- Ông chừng nào thì quay lại đây vậy ? Tui không chịu được nỗi nữa, người đàn bà này thật là táng tận lương tâm mà.
Đang lúc Đinh Nhị Cẩu cùng đoàn khảo sát ở thị trấn Lâm Sơn đi dạo,thì ở trong điện thoại Giang Hàm Thiến giận dữ hét to .
- Này….này.. đến cùng thì chuyện gì ? Chú ý một chút hình tượng được không?
- Không được.. tui nói cho ông biết, bác sĩ Uông Minh Kha hôm nay lại còn nói muốn tui đi làm phụ tá cho Tần An Hạo, còn nói để cho tui cùng với lão tham gia hội nghị , ông nói ..ông nói đi.. đây là loại người gì, mà chuyện nào cũng làm được sao?
Giang Hàm Thiến thở hồng hộc quát loạn lên, nếu đúng lúc này Đinh Nhị Cẩu có ở bên cạnh nàng, nhất định là hắn sẽ mở rộng tầm mắt đấy, bởi vì Giang Hàm Thiến với đôi bầu vú đang phát dục dần dần trở nên thành thục, theo nàng thở mạnh, lúc lên lúc xuống, biên độ rất lớn, cũng may là ở trong nhà, nếu trên đường đi, nhất định sẽ dẫn phát đến tai nạn giao thông đấy. - Uông Minh Kha thực nói như vậy à?
Đinh Nhị Cẩu biến sắc, xem ra sự tình có biến hóa nhanh, chẳng lẽ Tần An Hạo muốn chạy, không có khả năng đó, cho dù là muốn chạy, thì cũng phải an bài sắp xếp chứ, ít nhất cũng chuyển tài sản đi trước, nhưng mà ai biết được, nói không chừng đã sớm chuyển tài sản đã xong hết rồi, nhưng đến lúc gần đi, còn muốn lại mang đi một cái cô gái xinh đẹp, đó lại là Giang Hàm Thiến, lá gan lão này thật đúng là không nhỏ .
Thật ra là tại Giang Hàm Thiến cùng Đinh Nhị Cẩu đều suy nghĩ quá nhiều, còn chuyện Uông Minh Kha nói Tần An Hạo phải đi nước Mỹ họp, thật ra đó là giả dối chuyện không có thật, chẳng qua Uông Minh Kha vì muốn cho Đinh Nhị Cẩu có nhanh quyết định là muốn giải phẫu hay không cho Vương Gia Sơn.
- Ông đừng có chần chừ nữa, có quyết định mổ hay không thì nhanh lên, sợ là Tần An Hạo đi mất, dù sao tui cũng sẽ không quay về bệnh viện đó thực tập nữa , tui nói với cha của tui cha đổi qua một bệnh viện khác". - Bà không cần thay đổi bệnh viện nào cả, tui rất nhanh đên tỉnh, đến lúc đó tui dọn dẹp chuyện này cho bà , cho nên bà không cần phải để ý đến, mà tui thấy bà cũng không cần phải thực tập làm thầy thuốc để làm gì, nhìn cái bộ dạng của bà như vậy, cũng không thích hợp để làm một bác sĩ trị liệu đâu.
- Này Đinh Nhị Cẩu, ông nói vậy là có ý gì ? Vì cái gì mà nói tui không thích hợp làm thầy thuốc?
- Há, ý tui không phải nói bà không thể làm bác sĩ, chỉ là cái tính tình của bà không thích hợp làm bác sĩ, động một chút thì không làm nữa, nếu có người đang lên bàn giải phẫu chuẩn bị mỗ, bà xem xét thấy không ổn, liền một tiếng không làm nữa, đem người ta ném đại tại trên bàn giải phẫu à.
- Ông vu oan ..nói bậy với tui.
Giang Hàm Thiến lại thở hồng hộc nói . - Được rồi …được rồi, tui đang cùng với một nhà đầu tư thương nhân Hồng Kông bàn về việc thành lập một xí nghiệp dược, nếu bà cảm thấy hứng thú, đến nơi đây làm phó giám đốc đi, thay tui nắm chắc thật tốt bí mật toa thuốc, chúng ta có thể cùng thương nhân Hồng Kông hợp tác, nhưng toa thuốc thành phần cùng liều lượng sử dụng thì tui muốn tự chúng ta phải nắm giữ, chúng ta là người một nhà, tui tin tưởng bà hơn người ngoài.
Đinh Nhị Cẩu nói có chút là tính toán, nhưng Giang Hàm Thiến lại thích nghe .
- Thật sự sao ? Ông có gạt tui không vậy?
- Hừ…chuyện này là đương nhiên rồi, chỉ là chưa có kết luận cuối cùng, như vậy đi, bà trước mắt quay trở lại trường học ở vài ngày, mấy ngày nữa tui đi đến tìm bà.
Đinh Nhị Cẩu nói ra , hắn lo lắng lúc chính mình hành động, Tần An Hạo chó cùng rứt giậu sẽ dùng thủ đoạn mạnh với Giang Hàm Thiến , đến lúc đó thì cái mất nhiều hơn cái được, hiện tại xem ra Giang Hàm Thiến còn ở tại trong bệnh viện đã không còn an toàn rồi, không nói đến Uông Minh Kha nội gian, vẻn vẹn chỉ cần một Tần An Hạo lão sắc quỷ này, Giang Hàm Thiến cũng không phải là đối thủ mà có thể đấu lại được đấy, xem ra chính mình phải lập tức xuất thủ ngay, hơn nữa bệnh tình của Vương Gia Sơn cũng không trễ nãi được nữa. Giang Hàm Thiến đến gặp bác sĩ Uông Minh Kha xin nghỉ thực tập, khoan hãy nói chuyện khác, thật ra không có Giang Hàm Thiến tại bên cạnh nàng để thu thập chuyện này, Uông Minh Kha thật ra vẫn có cảm giác mừng thầm giùm cho cô gái này, nhưng tại vì bị Tần An Hạo sắp xếp, nàng không dám không nghe theo, cho nên dù không muốn, chẳng đặng đừng nàng mới đem Giang Hàm Thiến nộp ra cho Tần An Hạo, mấy năm này, nàng không biết đã đem bao nhiêu cô gái sinh viên thực tập từ trong tay mình giao cho Tần An Hạo, những cô gái kia hiện tại cũng có đã có người đang là đồng nghiệp của mình rồi, cũng có những cô gái được phân đến các bệnh viện khác, nhưng hầu như tất cả đều không ngoại lệ, vẫn cũng còn cùng với Tần An Hạo bảo trì mối quan hệ, trong này có bao nhiêu cô gái giống như mình đã có con với Tần An Hạo, nàng cũng không nắm rõ, với lại nàng cũng không dám hỏi . Trong tầng hầm ngầm của bệnh viện, Uông Minh Kha cầm cái tui xách của mình đi đến chiếc BMW, vừa mới mở ra đèn xe, qua ánh sáng đèn xe, thấy đang đi đến một người đàn ông còn rất trẻ tuổi, ngoắc tay với nàng, nhìn kỹ lại thì ra là người bạn kia của Giang Hàm Thiến, vì vậy nàng tắt máy,đợi Đinh Nhị Cẩu đi đến, định hỏi một chút Đinh Nhị Cẩu có chuyện gì, lúc này Đinh Nhị Cẩu đã đến bên cạnh xe, tỉnh bở mở cánh cửa xe ra rồi ngồi vào bên tay lái phụ.
Hắn làm như vậy khiến cho Uông Minh Kha có chút không vui, nàng cảm giác thằng này không có lễ phép gì hết cả.
- Bác sĩ Uông, có chuyện này tôi muốn nói chuyện với chị, không biết là chị muốn nghe tại nơi này, hay là đi ra ngoài tìm một chỗ nói.
Đinh Nhị Cẩu lấy cái điện thoại di động ra vuốt vuốt rồi nói. - Cậu có ý gì, nếu là không có chuyện gì đại sự, cứ nói ngắn gọn ở đây đi.
Uông Minh Kha không giải thích được ý của hắn, đồng thời biểu lộ không vui càng thêm rõ ràng.
- Chuyện này đối với tôi mà nói cũng không phải là đại sự gì, nhưng đối với chị và gia đình của chị mà nói, thì đúng là thiên đại sự đấy, nếu làm không tốt thì sẽ sụp đổ nhà ta cửa nát đấy.
- Cậu…cậu đến cùng muốn nói cái gì ? Nếu không có chuyện, xin mời xuống xe, tôi tan sở rồi.
- Bác sĩ Uông, nếu không có việc gì, thì tôi sẽ không có ở chỗ này tìm chị làm gì đâu, chị xem qua một chút cái này đi, tôi tin rằng, chị sẽ cảm thấy rất là hứng thú.
Đinh Nhị Cẩu mở ra phần mềm chiếu phim trên điện thoại, ngay tại trước mắt Uông Minh Kha mở phim ra cho nàng xem .
Thời gian dần trôi qu , Uông Minh Kha sắc mặt trở nên trắng bệch bởi vì bị kích động sợ hãi, hai cánh tay nắm thật chặt tay lái, móng tay bén nhọn như muốn cắm vào ở bên trong bọc da tay lái da, Đinh Nhị Cẩu để nàng xem một chút rồi tắt đi, nhưng Uông Minh Kha khẩn trương lo lắng cũng không có trì hoãn cởi xuống, nàng hiểu lấy, chính mình đã gặp đại phiền toái rồi. - Cậu bây giờ muốn thế nào?
Uông Minh Kha muốn nuốt nước miếng vào trong cổ họng của mình, nhưng nàng phát hiện ra khó khăn dường nào, bởi vì bây giờ miệng lưỡi của nàng phát khô đắng, cũng không có nướt bọt để mà có thể nuốt, tiếng nói khàn giọng hỏi hắn.
- Giang Hàm Thiến là bạm gái của tôi, nữ nhân của, tôi chị dám đem ra tiễn tặng đưa cho người khác, lá gan của chị không nhỏ, đã vậy còn dám gạt chồng của mình, sinh một đứa bé của người đàn ông khác, chồng của chị có phải hiên giờ đang rất yêu thích đứa bé kia.
Đinh Nhị Cẩu nói xong những lời này, Uông Minh Kha triệt để đã mất đi dũng khí phản kháng và đàm phán, bởi vì Đinh Nhị Cẩu không có đem đoạn phim của cuộc đối thoại giữa nàng và Tần An Hạo phóng tới, cho nên Uông Minh Kha vẫn tồn tại một tia hy vọng, hi vọng dùng tiền đến dọn dẹp cho ổn chuyện này, nhưng là ngay cả chuyện bí mật về đứa bé cũng đều bị hắn biết, như vậy tất cả đều còn có ý nghĩa gì nữa chứ . - Cậu đến cùng thì muốn sao ? Ra điều kiện đi, chỉ cần tôi có thể đáp ứng, chuyện gì tôi cũng có thể làm.
Uông Minh Kha uể oải nói ra, đối với một người đàn bà đã kết hôn, gia đình cùng con cái không thể nghi ngờ là thứ uy hϊếp lớn nhất, cho nên nàng không thể lựa chọn bằng cách cúi đầu .
- Thật là có thể đáp ứng?
Đinh Nhị Cẩu nghiền ngẫm hỏi.
Nhìn xem Đinh Nhị Cẩu biểu lộ cùng nghe giọng nói của hắn, nàng biết mình khó mà tránh khỏi bàn tay của người đàn ông trẻ tuổi này .