Sau khi sắp xếp xong hoàn tất chuyện ở phòng thanh tra giáo dục xong, Đinh Nhị Cẩu cùng với Trần Hồng Sắc lên xe đi thẳng đến trường mẫu Hồ Châu, Đinh Nhị Cẩu rất hiểu rõ ở bên trong, trường mẫu Hồ Châu cùng với trung tâm dạy thêm có sự dinh líu với nhau, mà trường này cũng là trường tốt nhất của Thành phố Hồ Châu .
- Đinh chủ nhiệm, chuyện dạy thêm như thế này tại cả nước đều rất là phổ biến, cậu làm chi mà cứ ôm vào người, với lại từ trước đến giờ cũng không có nghe nói phòng thanh tra giáo dục của nơi nào đối với chuyện như vậy, có biện pháp gì đâu.
Trần Hồng Sắc đúng là không hiểu hỏi, về một phương diện khác cũng là nhắc nhở cho Đinh Nhị Cẩu, kỳ thật chuyện này không đơn giản giống như hắn tưởng tượng, ở phía sau vấn đề này, có một sợi dây xích lợi ích liên minh với nhau, hắn làm như vậy sẽ đắc tội rất lớn với một nhóm người, đối với sĩ đồ của hắn sẽ không có bất kỳ chỗ nào tốt . - Đối với chỗ khác thì mặc kệ, đó là do bọn họ không làm, tôi làm ở vị trí này còn một ngày, thì một ngày cũng phải làm cho ra lẽ, vì thế cho nên, chuyện này tôi phải quản, nếu như tại trên lớp học chỉ có phân nữa học sinh đóng tiền đi học thêm, một nửa kia thì học sinh có gia đình khó khăn không có tiền đóng, thì học không được đầy đủ, chị cảm thấy như vậy có công bằng sao?
Đinh Nhị Cẩu tay vịn tay lái, nhẹ giọng nói tiếp:
- Thật ra chuyện không công bằng này chỉ là mặt ngoài của bề nổi tảng băng, chị vẫn chưa có nhìn thấy cấp độ phần băng chìm sâu bên dưới là bất công đến thế nào đâu.
- Cái gì?
-Cứ xem như là học sinh chịu đóng tiền để học thêm cho tốt đi, nhưng chị có suy nghĩ đến, điều kiện gia đình học sinh cũng là không giống nhau, rất có thể mấy trăm nguyên tiền, đối với một gia đình khó khăn là tiền sinh hoạt của một tháng đấy, cho nên một bộ phận học sinh dạng này không có đi học thêm, kết quả chính là những học sinh nhóm này thành tích học tập chậm rãi rơi xuống vì không được giáo viên dạy đầy đủ, làm cho việc học lên càng khó khăn, thậm chí thi không đậu vào trường tốt, như vậy tiếp theo sau sẽ ảnh hưởng đến tương lai cuộc đời của nhóm học sinh này, đây mới là chuyện lo lắng nhất của tôi. Đinh Nhị Cẩu đạp mạnh ga chạy xuyên qua ngã tư đường,Trần Hồng Sắc bị Đinh Nhị Cẩu mới vừa rồi lập luận hấp dẫn, nàng vẫn cho là Đinh Nhị Cẩu chỉ là quan mới đến cho nên muống chứng tỏ ta đây, nàng thật không ngờ chuyện này phía sau lưng còn có ý nghĩa lớn như vậy.
- Thật ra tôi không có cân nhắc đến nhiều như vậy, không thể ngờ được chuyện này còn rất quan trọng về sau.
Trần Hồng Sắc trong giọng nói rất ôn hòa với hắn .
- Chị Trần, có phải chị đã cho là tôi ở không đi gây sự khắp nơi, để biểu hiện sự hiện hữu của mình?
- Nói thật, lúc bắt đầu tôi quả là nghĩ như vậy đấy.
- Cũng khó trách, đối với trong xã hội có rất nhiều chuyện mà đại đa số người đều đã hình thành thói quen, đây là thói quen đáng sợ nhất, khi có người cho rằng đây là điều không hợp lý thì phản ứng không chịu chấp nhận, như vậy chứng tỏ là chuyện đã ăn sâu vào thâm căn cố đế, i về sau sẽ rất khó cải biến. - Chủ nhiệm ví dụ thử xem nào?
Trần Hồng Sắc ngồi ở vị trí kế bên người lái xa, thoáng cái xoay người hỏi, suýt chút nữa là đôi bầu vú của nàng chạm vào người của hắn.
- Ví dụ như chuyện đất nước chúng ta cải cách trên cơ bản đều là thành công, nhưng là có hai hạng mục là đặc biệt thất bại, một cái là cải cách chữa bệnh, hai là là cải cách giáo dục, chữa bệnh thì xã hội hóa, làm cho hiện tại người bệnh chỉ cần tiến vào bệnh viện, chúng ta mặc người chật vật, bệnh viện cứ bắt phải đóng tiền, tôi tin chắc rằng chỉ cần là người không muốn chết, tốn bao nhiêu tiền đều chịu được, bác sĩ thì là dựa vào kê thuốc ăn hoa hồng, chị nói xem có đúng không? Bác sĩ kê đơn bán thuốc càng nhiều, thì lại càng kiếm nhiều tiền; giáo dục cũng xã hội hóa như thế, đúng ra là giáo dục và chữa bệnh là do quốc gia 100% gánh chịu, nhưng bây giờ đem giáo dục và chữa bệnh đẩy hướng ra xã hội, vì vậy liền sinh ra loại tình huống này, bác sĩ thì đánh mất y đức, còn giáo sư thì đạo đức cũng không còn rồi, rất nhiều người đều thấy được điểm này, nhưng là đều không muốn để ý tới…. Ồ…phía trước làm gì mà nhiều người như vậy? Hình như là đã xảy ra chuyện. Đã đến trước cổng trường mẫu Hồ Châu, nhưng ở trong sân trường học vây quanh không ít người, hò hét loạn cào cào….
- Giống như thật sự là đã xảy ra chuyện.
Trần Hồng Sắc chờ xe đậu ổn định xong, liền vội nhảy xuống xe chạy về phía sân trường học .
Đinh Nhị Cẩu theo sát ở phía sau , chen qua đám người hò hét loạn cào cào, đúng lúc này cảnh sát cũng tới…
- Chuyện gì xảy ra? Tôi là thanh tra giáo dục khu, đây là giấy chứng nhận, để cho tôi đi vào trong.
Đinh Nhị Cẩu đem giấy chứng minh cho nhân viên bảo vệ .
- Xin lỗi, hiện tại không cho phép bất cứ ai đi vào, bên trong có việc đang xử lý, hiệu trưởng đã ra lệnh, ai cũng không thể đi vào.
- Phóng cái rắm vào mặt mẹ ông, tránh ra, giấy chứng nhận ông cũng đã nhìn thấy , nếu ảnh hưởng đến công vụ , tôi cam đoan ông gánh chịu không nổi đâu. - Anh…anh làm gì mà mắng chửi người như vậy?.
- Hừ…mắng ông thì làm sao? Mở cửa ra, nếu không tôi còn sẽ đánh cả ông luôn đấy.
Đinh Nhị Cẩu đẩy bảo vệ ra mang theo Trần Hồng Sắc liền tiến vào sân trường , đúng lúc này lại thấy một chiếc xe cứu thương chạy vào sân trường, cũng vừa vặn thấy vài người dáng dấp hình như là thầy mang một người từ trên lầu chạy xuống dưới… .
Đinh Nhị Cẩu không cần chú ý phía đằng sau bảo vệ đang đuổi theo, hắn chạy về phía xe cứu thương, chứng kiến vài thầy giáo đang đưa một nữ sinh lên xe cứu thương, hắn thấy nữ sinh này miệng sùi bọt mép, còn có một mùi nồng nặc thuốc trừ sâu , rất rõ ràng đây là triệu chứng bị trúng độc .
- Đến cùng chuyện gì xảy ra, học sinh như thế nào lại bị trúng độc?
Đinh Nhị Cẩu hỏi. - Cậu là ai? Cậu vào đây bằng cách nào?
Một thầy giáo hỏi.
- Tôi là thanh tra phòng giáo dục khu đây, tôi họ Đinh, tôi hỏi anh rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Anh là ai? Anh phụ trách ở đây phải không?
Đinh Nhị Cẩu chất vấn ngược lại .
Cách nói chuyện của hắn làm cho người thầy giáo này càng khẩn trương hơn, ông ta quay qua nhìn xem nữ sinh trúng độc được mang lên xe cứu thương chở đi rồi, thoáng nhẹ nhàng thở ra nói:
- Tôi là là hiệu trưởng Chu Hồng Quân, đây là một trường hợp ngoài ý muốn, Đinh chủ nhiệm, xin mời đến văn phòng uống nước.
Chu Hồng Quân lúc này mới nhớ tới, ngày hôm qua nhận được trưởng phòng giáo dục Trịnh Hiểu Ngãi gọi điện thoại, nói là hôm nay sẽ có phó chủ nhiệm thanh tra giáo dục sẽ tới trường học điều tra nghiên cứu, báo trước cho ông chuẩn bị, nào biết được đã xảy ra chuyện như vậy . Đinh Nhị Cẩu nhìn thoáng qua Trần Hồng Sắc, Trần Hồng Sắc thừa dịp còn náo loạn chậm rãi thối lui ra khỏi ánh mắt những người này, còn Đinh Nhị Cẩu thì đi theo Chu Hồng Quân đi đến phòng hiệu trưởng, cũng không có cách nào khác, đi điều tra nghiên cứu trước giờ chỉ là một cách nói, đến nơi uống chút trà , ăn một chút cơm, sau đó nghe một chút báo cáo, rồi trở về ghi báo cáothăm, chỉ đơn giản như vậy .
Trần Hồng Sắc hỏi thăm các học sinh, đã tìm được lớp học mà nữ sinh mới vừa rồi bị khiêng đi, lúc này cảnh sát cũng vừa chạy tới, đang ở trong phòng học chắt lọc chứng cớ, Trần Hồng Sắc mặc dù không có đi vào, nhưng nàng liếc mắt liền nhìn thấy, trên tấm bảng đen cong vẹo viết mấy dòng chữ, những chữ này xem ra chính là của học sinh viết, nhưng nội dung lại làm cho Trần Hồng Sắc chấn động, nàng liền mau chóng gọi điện thoại ngay cho Đinh Nhị Cẩu.