Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1660: Đánh chết ngũ Vương



– Đây là cái gì?  

Không ít đệ tử Thánh Linh bộ kinh ngạc kêu lên.  

– Một bộ đao trận!  

Sắc mặt Lư trưởng lão kinh hãi, với ánh mắt của hắn tự nhiên biết rõ đao trận là Linh khí địa cấp, cực kỳ cường hãn.  

– Dám can đảm phạm Thánh Linh giáo, vậy đều đi chết đi!  

Lục Lâm Thiên vung tay, mấy ngàn đao mang phóng lên cao, nháy mắt bắn nhanh bay ra, hóa thành đao mang quang mang thật lớn phá không bao vây năm người bên trong, trực tiếp đem Linh lực dải lụa cùng kiếm quang đao mang hoàn toàn trộn vỡ.  

Trong thoáng chốc, chân khí Linh Vương lục trọng đỉnh lan tràn, Lục Lâm Thiên lăng không đứng thẳng nhìn chằm chằm phía trước.  

– Không xong, Linh Vương lục trọng đỉnh, đao trận này quỷ dị!  

Sắc mặt Ám Minh tam quỷ đại biến, cùng thúc giục công kích, Thiên Phong song Vương càng không ngừng thúc giục đao mang kiếm quyết, nhưng không cách nào ngăn cản vô số đao mang huyền ảo kia.  

Oanh long long!  

Năm Vũ Vương toàn lực ra tay, thanh âm nổ tung chấn vỡ không gian giống như sấm sét không ngừng quanh quẩn trên không trung.  

Ca ca!  

Lực công kích của năm người trở nên vô dụng, nháy mắt hóa thành mảnh nhỏ, đao trận càng co rút lại, uy áp kinh người lan tràn, làm những người có mặt không khỏi than thở sợ hãi.  

Hưu hưu!  

Đao mang quang mang bắt đầu cứng rắn cắt vỡ khe không gian.  

– Trốn, chạy mau!  

Ám Minh tam quỷ hét lớn, sắc mặt đại biến, đao trận khủng bố làm bọn hắn kinh hoảng, cấp tốc thối lui.  

– Còn muốn đi sao, đi chết đi!  

Xa giữa không trung, ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống, Linh lực bạo tuôn truyền vào trong đao trận, nhất thời đao trận càng thêm cuồng bạo, mấy ngàn đao mang xé rách thiên địa, dùng xu thế chẻ tre nháy mắt vây khốn cả năm người khiến bọn hắn không cách nào thoát thân.  

Năm người kinh hoảng, từ sâu trong Linh hồn dâng lên hàn ý, bọn hắn không hề nghĩ tới thực lực thanh niên kia khủng bố như vậy, trong Thánh Linh giáo lại có cường giả như thế, thân hình không ngừng thối lui, bố trí hộ thân cương quyển nhưng cũng khó thể ngăn cản đao trận huyền ảo liên miên không dứt kia.  

Hưu hưu!  

Mấy ngàn đao mang quang mang dâng lên, khí thế sắc bén ngập trời, đao mang cuồn cuộn phá hủy hộ thân cương quyển, lập tức bao vây lấy thân thể của năm người, tiếp theo liền xoắn thành mảnh nhỏ, một mảnh máu tươi tuôn tràn xuống.  

Xuy xuy!  

Thân hình năm người hóa thành huyết vụ nát vụn, chỉ có ba đạo bạch quang bắn vọt ra ngoài.  

– Hồn anh còn muốn bỏ chạy, thực lực các ngươi còn chưa đủ!  

Trong đao trận, thân ảnh Lục Lâm Thiên bay ra, nháy mắt ngăn cản trước ba hồn anh đang chạy trốn.  

Hưu hưu!  

Ba đạo trảo ấn đánh ra nhanh như chớp, đem hồn anh Ám Minh tam quỷ chộp trong trảo ấn.  

Bên trong trảo ấn tản ra hấp lực thật lớn, đem ba hồn anh trực tiếp cắn nuốt, tiếp theo liền bị đại hồn anh hấp thu.  

Giữa không trung, Lục Lâm Thiên thu lại thủ ấn, vài ngàn đao mang bay vòng hóa thành một thanh sắc trường đao, trường đao liền tiến nhập cơ thể khiến những người có mặt đều trợn mắt há hốc mồm.  

– Cường giả Linh Vương cao giai!  

Thanh âm khàn khàn không dám tin kinh hô.  

– Thật mạnh…  

Nhóm người Hồ Nhất Đao ngây người, Ám Minh tam quỷ cùng Thiên Phong song Vương nháy mắt bị đánh chết, thậm chí hồn anh còn chưa kịp bỏ chạy, thực lực như thế làm họ khϊếp sợ không nói nên lời.  

Ánh mắt Lư trưởng lão dại ra, hắn rõ ràng thực lực năm người kia đáng sợ cỡ nào, nhưng một màn trước mắt thật sự làm hắn rung động, không nghĩ tới chỉ một chiêu năm người kia đã bị đánh chết, loại thực lực này dù là trong Thánh Linh bộ cũng chỉ có những trưởng lão lánh đời mới có thể so sánh.  

– Lão Tông chủ đã chết, chạy mau!  

– Đoàn trưởng bị đánh chết!  

Giữa không trung, không ít Vũ Suất Linh Suất sắc mặt đại biến, bắt đầu bỏ chạy, trái lại đệ tử Thánh Linh bộ quá đỗi vui mừng, lực công kích nhất thời biến thành sắc bén.  

– Tuyết Sư, Như Hoa, Phi Thiên Ngô Công, không buông tha cho một tên Vũ Suất Linh Suất nào!  

Lời của Lục Lâm Thiên vừa rơi xuống, thủ ấn kết xuất, năm cỗ khôi lỗi lăng không đứng thẳng, nháy mắt đánh thẳng về hướng những cao thủ đang bỏ chạy tứ tán.  

– Ô ô!  

– Khôi lỗi thất cấp!  

Lư trưởng lão cảm giác được khí tức của Khôi Tứ cùng Khôi Ngũ, vô cùng kinh ngạc, nhưng khi ngẩng đầu nhìn thấy Phi Thiên Ngô Công hóa thành bản thể khổng lồ, độc khí bao phủ, dưới ngàn móng vuốt còn bao trùm độc khí khủng bố, nháy mắt đã đánh tới những Vũ Suất đang chạy trốn.  

– Đi chết đi!  

Thân ảnh Thiên Sí Tuyết Sư bay lên không, một đạo quyền ấn tung ra, một Vũ Suất bát trọng lập tức bị đánh bay. Thân ảnh Như Hoa xuyên toa, những nơi nàng đi qua chính là đồ sát, không ai sống sót.  

Lư trưởng lão mang tới không ít cường giả, được người của Lục Lâm Thiên hỗ trợ, hết thảy tình thế bắt đầu nghịch chuyển.  

Nửa canh giờ sau hết thảy đều kết thúc, hơn hai ngàn người của Ám Minh Tông cùng Thiên Phong dong bình đoàn ít nhất lưu lại tám trăm thi thể tại Thiên Nhai than, mà người có tu vi ngoài Linh tướng Vũ tướng không ai đào thoát, những người chạy thoát thực lực thấp không có gì đáng lo ngại.  

Khi hết thảy đều bình tĩnh trở lại, mấy trăm người của Thánh Linh giáo đều nhìn lên Lục Lâm Thiên, trong mắt tràn ngập vẻ kính sợ.  

– Không biết vị huynh đệ kia là vị tiền bối nào trong Thánh Thú bộ?  

Lư trưởng lão điều tức thương thế, nhìn thấy Lục Lâm Thiên rơi xuống đất, liền đi tới hỏi.  

– Không dám, ra mắt Lư trưởng lão, đệ tử Lục Du Thiếu, chính là đệ tử trưởng lão Cổ Trì Phi thuộc Thánh Thú bộ.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Ngươi là đệ tử của Cổ trưởng lão?  

Lư trưởng lão ngẩn ra, hắn nhận thức Cổ Trì Phi, nghe nói vài tháng trước đã chết, mà thực lực vị kia cũng không mạnh hơn hắn bao nhiêu, vì sao đệ tử lại mạnh tới như thế.  

– Không sai, đệ tử đúng là đệ tử của Cổ trưởng lão.  

Lục Lâm Thiên trả lời.  

Ánh mắt Lư trưởng lão kinh ngạc nhìn qua Hồ Nhất Đao dò hỏi.  

– Lư trưởng lão, Lục sư đệ đúng là đệ tử của sư bá.  

Hồ Nhất Đao trả lời, hắn thật sự tin tưởng không chút nghi ngờ.  

– Thứ cho ta mạo muội, thực lực của Cổ trưởng lão còn chưa tới mức này đi, Lục huynh đệ thật sự là đệ tử của hắn sao, không biết đã đảm nhiệm chức vụ gì trong Thánh Thú bộ?  

Lư trưởng lão hoài nghi hỏi, không phải hắn không tin, nhưng hắn thật sự là không dám tin.  

– Đệ tử ở trong Thánh Thú bộ không nhậm chức, thực lực mạnh hơn gia sư là vì đệ tử hữu duyên chiếm được truyền thừa của một vị tiền bối trong Thánh Thú bộ.  

Lục Lâm Thiên cẩn thận đáp, Thánh Linh giáo có bốn bộ, mỗi bộ đều hành sự theo ý mình, chỉ sợ sẽ không ai rõ ràng tình huống của bộ khác, cho nên Lục Lâm Thiên không lo lắng lời nói dối bị vạch trần, huống chi hắn là giáo chủ Thánh Linh giáo, bất đắc dĩ muốn chui vào trong sơn môn của mình đã đủ uất ức, nếu bị vạch trần cũng không sao, chẳng qua biểu lộ thân phận là được.  

– Thì ra là thế, khó trách thực lực tiểu huynh đệ mạnh như vậy, nguyên lai chiếm được truyền thừa của cường giả Thánh Linh bộ.  

Lư trưởng lão cảm khái, thậm chí có chút hâm mộ, cũng không còn hoài nghi, có Hồ Nhất Đao làm chứng, hắn đã tin hơn phân nửa, bởi vì sư phụ Hồ Nhất Đao chính là sư huynh đệ với trưởng lão Cổ Trì Phi, việc này hắn cũng biết rõ ràng.