Lúc này Lục Lâm Thiên không còn ẩn dấu thực lực nữa, hắn thi triển toàn bộ thực lực, dưới tình huống như thế này cho hắn thêm kim tệ cũng không dám ẩn dấu thực lực nữa, hận không thể đi nhanh hơn một chút ấy chứ. Giờ phút này trong lòng Lục Lâm Thiên nghĩ tới việc sau này bản thân mình có nên tới Vân Dương Tông kia học vũ kỹ thân pháp hay không a. Nếu có vũ kỹ thân pháp thì gặp những chuyện như thế này cũng có vài phần bảo hiểm với cái mạng nhỏ của hắn.
….
Phía sau hắn lúc này âm thanh đổ nát liên tục vang lên, đá rơi xuống càng lúc càng lớn.
– Mau đi ra.
Rốt cuộc đi tới bên ngoài động khẩu, ánh sáng bên ngoài hắt vào làm cho trái tim hai người thả lỏng, không ngừng gia tốc chạy khỏi sơn động. Hai người lập tức nhảy qua mấy viên cự thạch trước cửa sơn động đi ra không gian bên ngoài.
– Đại ca, ở đây nguy hiểm, chúng ta lên phía trước rồi nói.
Nhị đầu lĩnh nói với đại hán to lớn.
Mặt đất rung động, thân thể của đại hán to lớn kia cũng lay động theo, vẻ mặt hắn lúc này co quắp, nếu như mặt đất mà sụp xuống thì quả thực phiền toái lớn rồi a.
– Chúng ta lên trên, nhanh.
Đại hán to lớn quát lên một tiếng, lập tức dẫn đầu mọi người đi lên. Chân khí bùng lên sau đó nhảy lên dây mây đi lên trên. Ở đây không có đường nào khác, cũng không sợ hai người này chạy a.
Người Bạo Lang dong binh đoàn đều ở cạnh dây mây, Lục Lâm Thiên và Lam Linh lúc này căn bản không thể đi tới đó.
– Nghĩ biện pháp đi, ở đây không kiên trì được bao lâu nữa.
– Biện pháp sao? Quả thực là phiền phức, nếu sớm biết như vậy ta sẽ đem một đầu yêu thú phi hành tới đây, không cần đem đầu Liệt Hỏa Yêu Ưng đi a.
Lam Linh mặt mày sầu khổ nói, Liệt Hỏa Yêu Ưng tuy rằng mạnh, thế nhưng cũng không lớn.
̀m ầm.
Lúc này mặt đất bắt đầu nghiêng xuống, mà đám người Bạo Lang dong binh đoàn kia còn có mười người chưa leo lên dây mây, chờ tới lượt Lục Lâm Thiên và Lam Linh thì mặt đất đã sụp xuống rồi a.
– Sắp sụp hẳn rồi, làm sao bây giờ?
Vẻ mặt Lam Linh có chút rối loạn nói.
– Bạo Lang dong binh đoàn, ta chưa lên được thì đám các ngươi cũng nên ở lại cùng chúng ta đi thôi.
Vẻ mặt Lục Lâm Thiên trầm xuống, sát ý trong mắt bắn ra, tay phải bắn ra năm đạo hỏa diễm về phía trước.
Phừng phừng….
Năm đạo hỏa diễm trực tiếp bám vào dây mây, đám dây mây như là củi khô bị cháy, đám người trên dây kia sắp gặp phải phiền phức lớn rồi.
– Ngăn hắn lại.
Trên mặt đất lúc này còn mười người của Bạo Lang dong binh đoàn, tất nhiên là không muốn Lục Lâm Thiên hủy đi cơ hội sống sót của bọn hắn a. Bọn hắn không ngừng ngưng tụ chưởng lực để ngăn trở hỏa diễm, đồng thời cũng có một đám kình khí đánh về phía Lục Lâm Thiên.