Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 910: Cục diện đã định?



CHƯƠNG 854: CỤC DIỆN ĐÃ ĐỊNH?

Hai chiếc xe chạy qua hai chốt gác bảo vệ, đi vào tới trước sân của tòa nhà làm việc của đảng ủy tỉnh, đây là một tòa nhà thoạt nhìn thì thấy niên đại đã rất xưa, bên dưới còn có chốt gác bảo vệ cuối cùng, đến trạm gác này thì Đinh Nhị Cẩu không có cơ hội bước vào, Chu Hồng Kỳ định đi cùng Thạch Aí Quốc vào trong, nhưng khi vừa xuống xe thì đã nhìn thấy thư ký Để Khôn Thành đứng ở dưới lầu chờ sẵn rồi.

-Để chủ nhiệm, vị này là.......

Đinh Nhị Cẩu và Đào Thành Quân đều không có xuống xe, nhìn Chu Hồng Kỳ mang theo Thạch Ái Quốc đến gặp thư ký Để Khôn Thành.

-À… Hồng Kỳ, đã là bạn bè với vợ của anh thì đừng có gọi là cái gì chủ nhiệm, cứ gọi là anh thì được rồi..

Chu Hồng Kỳ vốn định giới thiệu Thạch Ái Quốc, nhưng chưa có giới thiệu xong thì đã bị Để Khôn Thành nói chận lại rồi.
Đúng ra y làm như thế là có một loại hành vi không có lễ phép, ít nhất là không lễ phép đối với Thạch Ái Quốc, nhưng Thạch Ái Quốc vẫn duy trì rất tốt hàm dưỡng, chính mình tới đây với mục đích gì, trong lòng ông rất rõ ràng, để gặp được thư ký của bí thư Tỉnh Trung Nam đã là muôn vàn khó khăn rồi, thì nào còn có cái gì mà bất mãn.

Để Khôn Thành đang cùng Chu Hồng Kỳ nói chuyện, nhưng ánh mắt của gã luôn liếc nhìn Thạch Aí Quốc, lúc vợ của Để Khôn Thành nói là Chu Hồng Kỳ muốn giới thiệu có chủ tịch thành phố Hồ Châu muốn đến gặp bí thư, thì gã đã đoán được Thạch Ái Quốc là có ý gì rồi..

-Vậy cũng được, Lục Trúc là vai chị của em, anh Khôn Thành, vị này chính là chủ tịch Thạch tìm gặp An bí thư để báo cáo công tác, em sẽ không vào trong đâu, ở bên ngoài chờ.
Chu Hồng Kỳ cuối cùng cũng thở dài nhẹ nhõm, giới thiệu hai người nhận thức, lúc này xem như là đã xong nhiệm vụ của mình rồi.

-Để chủ nhiệm, làm phiền cậu.

Thạch Ái Quốc đúng lúc hướng Để Khôn Thành đưa tay ra.

Để Khôn Thành bước đến nắm tay Thạch Ái Quốc, nói:

-Chủ tịch Thạch, xin mời vào bên trong , An bí thư đang chờ ông đấy.

Để Khôn Thành đưa tay ra mời đem Thạch Ái Quốc dẫn vào bên trong.

Chờ đợi là một quá trình cảm thấy rất lâu, tuy rằng không biết Thạch Ái Quốc và Anh Như Sơn sẽ hội đàm trong bao lâu, nhưng ba người ở bên ngoài chờ đợi vẫn cảm thấy có chút buồn chán, ngoại trừ Chu Hồng Kỳ, thì Đinh Nhị Cẩu và Đào Thành Quân ít nhiều gì cũng đều là có sự liên quan đến vận mệnh chính trị của Thạch Ái Quốc là nhất tổn câu tổn, nhất vinh câu vinh với nhau, cho nên tàm tình của cả hai khẩn trương khác xa so với Chu Hồng Kỳ rất nhiều.
Nhưng cũng có thẩ tạm đoán ra được kết quả, khi Đào Thành Quân lần thứ năm giơ cánh tay lên nhìn đồng hồ, thì thời gian trôi qua đã quá ba mươi phút, nhưng Thạch Ái Quốc vẫn chưa có đi ra, trên mặt của Đào Thành Quân dần dần có giãn ra, lúc này đã vượt qua thời gian ước định, cho nên đã nói lên một điều, Thạch Ái Quốc lọt vào pháp nhãn của bí thư Anh Như Sơn, bằng không, thì có thể chỉ cần hơn mười phút phút thì đã ra về rồi.

-Thư ký trưởng, có hy vọng không?

Đinh Nhị Cẩu nhỏ giọng thầm thì hỏi.

-Khó mà nói trước, nhưng ít nhất cũng có hi vọng rồi, xem ra chủ tịch Thạch và An bí thư đã cùng chung hướng, chứ nếu không thì làm gì má nói chuyện lâu vậy.

Đào Thành Quân cũng nói.

-À.. Chu cục trưởng, lát nữa chị về hồ Châu chung hay là tạt về nhà vậy?

Đinh Nhị Cẩu chỉnh sửa lại tư thế cánh tay của mình, để cho thoải mái một chút, quay qua hỏi Chu Hồng Kỳ.
-Đương nhiên là trở về Hồ Châu rồi, mới đến vài ngày, bộ em định xúi chị bỏ bê công việc sao?

Chu Hồng Kỳ lườm Đinh Nhị Cẩu một cái rồi nói.

Đào Thành Quân đã hiểu được, Thạch Ái Quốc hôm nay có thể thuận lợi tới nơi này gặp bí thư An như Sơn, công lao là dựa trên người phụ nữ này, nhưng như đã nói qua, công lao của Đinh Trường Sinh trong chuyện này là hàng đầu, nếu như không có cuộc hẹn gặp này, thì Thạch Ái Quốc cũng chỉ đành dựa theo sự hên xui số mệnh của mình mà không thể nào biết được trước kết quả sẽ ra sao, mà biết được …

Lại qua hơn mười phút, Thạch Ái Quốc khuôn mặt hớn hở bước ra, lúc này Để Khôn Thành không có đi theo đưa tiễn, nhưng vấn đề này không có ảnh hưởng gì đến cảm xúc Thạch Ái Quốc, Đinh Nhị Cẩu bước xuống xe mở cửa xe ra, thấp giọng hỏi:
-Lãnh đạo, như thế nào rồi?

-À..trở về rồi hãy nói sau đi.

Lúc này Đinh Nhị Cẩu không có ngồi xe của Chu Hồng Kỳ nữa, mà là ngồi ở tay lái phụ xe bên này, lái xe Hồ Hồng Quân lập tức chạy ra khỏi tỉnh ủy, Thạch Ái Quốc ngồi phía sau thở dài ra một hơi.

-Chủ tịch.. có phải là đã định xong rồi?

Đào Thành Quân tuy rằng lão luyện trong quan trường, nhưng lúc này cũng khẩn trương, dù sao đây là có sự lợi ích của mình chặt chẽ tương quan, hiện tại ông là thư ký trưởng của bên ủy ban, nếu Thạch Ái Quốc lên làm bí thư thành ủy, như vậy rất có thể sẽ đưa Đào Thành Quân qua bên đảng ủy đảm nhiệm đại quản gia, thư ký của ủy ban và thư ký của đảng ủy hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau, làm trưởng thư ký bên đảng ủy sẽ có chân trong ban thường ủy, như vậy có ý nghĩa mình có thể bước vào cấp cục phó rồi.
-Vẫn chưa có, nhưng khi sắp ra về thì An bí thư hỏi ý kiến của tôi về việc sẽ chọn ai lên làm chủ tịch thành phố, không biết có phải là một kiểu ám chỉ hay không nữa… Um..tâm tư của lãnh đạo không phải là ai cũng có thể hiểu được, nhưng tôi có cảm giác con người của An bí thư vẫn là rất tốt.