâm Sơn sở dĩ không được đề bạt lên cao, cũng là bởi vì trước giờ thị trấn chúng ta là địa phương không có gì xuất sắc, kinh tế thì không được, giao thông bế tắc, không có tài nguyên, lãnh đạo ở trên cũng không muốn tới nơi này, chú nghỉ xem, lãnh đạo không quan tâm tới chúng ta, thì làm sao có việc lên chức được?
– Ừ, Trường Sinh a… lời này của cháu đã nói ra điểm chủ yếu rồi, sắp tới thì cố gắng chờ thời cơ làm kinh tế thời cơ cho thật tốt, cháu còn tuổi trẻ, tại trấn Độc Sơn đã làm rất tốt, chú thấy cháu được lãnh đạo coi trọng cháu là người mạnh dạn đi đầu, yên tâm đi, nếu cháu xắn tay làm, bất luận thế nào, chú đều nhất định sẽ ủng hộ cháu, ra, cạn một chén đi. Hướng Cương hào khí nói ra .
Đinh Nhị Cẩu mỉm cười, nghĩ thầm, tối nay hắn tới chuyến này, cũng chính là vì câu nói này của Hướng Cương.