Khi chợt nhớ mình còn để quên cái vài món đồ ở trong phòng của Lưu Hương Lê, lúc quay lại định đẩy cửa vào thì Tạ Phương Quỳnh nghe thấy tiếng rên của nữ nhân, làm sao mà Tạ Phương Quỳnh lại không biết thanh âm kia đại biểu cho điều gì, cửa phòng thì chưa khép kín vẫn còn khe hở nhỏ, nàng ghé mắt nhìn qua thì thấy ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu đang ở trong động đào nguyên của Lưu Hương Lê tiến tiến xuất xuất, hai người lúc ấy đang giao hoan ngay tại chỗ, cảnh tượng mê người, nhìn trong phòng làm việc của Lưu Hương Lê hình ảnh kíƈɦ ŧìиɦ dâʍ ɭσạи, ngay sau đó nàng cũng không dám nữa nhìn, lặng lẽ đóng cửa lại, Tạ Phương Quỳnh thật sự là sợ hãi, sợ hãi chính mình sẽ không chịu nỗi cảm xúc.
Tạ Phương Quỳnh vì thế lặng lẽ rời khỏi, quay về bên trong phòng mình, nội tâm thật lâu không thể bình thường, trong đầu vẫn luôn là cây ƈôи ŧɦịŧ to lớn cứng rắn của Đinh Nhị Cẩu, nàng cũng là đàn bà, nhiều năm chưa từng có cuộc sống bình thường trong sinh hoạt vợ chồng rồi còn dẫn đến việc ly dị, nhưng khi nhìn đến bức tranh tìиɦ ɖu͙ƈ sống động, mà ngay cả bản thân sau này tìm khoái hoạt trong trò chơi đồng tính với Lưu Hương Lê, cũng không nhịn được nổi lên xúc động, nội tâm thật lâu áp chế du͙ƈ vọиɠ nam nữ, trong nháy mắt liền bị nảy sanh xông ra. Cảm xúc bất chợt mênh mông ùa về, trong đầu của Tạ Phương Quỳnh giờ đây ảo tưởng ƈôи ŧɦịŧ của Đinh Nhị Cẩu đang đè nặng không ngừng đánh sâu vào cái huyệŧ của mình, bên dưới cái âm hộ nàng đói khát khó nhịn rồi, lại đi đến góc phòng máy nước uống, lấy một ly nước lạnh uống cạn, cố đè nén du͙ƈ vọиɠ trong cơ thể.
Dưới cái quần mỏng đang bao bọc cái mông đẹp đẫy đà tròn xoe cùng với cặp đùi , ở chính giữa nơi riêng tư thần bí đặc sắc khe rãnh u cốc, đã nhơm nhớp dịch nhờn rỉ ra, cái đáy qυầи ɭóŧ viền tơ đã hơi âm ẩm , bên trong huyệŧ lúc đó đã lầy lội không chịu nổi rồi, khuôn mặt xinh đẹp thiếu phụ bình thường cường ngạnh cao quý lãnh diễm cư nhiên hiện ra mị thái vô cùng.
…………………………………………………………………………………. Đinh Nhị Cẩu dùng hai tay chống đỡ nổi trên thân, bên dươi ƈôи ŧɦịŧ ra sức rút ra đút vào, ánh mắt dừng ở dưới thân mỹ nhân kiều thái, nhìn Lưu Hương Lê duyên dáng ngũ quan, đẹp đến khó có thể hình dung hình dáng.
Quá mãnh liệt kɦoáı ƈảʍ khiến Lưu Hương Lê tâm trí mê muội, lúc này Đinh Nhị Cẩu cảm thấy trong huyệŧ nàng nắt đầu mấp máy, biết Lưu Hương Lê cao trào sắp tới, lập tức gia tăng tốc độ
Quả nhiên không ngoài dự liệu của hắn, Lưu Hương Lê đột nhiên lấy tay nắm chặt, thân mình run lên từng cơn, nàng đang đi lên đến đỉnh cao phong tuyệt vời, huyệŧ mãnh liệt co rút lại mút chặt đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ, Đinh Nhị Cẩu liên tục đánh thêm vài cái run run, một cỗ tϊиɦ ɖϊƈh͙ bật ra, đem toàn bộ mầm móng chất lỏng đậm đặc tưới trong cơ thể nàng. ……………………………………………………………………………………..
Đinh Nhị Cẩu thân mình mềm nhũn, ngồi phịch ở trên người nàng, hít dài một hơi, Lưu Hương Lê tốn không ít thời gian mới dần khôi phục lại, hai tay ôm lấy trên người hắn, Đinh Nhị Cẩu hồi khí trở lại, xoay người ngồi tại bên cạnh nàng, một tay đem nàng ôm vào trong lòng.
Bất kể như thế nào, đối với Lưu Hương Lê trên thế giới không có người đàn ông nào ôm ấp mà cho nàng có một loại cảm giác an toàn như hắn, mỗi một lần kíƈɦ ŧìиɦ xong, nàng đều sẽ thật chặt rúc vào trong ngực Đinh Nhị Cẩu, nàng chỉ hận không thể cứ như dạng này dựa sát vào nhau cả một đời.
…………………………………………………………………………….
- Kỳ thật cuộc sống của Tạ Phương Quỳnh cũng không dễ dàng gì, mối quan hệ trong gia đình giờ cũng không được tốt lắm, tự mình nàng một người ở chỗ này trên núi, chị đã hơn một tháng nay không thấy thấy nàng về thăm nhà, còn người lãnh đạo kia của em cũng thật không phải là thứ gì tốt, đã sớm có nhân tình, còn muốn cùng nàng kết hôn làm chi cho đến nỗi này? Cho đến bây giờ, để người ta đặt tại cái nơi chính lơ lững chính giữa không trung, trên không ra trên, dưới không ra dưới, em nói thử xem, một người đàn bà như nàng giờ phải nên làm cái gì? Lưu Hương Lê bắt đầu vì Tạ Phương Quỳnh mà bênh vực kẻ yếu.
- Ai da.., việc này em không thể quản được, em cũng đâu có cách gì khác, đây là vấn đề tình cảm của người ta, em ở giữa cũng không nhúng tay vào được, vạn nhất câu nói nào không đúng, em không muốn đắc tội người nào cả, một bên là lãnh đạo của em, một mặt là vợ của lãnh đạo, cho nên không thể nghiêng về bên nào, đành phải giả bộ hồ đồ mà thôi.
……………………………………………………………………………………….
Trong khoảng thời gian sau này, Lưu Hương Lê cùng Tạ Phương Quỳnh từ chị em hợp tác đã biến thành mối quan hệ đồng tính, cho nên Lưu Hương Lê mỗi lần cùng Đinh Nhị Cẩu thân mật xong sau, thì Tạ Phương Quỳnh luôn luôn nói bóng nói gió, hỏi cái này hỏi cái kia, bởi vì nàng nhìn ra được Lưu Hương Lê khi ở dưới thân của Đinh Nhị Cẩu thì luôn lấy được cảm giác thỏa mãn cực khoái, đây là điều mà nàng và một số người đàn bà khác trên người chưa từng có được. Bởi vì quan hệ của Lưu Hương Lê và Tạ Phương Quỳnh dần dần quá quen thuộc , cho nên Lưu Hương Lê mỗi lần đều dụ dỗ Tạ Phương Quỳnh hỏi nàng có muốn đàn ông thỏa mãn hay không, còn nói cũng không ngại đem Đinh Nhị Cẩu giới thiệu cho nàng, tuy nhiên mỗi lần Lưu Hương Lê nói ra thì Tạ Phương Quỳnh lắc đầu từ chối, nhưng mỗi lần hai người cùng nhau làʍ ŧìиɦ, nàng để ý tới, trong lúc trò chuyện nhắc đến ƈôи ŧɦịŧ của Đinh Nhị Cẩu thì nàng có cảm giác được dịch nhờn của Tạ Phương Quỳnh luôn luôn trào ra nhiều hơn bình thường, mùi vị cũng nồng nàn đậm đặc hơn.
Với lại, bí mật mà đạt được sự chia sẻ, sẽ làm mỗi một người có bí mật cảm thấy được một loại cảm giác thỏa mãn, do vậy Lưu Hương Lê khi có được sự uy mãnh của Đinh Nhị Cẩu làm cho sứơng đến dục tiên dục tử, nàng lấy loại cảm giác sướng khoái này, cũng muốn có một người để có thể chia sẻ, mà nàng cũng sợ hãi có một ngày loại quan hệ lén lút này với Đinh Nhị Cẩu sẽ càng lúc càng mờ nhạt, cuối cùng thì hắn sẽ nhàm chán mà biến mất vô tung vô ảnh, khi Tạ Phương Quỳnh xuất hiện trong tình huống hiện tại, lại làm nàng nhìn thấy hy vọng, cho nên lúc này mới dư lực ở trước mặt Đinh Nhị Cẩu chào hàng Tạ Phương Quỳnh, đây cũng là lý do nàng muốn thúc đẩy Đinh Nhị Cẩu cùng Tạ Phương Quỳnh ở giữa phát triển thêm một bước quan hệ gần hơn. Tâm tư của đàn bà có đôi khi là rất khó đoán, cho nên Đinh Nhị Cẩu mặc dù có một chút cảm giác hiểu được ý của Lưu Hương Lê, nhưng hắn cũng không muốn suy đoán chuyện này thêm nữa, bởi vì có đoán cũng sẽ không đoán ra đúng hoàn toàn được.
- Em chắc hiểu chị muốn nói cái gì, vì sao không suy tính một chút, hay là bởi vì nàng đã từng là lão bà của lãnh đạo em?
Lưu Hương Lê dứt khoát đem lời nói của mình nói rõ.
-Chị à… mặc dù em rất tham sắc, nhưng không phải người đàn bà nào cũng đều dám muốn, chưa nói đến thế lực của Tạ gia ở tỉnh Trung Nam, vẻn vẹn chỉ nói đến chủ tịch Trọng Hải nơi đó, làm sao em làm được chuyện như vậy, về sau em còn mặt mũi nào mà đi gặp chủ tịch Trọng Hải, dù nói thế nào đi nữa, em có có thể được như ngày hôm nay, không nói là hoàn toàn bởi vì có quan hệ đến chủ tịch Trọng Hải, nhưng tối thiểu có hơn phân nửa là bởi vì nhờ có ông ấy, về chuyện này, chắc em không làm dám . - Vậy nếu là Tạ Phương Quỳnh thích em?
- Không có khả năng đó, em và chị Phương Quỳnh chưa nói qua được mấy câu, không có cái duyên phận kia rồi .
- Hừ.. em cũng không cần xem cái gì cũng quá tuyệt đối. Ưʍ.. chị tin vào cảm giác của mình, không cần chị nói vun vào, các người sớm hay muộn gì cũng sẽ lăn đến với nhau mà thôi.
Mặc dù Đinh Nhị Cẩu miệng chó cứng rắn, nhưng từ khi được Lưu Hương Lê lần lượt thuyết phục nói rỏ cho hắn biết về sau, mỗi lần hắn gặp lại Tạ Phương Quỳnh, thì cảm giác đã có chút khác trước rồi.
Bởi vì Đinh Nhị Cẩu đã đá ứng hai điều kiện, cho nên Tạ Phương Quỳnh rất mau bắt tay vào công việc lên kế hoạch hành trình chiêu thương dựa theo ý tứ của hắn, trọng điểm là cùng nhà đầu tư về xưởng chế tạo thiết bị ô tô Trần An Thái thảo luận, khi Trần An Thái biết được người đàn bà này này là thiên kim của nhà Tạ gia tiếng tăm lừng lẫy ở tỉnh Trung Nam, tham vọng đầu tư của y không hẹn mà cùng bày ra rỏ ràng. Tạ Phương Quỳnh bận rộn tích cực như vậy giúp đỡ cho Đinh Nhị Cẩu, nếu như nói vì nàng thích hắn mà có điểm tâm tư, vậy thật đúng là vũ nhục cho nữ nhân của nhà họ Tạ, Tạ Phương Quỳnh sở dĩ bận trước bận sau như thế, đó là bởi vì nàng cũng nhìn thấy cơ hội trong đợt khảo sát đầu tư kỳ này, nàng không có kỹ thuật, nhưng nàng có tiền, nếu như hạng mục tốt, thì nàng hoàn toàn có thể tham gia cổ phần, như vậy còn có thể hưởng thụ được sự ưu đãi đầu tư từ bên ngoài vào đại lục, cho nên nếu thành công thì lợi nhuận rất lớn, đây chính là nguyên nhân trọng yếu nàng tích cực tham gia.
- Ông Trần.. nơi này đất trống còn nhiều, cứ cho là trên tỉnh thành tiện nghi gấp đôi đi, tại thị trấn Lâm Sơn này mặc dù không bằng vào tỉnh thành, thế nhưng từ nơi này sau khi thành phẩm đi ra ngoài, thì có thể nhẹ nhàng đi tới cả hai tỉnh, hướng Nam thì tỉnh Trung Nam ông đã biết, hướng bắc là tỉnh Hoa Hải, nơi đó nhà máy chế tạo xe bán dùng trong thị trường nông nghiệp là lớn nhất cả nước, ông ở chỗ này xây dựng hãng xưởng phụ tùng xe, đến thành phố Giang Đô chỉ có nửa giờ lộ trình, đến tỉnh Hoa Hải nơi tập trung sản xuất xe nông nghiệp chỉ có hai giờ đường xe, có thể nói, không có nơi nào thích hợp hơn so với nơi này đâu. Tạ Phương Quỳnh phân tích đạo lý rõ ràng, đến ngay cả Trần An Thái cũng không khỏi liên tục gật đầu.
"Thế nhưng cô Tạ à, nơi này còn hoang vắng, ngay cả công trình nền móng cơ bản nhất cũng đều chưa có, làm sao tôi an tâm có thể ở chỗ này mà xây dựng xí nghiệp.
Trần An Thái nói cũng đúng sự thật.
- Chuyện này thì dễ làm, chỉ cần ông Trần đồng ý ở chỗ này đầu tư xây dựng xí nghiệp, tôi tin tưởng, chủ tịch thị trấn Đinh nhất định sẽ dốc hết toàn lực giúp ông làm tốt hết thảy mọi chuyện, với lại, ông Trần chắc cũng là biết, bản thân tôi cũng là một thương nhân, nếu như ông muốn, chúng ta có thể hợp tác công ty cổ phần, đương nhiên, là tôi bất kể kinh doanh như thế nào, chỉ cần ông Trần không làm cho tôi thâm hụt tiền là được .
- Ồ? Cô Tạ đối ngành nghề linh kiện ô tô cũng cảm thấy hứng thú à? - Chỉ cần là kiếm tiền được thì ngành nghề nào tôi cũng đều cảm thấy hứng thú, đây là danh thϊếp của tôi, nếu như ông Trần có mục đích hợp tác, lúc nào gọi điện thoại cho tôi cũng được.
Tạ Phương Quỳnh ưu nhã lịch thiệp đưa cho Trần An Thái một tấm danh thϊếp.
Trong lúc Tạ Phương Quỳnh không cần tốn nhiều tâm trí đã đem Trần An Thái giải quyết dứt điểm xong, thì Đinh Nhị Cẩu đang cùng một nhà đầu tư HongKong khác bàn về chuyện hợp tác hạng mục, đó là quản lý của xí nghiệp dược phẩm, mặc dù trong tay Đinh Nhị Cẩu có phương thuốc bí truyền của Vương Gia Sơn, nhưng đối với ngành nghề dược phẩm, hắn hoàn toàn không biết, cho nên hắn muốn đem phương thuốc bì truyền này làm vốn nhập cổ phần, sau đó cùng xí nghiệp dược phẩm này hợp tác, dạng đầu tư này sẽ tiết kiệm xuống cho hắn một một khoản tiền lớn cùng tinh lực. - Chủ tịch Đinh ạ, mặc dù cậu nói đến tầm quan trọng của phương thuốc, nhưng cậu phải biết, một loại thuốc được sản xuất ra, từ lúc thử trên lâm sàng cho đến sử dụng, là cần thời gian rất lâu đấy.
Quản lý Dương Thành An của công ty dược Hương Cát kiên nhẫn giải thích cho Đinh Nhị Cẩu hiểu.