- Thưa chủ tịch, kỳ thật đối đãi với loại người như Khang Minh Đức vậy, thì không cần dùng biện pháp bình thường mà cư xử, nếu làm như vậy, thì mãi mãi cũng không có cách nào đối phó loại người quan chức vô lại như vậy.
Đinh Nhị Cẩu nói rất là hời hợt , nhưng khi Thạch Aí Quốc nghe vào trong lỗ tai , thì không có đồng dạng như vậy, ông ta nhìn thoáng qua Đinh Nhị Cẩu, đây là thằng thư ký mới ngày đầu tiên đi làm, đã nói thẳng thắn ra như vậy, là vì tiểu tử này muốn lấy lòng hay là nóng lòng muốn biểu hiện?
Thạch Aí Quốc trong lòng suy nghĩ.
- Tiểu Đinh, cậu đi vào con đường sĩ đồ thời gian tương đối còn ngắn, không rõ ràng lắm một ít chuyện trong quan trường, quan trường thì có quy củ quan trường, đây là một chuyện ước định bất thành văn, chuyện trong quan trường chỉ có thể là thông qua quy tắc của quan trường mà giải quyết, nếu ai vượt qua ranh giới này, thì sẽ rất khó tiến lên trên con đường làm quan đấy. Thạch Aí Quốc nói như là lẩm bẩm, có vẻ như là đang giáo huấn Đinh Nhị Cẩu vậy .
- Chủ tịch…em hiểu được.
Đinh Nhị Cẩu ngoài miệng đáp, nhưng trong nội tâm của hắn lại không cho là đúng, đối với Khang Minh Đức như vậy, phải tìm đúng chỗ mà đánh cho mạnh chứ không nhân nhượng, sau đó hoặc là mình sử dụng, hoặc là tìm cách triệt để loại trừ ra khỏi chốn quan trường .
…………………………………………………………………………………………
Ngoài cửa ủy ban của Khu Phố Hành Chính Long cảng, Từ Kiều Kiều ngó dáo dác muốn đi vào, nhưng là bị bảo vệ giữ cửa cổng cản lại.
- Cô tìm ai vậy?
Thái độ bão vệ hòa nhã, chủ yếu là do Từ Kiều Kiều đang mặc một bộ đồ đồng phục công sở, cái váy đen ngang trên đầu gối đem hai chân dài trắng phau triển lộ không bỏ sót, trên người cái áo vét khoác ngoài chỉ có một nút thắt, bên trong là áo sơ mi trắng, mái tóc dài được búi gọn lên sau ót với cái túi lưới, hiển nhiên là một hình tượng mỹ nữ, bảo vệ nhìn thấy trong tâm trí cũng đã ngứa ngáy thèm thuồng. - Tôi đi tìm chủ nhiệm Đinh Trường Sinh ,hắn có hẹn gặp tôi ở văn phòng hắn.
Từ Kiều Kiều thuận miệng nói.
- Ha ha, cô gái này, đừng có trợn mắt nói lời bịa đặt, Đinh chủ nhiệm nói là ở phòng làm việc chờ cô?
- Đúng vậy a, có gì không?
- Vậy, cô là gì của Đinh chủ nhiệm?
Bảo vệ truy vấn .
- Tôi…tôi là bạn gái của hắn, anh quản được sao?
Từ Kiều Kiều trơn mặt rồi nói với bảo vệ .
- Ai dà… còn nói là bạn gái, vậy cô không biết sao, Đinh chủ nhiệm đã được điều đi rồi, không còn có ở đây công tác nữa, chẳng lẽ Đinh chủ nhiệm không có nói cho cô biết?
Bảo vệ mang theo giọng điệu châm chọc hỏi.
- Không làm việc ở đây? Có ý gì, vậy hắn điều đi nơi nào vậy?
Từ Kiều Kiều thoáng cái bối rối, mấy ngày hôm trước còn ở nơi này đi làm, tại sao lại đột nhiên bị điều đi rồi, mà cũng không cho mình hay biết gì cả. - Điều đến công tác ở ủy ban thành phố rồi, làm thư ký cho chủ tịch thành phố, cho nên nếu cô muốn tìm hắn, thì đi ngay đến ủy ban thành phố thành phố a.
Bảo vệ vẻ mặt ôn hòa nói ra.
- Hả… điều đến ủy ban thành phố làm thư ký?
Từ Kiều Kiều thoáng cái lổ tai lùng bùng…
Nàng vốn hôm nay định tìm Đinh Nhị Cẩu mời đi ra ngoài ăn cơm, không nghĩ tới tiểu tử này rõ ràng lên chức mà cũng không nói với mình, trong nội tâm bỗng nhiên tức giận, nàng lấy điện thoại ra gọi, nhưng gọi mấy cú điện thoại cũng không có người nghe, thật ra là Đinh Nhị Cẩu đã thấy điện thoại tại trong túi quần chấn động, nhưng hắn đang ngồi với chủ tịch Thạch Aí Quốc, cho nên không có dám nhận, cho tới khi đưa Thạch Aí Quốc về nhà ăn cơm, lúc này hắn mới lấy điện thoại di động ra xem, thì thấy có năm cuộc điện thoại gọi nhỡ rồi. - Này, gọi tôi có chuyện gì đấy?
Đinh Nhị Cẩu gọi lại cho Từ Kiều Kiều.
- Đinh Trường Sinh, quả nhiên là lợi hại a, mới thăng quan, thì ngay điện thoại của tôi đã không nhận, tính tình thay đổi lẹ dữ a? Ai .. có phải là anh muốn trốn tránh tôi sao?
Từ Kiều Kiều rất bất mãn phàn nàn nói.
- Đúng vậy .. tôi chính là trốn tránh cô đấy, vì tôi phát hiện chỉ cần cùng cô gặp mặt thì liền xảy ra chuyện xui xẻo, lần thứ nhất gặp cô, là cô bị móc túi, lần thứ hai gặp cô, là xe của tôi bị đụng, cô nghĩ thử xem, tôi không trốn tránh cô cho mình được an toàn mới là chuyện lạ?
Đinh Nhị Cẩu vừa cười vừa nói .
- Anh…anh …sao lại thù vặt như vậy chứ, vốn là tôi muốn buổi trưa hôm nay mời anh ăn cơm đấy, nhưng nhìn thái độ anh như vậy, coi như là thôi đi, nhưng có chuyện này nếu anh cảm thấy hứng thú, có muốn nghe qua một chút hay không? Từ Kiều Kiều giảo hoạt nở nụ cười .
- Chuyện gì?
- Là về Hà Tình.
Từ Kiều Kiều bất đắc dĩ nói .
- Hà Tình? Nàng làm sao vậy?
- Hừ…nếu muốn nghe, thì đến tìm tôi...tôi ở tại nhà hàng khách sạn Hoàng Hải chờ anh.
Từ Kiều Kiều nói xong liền cúp điện thoại .
Đinh Nhị Cẩu quả thật cũng muốn biết về thông tin của Hà Tình, sau cái chết của chú rễ, cho nên nhờ Hồ Hải Quân lái xe đưa mình đến nhà hàng khách sạn Hoàng Hải.
Từ ngoài tiệm bước vào, hắn liền thấy ngồi ở bên cạnh bức tường thủy tinh Từ Kiều Kiều nhìn ra phía ngoài, nói thật Từ Kiều Kiều không phải là cô gái đẹp tuyệt sắc, nhưng nàng vẫn tạo cho người có cảm giác rất khó nén lòng mà phải quay lại ngắm nhìn lần hai, hơn nữa càng nhìn ngắm lại càng thuận mắt, nhìn càng lâu có thể phát hiện thấy trên thân thể của nàng phối hợp rất đặc sắc hoàn mỹ, thực tế khiến cho Đinh Nhị Cẩu cũng phải cảm thán, là Từ Kiều Kiều có dáng người ngạo nhân, lồi lõm sừng sững tràn ngập.. - À…anh đến rồi, ăn cái gì thì gọi đi, hôm nay tôi mời anh, xem như là chúc mừng anh thăng quan.
Từ Kiều Kiều nói, tuy nhìn vẻ mặt nàng khá là tươi tắn, nhưng hai đầu lông mày vẫn có một sự nhàn nhạt ưu thương .
- Làm sao vậy? Nhìn dáng vẻ của cô cũng không có vui vẻ gì, có phải là bởi vì tốn tiền mời tôi ăn cơm? Không cần cô mời, bữa cơm này tôi mời cô, lần trước là cô mời rồi, lần này xem như là tôi mời lại .
Đinh Nhị Cẩu trêu ghẹo nói
- Ai ..bữa cơm này tôi vẫn còn là mời anh được , tôi lo lắng là vì Hà Tình, hiện tại đoán chừng sống không bằng chết .
- Đúng vậy, nếu là ai thì cũng vậy, rất khó đối mặt với sự thật, dù sao chuyện này phát sinh ngay trong ngày hôn lễ, đây chính là đại sự cả đời mỗi người, nhưng đối với nàng mà nói lại là sự đau khổ cả đời nhớ lại . - Ý của tôi không phải là nói về chuyện Hà Tình đau khổ vì Đào Chính chết đi, mà là Hà Tình lại sắp… kết hôn rồi.
Từ Kiều Kiều nhìn chung quanh một chút rồi thấp giọng nói ra .
- Cái gì kết hôn? Không phải đâu, chú rể mới chết, nàng lại lập tức kết hôn? Mà cùng ai kết hôn vậy?
- Người này ai cũng không ngờ đến, là Triệu Hằng Bân con trai của chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Vệ Hoàng.
- Há, nghe cũng không tệ lắm, gả cho con ông cháu cha.
- Thế nhưng mà bên ngoài có lời đồn đại, đều nói đến thằng con ông cháu cha Triệu Hằng Bân là thứ đầu óc ngu đần, chỉ số thông minh chỉ bằng đứa bé ba tuổi…
- Kẻ đần? Hà Tình làm sao lại tự tìm tai vạ như vậy….