- Cá chết lưới rách? Ha ha ha .. Nhu Đình, em có tư cách gì mà cùng anh cùng cá chết lưới rách, nếu những tấm hình kia xuất hiện ra bên ngoài thì mọi người sẽ kinh ngạc đến dường nào? Hơn nữa, việc chồng của em phạm những sai lầm kia, em có muốn anh lộ ra không? Suy tính một chút về cha mẹ cùng gia đình của em đi, anh còn nghe nói em có một đẹp cô con gái xinh đẹp vô cùng đang học năm đầu tại trường cấp 3 Hồ Châu rồi, nếu em muốn cùng anh cá chết lưới rách, thì em nói xem, tương lai của con gái em như thế nào ngẩng đầu lên tại trước mặt các bạn học của mình? Ha ha !
- Anh…anh Khang Minh Đức, làm người sao anh lại vô sỉ như vậy, anh đến cùng muốn cái gì? Như thế nào mới có thể buông tha em ra?
- Rất đơn giản, dựa theo lời anh nói mà làm, anh cam đoan không sẽ phá hư chuyện gia đình của em, chuyện của chúng ta đều là i tiến hành ngầm đấy, chỉ cần em không nói, anh không nói, thì ai mà biết được, chúng ta đều vui vẻ, điểm đạo lý này em nên hiểu được, chỉ cần em đáp ứng anh, thì anh cam đoan kinh phí của đoàn ca múa Hồ Châu sẽ kịp thời đướng ứng trước, và chuyện chồng của em, anh cũng sẽ cho hắn tự ôm lấy, em thấy như thế nào? - Khang Minh Đức, xem ra là em không còn cách nào khác nữa rồi.
Nhu Đình bất đắc dĩ thở dài một hơi, rất nhiều việc đều là thân bất do kỷ, giống như là nàng vậy, nếu như chỉ có mình nàng, thì nàng sẽ không chút do dự lựa chọn phương án cá chết lưới rách cùng với Khang Minh Đức, thậm chí là không tiếc mạng sống, nhưng Khang Minh Đức lại nắm được chỗ yếu hại của nàng, cứ từng chút một, ghìm chết nàng.
- Đừng nói lời khó nghe như vậy, anh kỳ thật rất ngưỡng mộ em, Nhu Đình.. có thể em không biết, từ 5 năm trước khi xem qua em diễn múa ba-lê vở hồ thiên nga, anh đã tự nhủ trong lòng, nếu để cho anh có được em, đời này anh phạm sai lầm gì cũng được, nhưng lúc anh còn chưa có kịp phạm sai lầm, thì em đã đến tìm anh, có phải hay không đây là duyên phận?
Khang Minh Đức không có chút nào ngờ tới, bên trong tủ quần áo trong phòng, còn có cái lỗ tai đang cẩn thận nghe ngóng câu chuyện của bọn họ. - Khang Minh Đức, anh nói những lời này cũng chẳng có ý nghĩa gì, cứ nói đi .. muốn em làm cái gì?
Nhu Đình cũng không còn trẻ, nàng đã 35 tuổi, nhưng bởi vì là đoàn trưởng đoàn ca múa Hồ Châu, bản thân lại là xuất thân diễn viên múa ba-lê, cho nên nhìn về dáng người khuôn mặt thì tựa như là một thiếu phụ mới kết hôn vậy, Khang Minh Đức rất thích thú nàng về điểm này, cho nên thông qua các loại thủ đoạn để tiếp cận nàng, hắn cũng thiết kế cái bẫy đem chồng nàng cuốn vào, rốt cục có một lần, thừa dịp nàng đến tìm gặp hắn đề nghị yêu cầu ứng ra kinh phí lúc cho đoàn ca múa Hồ Châu chuốc say nàng, đã xảy ra quan hệ cưỡиɠ ɠiαи nàng, nhưng lần đó là nàng say như chết, tựa như cái xác không hồn mặc cho hắn định đoạt.
Khang Minh Đức vốn lúc ban đầu mục tiêu chẳng qua là muốn giao cấu với nàng, nhưng về sau lại cảm giác được, dưới tình huống phát sinh khi nàng không tỉnh táo, căn bản cũng không có gì thích thú khi chinh phục thân thể của nàng, giờ hắn lại muốn chinh phục bản năng sinh lý của nàng, nhưng điều này lại hoàn toàn là một nan đề. - Thật ra cũng không có việc gì, đêm nay anh có mời một lãnh đạo cũ ăn cơm , em cũng biết, trong nhà của anh thì vợ cùa anh không mang theo được, cho nên muốn mời em cùng đi với anh, như thế nào? Cho anh chút thể diện chứ ?
Khang Minh Đức vô liêm sỉ nói .
- Ăn cơm? Hừ..Khang Minh Đức, em biết anh đang nghĩ gì, có phải là sau khi cơm nước xong xuôi, sẽ đem em dâng đưa cho người kia phải không?
Nhu Đình lạnh lùng nói, mỗi một chữ ở bên trong đều lộ ra sự u ám như đếm đen.
- Nhu Đình, em nói gì vậy, em là người đàn bà của anh, thì tại sao anh lại làm như vậy, đây không phải là cho tự cho mình đội nón xanh sao? Thật sự là nói bậy nói bạ ah.
Khang Minh Đức chột dạ cười cười nói.
Nói lòng của hắn xấu xa như thế, thật ra không phải nói mò, đêm nay hắn muốn mời Tưởng Hải Dương, con trai của bí thư Tưởng Văn Sơn, thằng này cũng là thứ quỷ háo sắc, hắn mang theo Nhu Đình cùng đi, chính là chủ ý như vậy, vốn Khang Minh Đức muốn trực tiếp đi tìm gặp Tưởng Văn Sơn, bởi vì Vương Sâm Lâm từ chức để ra cái ghế trống phó chủ tịch, khiến rất nhiều người đêm không thể ngủ say giấc, ai cũng muốn Bát Tiên quá hải hiển lộ thần thông, Khang Minh Đức cũng nuốn thăng quan, hắn liền muốn thông qua Tưởng Hải Dương chuyển lời cho Tưởng Văn Sơn, là muốn nắm lấy cái chức vụ phó chủ tịch này. Tưởng Hải Dương ngoài chuyện làm ăn, thì gã còn có một tật xấu rất lớn, đó chính là ưa thích vợ người khác, nhất là những thiếu phụ vừa mới kết hôn, cho nên Khang Minh Đức biết rõ tính nết của Tưởng Hải Dương, mỗi lần có việc cầu đến, thì cần phải thỏa mãn được nguyện vọng này của gã, có đôi khi tiền bạc cũng không tốt bằng..
Có người nói Tưởng Hải Dương là chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ ngầm ở TP Hồ Châu, điều nay không sai, tuy Cổ Thanh Sơn là chủ nhiệm tổ chức cán bộ chân chính cũng có thể chi phối đề cử một ít cán bộ sử dụng, còn việc có cấp bậc chức vị nhất định, lời nói của Cổ Thanh Sơn còn lâu mới có được đáng giá bằng Tưởng Hải Dương.
Đã như vậy, những cán bộ nào muốn tiến lên, thì phải cầu cạnh đến Tưởng Hải Dương, dùng trăm phương ngàn kế để thỏa mãn ham mê đặc thù của gã, có người thì dùng biện pháp tìm đến vợ người khác dâng lên cho gã, nhưng cũng có người dù rất tốn sức cũng tìm không thấy thì phải làm sao bây giờ? Hết cách, thì chỉ có thể là dùng chính vợ của mình biếu tặng cho gã, khỏi cần phải nói, TP Hồ Châu có bao nhiêu cán bộ cấp chánh khoa, cấp phó khoa đưa vợ của mình lên giường với Tưởng Hải Dương? - Khang Minh Đức, em biết anh có chủ ý với em, được rồi.. đem những tấm hình kia đưa lại cho em đi.
Nhu Đình đưa ra điều yêu cầu.
- Nhu Đình, em cũng biết , anh không thể nào đưa cho em được , nếu coi như là anh đưa cho em để tiêu hủy đi, nhưng em cho rằng nếu hủy hình đi thì sẽ xong việc sao? Anh đã sao chụp ra nhiều phần, đều giấu ở nơi bí ẩn, có một phần anh bảo vệ tồn tại trên mạng, chỉ cần anh một thời gian ngắn không vào truy cập, thì phần mềm chứa ảnh sẽ tự động phát tán ra ngoài, cho nên em cũng đừng nên nghĩ đến chuyện mướn người gϊếŧ anh.
Khang Minh Đức không còn vẻ mặt ôn hoà, khi nói xong lời này, âm trầm nhìn nàng, Nhu Đình trong lòng cả kinh, sau đó là lạnh buốt, nàng hối hận lần kia tại sao phải đáp ứng uống rượu với hắn, để bây giờ tự mình chết không chết được, còn sống thì bị định đoạt như một con rối, thật sự là không biết sống như vậy còn được bao nhiêu lâu? Còn không có đợi nàng lo âu về vận mệnh của mình, thì bàn tay của nàng đã bị một đôi tay béo mập để trên mu bàn tay của nàng tham lam vuốt ve, nàng cố nén buồn nôn muốn giật trở lại tay của mình, nhưng đã bị gã đàn ông chán ghét này nắm chặt đưa xuống ngay giữa hàng của hắn.
Khang Minh Đức ánh mắt nhìn quét lạnh lùng, làm cho Nhu Đình cúi đầu, nhẹ giọng hỏi:
- Cần em phục vụ phải không?
- Ừ…
Khang Minh Đức lên tiếng.
Nhu Đình liền bước đến gần chỗ ngồi của Khang Minh Đức, sau đó chậm rãi ngồi xổm người xuống, bắt đầu cỡi ra dây thắt lưng quần của Khang Minh Đức rất nhanh, quần ngoài bị cởi, qυầи ɭóŧ lập tức cũng bị đưa xuống, lộ ra cây ƈôи ŧɦịŧ của Khang Minh Đức, cho dù cây ƈôи ŧɦịŧ của hắn không to lớn dữ tợn, nhưng tiền vốn của hắn vẫn hùng hậu có được. Nhu Đình vươn hai tay, một bàn tay đỡ lấy đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ, một tay vuốt ve, đơn giản vỗ về một chút, sau đó há mồm đem đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ ngậm vào trong miệng.
Nhu Đình bú ɭϊếʍ không lâu liền tiến vào trạng thái, một bàn tay xoa bóp thân ƈôи ŧɦịŧ, trên miệng nhanh chóng phun ra nuốt vào, trong miệng nàng nước bọt phân bố tăng lên, đem gần nửa cây ƈôи ŧɦịŧ tại trong miệng đang ra vào vô cùng ẩm ướt, làm cho Khang Minh Đức kɦoáı ƈảʍ tăng lên rất nhiều.
Nhu Đình càng làm càng thuần thục, đồng thời còn dùng đầu lưỡi liếm quanh đầu khấc, dùng hàm răng cạ nhẹ vào thành thịt ƈôи ŧɦịŧ, Khang Minh Đức nheo mắt lại, hưởng thụ kỹ năng bú ɭϊếʍ của Nhu Đình, thấy đã đến lúc gần hết chịu nỗi, Khang Minh Đức âm thầm lấy ra hai viên thuốc kéo dài thời gian giao hợp đã chuẩn bị sẵn, hắn muốn tận tình thu thập người đàn bà này. Lúc này dựa theo sự phân phó của Khang Minh Đức, nàng đi tới trước ghế slon, khom lưng cuối xuống hai tay vịn, vễnh cao cái mông lên, lộ ra toàn bộ cái âm hộ nhìn từ phía sau.
Khang Minh Đức áp sát từ phía sau mông của Nhu Đình, hai tay vươn lên xoa bóp hai bầu vú, sau đó vuốt ve toàn bộ lưng, lại trượt xuống đến cái mông, sau đó rất nhanh lấy tay luồn xuống dưới xoa nắn cái mu âm hộ nhô cao, ước chừng một phút đồng hồ sau, hai ngón tay hắn di chuyển cắm vào huyệŧ nàng, cửa miệng huyệŧ chặt khít còn khô ráo bị vật thể xa lạ xâm nhập, Nhu Đình nhịn không được rùng mình vì hơi bị đau.
Hai ngón tay của Khang Minh Đức tại trong huyệŧ Nhu Đình cẩn thận thăm dò, dù kinh nghiệm của hắn thuộc loại phong phú, hai ngón tay của hắn tại trong huyệŧ hoạt động thật lâu, vẫn không cảm nhận được dịch nhờn phân bố. Khang Minh Đức cũng không nổi giận, hắn vẫn còn chưa có xuất ra chân chính thủ đoạn, không nóng nảy, vẫn như cũ dùng hai ngón tay tại trong huyệŧ của Nhu Đình lục lọi, hoạt động, mò lấy trong chốc lát, thì phát hiện dùng thủ đoạn thông thường kíƈɦ ŧɦíƈɦ đối với Nhu Đình không tác dụng, bên trong huyệŧ vẫn chỉ có rất ít chất lỏng dịch nhờn tiết ra, trong miệng nàng hơi rên, lại càng giống như làm cho có, quả thực rất là đả kích lòng tự tin của hắn rồi.
Khang Minh Đức thay đổi phường thức, trước rút hai ngón tay từ bên trong huyệŧ ra, sau đó một bàn tay cầm lấy cây ƈôи ŧɦịŧ, tay kia thì vạch hai mông Nhu Đình búng qua hai bên lộ ra cái khe đít thật rỏ ràng, rồi dùng đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ tại trong khe đít của nàng cao thấp lướt qua, trong khoảng thời gian ngắn thì tập trung đầu khấc quanh quẩn ngay tại hậu môn của nàng, hành động của hắn như vậy, khiến Nhu Đình có chút kinh hãi đảm chiến, ƈôи ŧɦịŧ của Khang Minh Đức cũng không nhỏ, hiện tại cảm thụ đầu khấc cứ xoay tròn như là muốn nhấn vào hậu môn, không ngừng gõ trên khe đít của nàng khiêu khích rung động, để cho nàng cảm thấy đầu khấc dướng vật sẽ có khả năng phá vỡ hậu môn mình mà thâm nhập đâm vào thân thể của nàng. Ngẫm lại cái loại cảnh tượng kinh khủng này, hậu môn Nhu Đình tựa như co rút lại khép chặt, đồng thời nàng phải vươn một bàn tay luồn xuống, nắm lấy đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ của Khang Minh Đức, đem dẫn tới trước cửa miệng huyệŧ của mình.