Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1659: Ngũ Vương một kích



Phanh phanh!  

Sắc mặt Lư trưởng lão trắng bệch nện xuống mặt đất, khe nứt lan tràn rậm rạp như mạng nhện, kéo dài thật xa.  

Phốc!  

Lư trưởng lão phun máu tươi, tu vi kém quá nhiều, một chiêu đã trọng thương.  

– Mang ta vào trong trận, ta sẽ tha cho ngươi một mạng thế nào!  

Lão giả lăng không đứng thẳng, ánh mắt mang theo hàn ý, thản nhiên hỏi.  

– Nằm mơ, Thánh Linh giáo tuyệt đối sẽ không bỏ qua các ngươi!  

Lư trưởng lão lau vết máu trên miệng, giãy dụa đứng lên.  

– Ta thật muốn biết Thánh Linh giáo gì đó của các ngươi rốt cục có thực lực gì!  

Đại hán trung niên cười lạnh nói.  

– Bắt được người này, không sợ hắn không nói!  

Phụ nhân nhìn Lư trưởng lão lạnh lùng nói, không đem hắn để vào trong mắt.  

– Hồ Nhất Đao, ngươi còn thất thần làm gì, mau trở về thông tri các trưởng lão khác tới cứu viện!  

Lư trưởng lão quát lớn.  

Hồ Nhất Đao nhìn thấy Lư trưởng lão chỉ đánh một chiêu đã bị trọng thương, còn đang sửng sốt, nghe tiếng quát liền phục hồi lại tinh thần, thân ảnh nhảy lên lui ra sau, muốn rời đi.  

– Còn muốn chạy, đi chết đi!  

Phụ nhân nhíu mày, thân ảnh lướt qua trời cao với tốc độ cực nhanh, hỏa hệ khí tức tràn ra, chưởng ấn vặn vẹo không gian hung hăng va chạm về hướng Hồ Nhất Đao.  

Thân hình Hồ Nhất Đao thối lui thật nhanh, nhưng thân thể giống như bị áp chế, không thể nhúc nhích, căn bản vô năng vô lực.  

– Cha!  

– Sư phụ!  

Ba người Hồ Đình Đình theo bản năng ngẩng đầu khẩn cầu Lục sư thúc đang đứng bên cạnh, lúc này mới phát hiện không còn nhìn thấy bóng dáng của hắn.  

– Chỉ là một Vũ Vương tam trọng nhỏ nhỏ cũng dám càn rỡ với Thánh Linh giáo, khi dễ Thánh Linh giáo không người hay sao?  

Ngay khi chưởng ấn sắp rơi trên lưng Hồ Nhất Đao, một thanh âm lạnh lùng truyền ra, một đạo chưởng ấn phá không va chạm vào chưởng ấn nóng cháy của phụ nhân kia.  

Phanh phanh!  

Hai đạo chưởng ấn va chạm, bộc phát ra quang mang chói mắt, năng lượng dao động sắc bén khuếch tán, cuối cùng nặng nề oanh kích lên thân thể phụ nhân.  

– Hừ!  

Sắc mặt phụ nhân tái nhợt, phát ra tiếng kêu rên, phun ra ngụm máu tươi.  

– Phốc!  

Thân hình bà ta lập tức bị đánh bay, nặng nề rơi xuống xa xa.  

Biến hóa đột ngột làm sắc mặt mọi người đại biến, ngay tiếp theo một đạo thanh ảnh hiện ra sau lưng Hồ Nhất Đao, chính là Lục Lâm Thiên.  

– Lục sư đệ!  

Trong lòng Hồ Nhất Đao còn sợ hãi, khi áp lực sau lưng tiêu trừ, hắn mới biết Lục sư đệ lại cứu mình thêm lần nữa, nhìn thấy phụ nhân bị đánh bay, mới biết được thực lực Lục Lâm Thiên thật đáng sợ, nguyên bản thấy sư đệ dễ dàng đánh trọng thương Giang Dịch Thiên, đã đủ làm hắn than thở, nhưng bây giờ chỉ một chiêu đánh trọng thương Vũ Vương tam trọng, điều này làm Hồ Nhất Đao rùng mình.  

– Linh Vương!  

Xa xa, ánh mắt Lư trưởng lão cũng kinh ngạc, kinh nghi nhìn Lục Lâm Thiên, vừa rồi khi Lục Lâm Thiên ra tay, hắn biết vị đệ tử Thánh Thú bộ kia tu vi đã là Linh Vương, nhưng hắn không nhìn thấu trình tự cao thấp.  

– Hồ sư huynh, không cần đi mời các trưởng lão khác, chỉ vài con kiến, giao cho ta đối phó là được rồi.  

Lục Lâm Thiên nhíu mày, lạnh lùng nhìn Ám Minh tam quỷ cùng Thiên Phong song Vương.  

– Ngươi là người phương nào?  

Lão đại Ám Minh tam quỷ nhìn chằm chằm Lục Lâm Thiên, lạnh lùng hỏi.  

– Người Thánh Linh giáo!  

Lục Lâm Thiên nói:  

– Các ngươi tự mình xử lý, hay là muốn ta ra tay?  

– Kiệt kiệt!  

Nghe vậy Ám Minh tam quỷ cười lạnh, lão giả đầu lĩnh trầm xuống:  

– Có chút thực lực, nhưng ngươi quá cuồng vọng, lão phu tung hoành thiên hạ gần ba trăm năm, còn chưa thấy qua tiểu tử cuồng như ngươi, đừng tưởng rằng có chút thực lực thì không biết trời cao đất dày!  

– Loại thực lực khó xem như các ngươi mà cũng xứng nói tung hoành ba trăm năm, thật sự là buồn cười, nếu ở trước mặt các ngươi còn chưa đủ cuồng vọng, vậy quá tôn trọng các ngươi!  

Lục Lâm Thiên lạnh lùng nói.  

– Hừ! Tiểu tử cuồng vọng, cùng ra tay đánh chết, miễn phát sinh biến cố!  

Lão đại Ám Minh tam quỷ lao tới.  

– Hừ, dám đả thương nương tử của ta, tiểu tử nạp mạng đi!  

Ánh mắt đại hán trung niên trầm xuống, nhảy tới bên cạnh tam quỷ, sát khí bộc phát.  

Tiếp theo sau Ám Minh tam quỷ đều lui ra sau một bước, hình thành một trận pháp huyền diệu cùng đánh, ba người tựa hồ đã quen liên thủ, trong cơ thể bộc phát ra chân khí thanh, lam, hoàng sáng ngời chói mắt.  

Ngay tiếp theo uy lực chân khí trên thân ba người trướng lớn, làm cả Thiên Phong song Vương cực kỳ kinh ngạc.  

– Tiểu tử, để cho người biết thế nào là trời cao đất dày!  

Ám Minh tam quỷ cười lạnh một tiếng, sát khí lan tràn xen lẫn u minh khí làm người run rẩy.  

Ba người vừa dứt lời, trận pháp hợp kích đã hoàn thành, trong tay bắn ra Linh lực dải lụa vây quanh Lục Lâm Thiên ở trung ương, ba đạo công kích phá không bay tới.  

Ám Minh tam quỷ phát động công kích, sắc mặt Thiên Phong song Vương trầm xuống, khí thế khủng bố này bọn họ đương nhiên biết rõ không sánh bằng, huống chi phụ nhân đã bị trọng thương, nhưng cũng không cam lòng rớt lại phía sau, lần nay hai bên hợp tác chính là dựa theo việc ra sức nhiều ít, vì vậy phải xuất ra khí lực để chứng minh.  

Hai phu thê liếc nhìn nhau, đều lấy ra một đao một kiếm, thân ảnh đại hán xuyên qua trường không, đại đao run lên, đao mang sắc bén vung tới trước.  

Sắc mặt phụ nhân không thay đổi, trường kiếm chém ra, khí tức nóng cháy lan tràn, trực tiếp bao phủ về hướng Lục Lâm Thiên.  

– Cẩn thận!  

Sắc mặt Lư trưởng lão đại biến, dù đã bị thương nặng nhưng vẫn cắn răng muốn ra tay.  

– Vị trưởng lão này, có ca ca ta ở đây, ngươi đừng lo lắng, miễn thương tổn tới ngươi.  

Thanh âm Lục Tâm Đồng rơi vào trong tai Lư trưởng lão, ánh mắt thản nhiên nhìn lên không, chỉ có vài Vũ Vương như vậy, thậm chí còn kém hơn Âm Hồn Vương bọn hắn rất nhiều, căn bản không phải đối thủ của ca ca, vì vậy nàng tuyệt đối không hề lo lắng.  

Lục Lâm Thiên cười lạnh nhìn năm người đang lao tới, dám can đảm xâm phạm Thánh Linh giáo, tuyệt đối không thể buông tha, vì thế sát ý trong người hắn hoàn toàn phóng thích.  

Khi công kích của năm người chỉ còn cách Lục Lâm Thiên chưa đầy mười thước, trong miệng hắn đột nhiên phun ra:  

– Huyễn Diễn đao trận!  

Lời vừa dứt, quanh than chợt hiện lên thanh mang chói mắt.  

Ông ông!  

Đột nhiên chung quanh Lục Lâm Thiên hiện lên vô số đao ảnh, chân khí bàng bạc sắc bén lan tràn, đao ảnh cắt vỡ không gian dao động, chân khí bức người khiến cả không gian đều run lên.  

Tổng cộng là ba ngàn ba trăm ba mươi ba đao mang, mỗi đao mang đều có lực lượng phá không, đao mang xoay tròn, không gian dao động bị trộn thành mảnh nhỏ, Huyễn Diễn đao trận phối hợp cùng Thiên Địa Âm Dương Hòa Hợp thuật, biến ảo vô cùng, thúc giục tới đỉnh cao nhất có thể lên tới chín ngàn chín trăm chín mươi chín đao mang, uy lực hiện tại đã tăng lên gấp mười lần so với lúc trước.  

Lúc này không gian chung quanh Lục Lâm Thiên đều vặn vẹo, toàn thân bao phủ trong đao mang xoay tròn, chân khí vô hình lan tràn khuếch tán, trong mắt năm người nhìn về hướng Lục Lâm Thiên đều cực kỳ kinh ngạc.