Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1671: Tôn giả đại chiến



Nhưng mà sau khi tới Linh Suất, linh hồn lực càng lúc càng khổng lồ, linh hồn lực tràn ra công kích đối thủ, đây là điều vô cùng dễ dàng. Đặc biệt sau khi đạt tới Linh Vương, loại ưu thế này càng thêm rõ ràng. Linh hồn lực phối hợp với linh lực, trong đồng cấp so với vũ giả chiếm chút thượng phong. Đương nhiên chỉ nói đại bộ phận mà thôi, cũng không phải là tuyệt đối.  

Mà tới thực lực kinh khủng như Thánh Pháp Thiên Tôn – Linh Tôn tứ trọng như vậy, ưu thế của linh giả càng thêm mạnh. Linh hồn lực kinh khủng tràn ra khiến cho người khác phải tùy thời đề phòng và kiêng kỵ. Về phần vũ giả nếu muốn thi triển công kích gần linh giả sẽ càng lúc càng khó khăn.  

– Thánh Linh sắc lệnh ở đây, ai dám làn càn?  

Lục Lâm Thiên lạnh lùng quát lên một tiếng, giơ Thánh Linh sắc lệnh trong tay.  

Nhìn Thánh Linh sắc lệnh, bốn Tôn lão hộ giáo của Thánh Pháp bộ dừng lại, trong mắt hiện lên sự do dự.  

– Động thủ, tiểu tử này không phải là giáo chủ. Các ngươi tiến lên lấy Thánh Linh sắc lệnh.  

Tiết Linh Phượng đảo qua Thánh Linh sắc lệnh, nói xong thủ ấn lập tức kết xuất, một đạo lưu quang đột nhiên xuất hiện, một cỗ khí tức bàng bạc tức thì tràn ra.  

Lưu quang thu liễm, đây là một đầu khôi lỗi thân cao năm thước, thân hình giống như cự hùng, trên thân thể rắn chắn tràn ngập lưu quang quanh quẩn, dẫn dắt năng lượng thiên địa hội tụ. Tinh quang trong mắt khôi lỗi này bắn ra, một cỗ sát khí lạnh lẽo tràn ra. Năng lượng trong thiên địa giờ phút này ba động kịch liệt.  

– Khôi lỗi cấp tám sơ giai.  

Lục Lâm Thiên nhìn đầu khôi lỗi trước mắt, trong lòng cực kỳ khϊếp sợ. Trên người Thánh Pháp Thiên Tôn này không ngờ lại có khôi lỗi bát giai, một đầu khôi lỗi bát giai như vậy tương đương với một Vũ Tôn. Khôi lỗi như thế này sợ rằng không có mấy sơn môn có thể lấy ra được. Càng là khôi lỗi cấp cao, càng khó có thể luyện chế ra.  

– Tập Hạo Nhiên, ngươi nghĩ rằng ta không ngăn cản được ngươi sao?  

Tiết Linh Phượng đem khôi lỗi trên người phóng ra, trong nháy mắt đầu khôi lỗi cấp tám có thân thể to lớn kia phóng về phía Thánh Linh Thiên Tôn Tập Hạo Nhiên.  

– Hừ.  

Tập Hạo Nhiên lạnh lùng hừ lên một tiếng, một đạo quang trụ bằng linh lực phóng lên cao, trong nháy mắt lao thẳng về phía Tiết Linh Phượng.  

– Động thủ.  

Tiết Linh Phượng xuất thủ, mấy tiếng quát nhẹ từ trong miệng bốn Tôn lão hộ giáo của Thánh Pháp bộ vang lên. Thân hình như thiểm điện nhảy về phía trước, chân khí và linh lực đáng sợ phô thiên cái địa xông về phía chân trời. Thanh thế mênh mông như vậy khiến cho những đệ tử thực lực thấp bên dưới không khỏi run lên. Mấy Vũ Tôn, Linh Tôn xuất thủ, cảnh tượng như vậy trong bọn họ còn không có mấy người có thể nhìn thấy.  

– Ngươi dám?  

Hai người Viên Tự Thành, Quân Bất Phàm hét lớn một tiếng, thân hình lao thẳng về phía trước, mang theo quang trụ bằng linh lực kinh khủng giống như vẫn thạch đánh tới.  

– Viên Tự Thành, để ta xem thực lực của ngươi đã tới bước nào rồi.  

– Quân Bất Phàm, ngươi là của ta.  

Hai tiếng quát lạnh vang lên, Linh Tôn tam trọng và Linh Tôn nhị trọng của Thánh Pháp bộ phân biệt đánh tới Viên Tự Thành và Quân Bất Phàm, ngăn cản hai người này lại trên không trung.  

– Từ Tiền Chí, tránh ra cho ta.  

Khuôn mặt Viên Tự Thành âm trầm như nước, bị Linh Tôn nhị trọng trước mặt ngăn cản, ba động kinh khủng từ trong cơ thể hắn tràn ra. Tức thì cả bầu trời giống như phong vân biến sắc, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều mang theo năng lượng thiên địa bàng bạc, khí tức bắt đầu tràn ra, thiên địa biến sắc.  

– Có bản lĩnh thì ngươi cứ xông qua.  

Linh Tôn nhị trọng gọi là Tiền Tử Chí nghe tiếng quát của Viên Tự Thành, sắc mặt đột nhiên trầm xuống, từng đạo bạch quang từ trong cơ thể tuôn ra, nhanh chóng dẫn dắt năng lượng bàng bạc hội tụ trong bầu trời. Cánh tay vung lên, cuối cùng hóa thành chín đạo linh lực tinh luyện.  

Chín đạo linh lực tinh luyện mang theo tiếng xé gió cùng với không gian run rẩy ầm ầm chắn ở trước mặt Viên Tự Thành, gợn sóng trong không gian chung quanh trực tiếp bị xé rách.  

– Lùi về cho ta.  

Ngay khi Từ Tiền Chí xuất thủ, Viên Tự Thành cũng quát lên một tiếng, tức thì linh lực ngập trời tuôn ra, giống như cả phiến thiên địa giống như sắp vỡ nát. Hắn lăng không phất tay một cái, trước người nhanh chóng có một đạo quang mang cực lớn ngưng tụ, trong nháy mắt ngăn cản chín đạo linh lực tinh luyện kia.  

– Quân Bất Phàm, thực lực của ngươi ở trước mặt ta còn chưa đủ.  

Cùng lúc đó, Linh Tôn tam trọng kia quát lên một tiếng lạnh lẽo, lưu quang trong tay lưu động, trực tiếp ngưng tụ thành một đạo quang trụ khổng lồ không gì sánh được, sau đó bắn về phía Quân Bất Phàm phía trước.  

Phanh Phanh Phanh.  

Giữa không trung, mấy đại siêu cấp cường giả đánh ra công kích trong nháy mắt bạo phát, dưới công kích kinh khủng như vậy, kình khí ngập trời khuếch tán, trực tiếp khiến cho không ít ngọn núi phía dưới bị san bằng. Giữa không trung, gợn sóng trực tiếp bị chấn nát bấy.  

Hít.  

Uy thế như vậy khiến cho vô số người phía dưới hít sâu một hơi, ngay cả mấy người Lục Tâm Đồng, Dương Quá, Thiên Sí Tuyết Sư cũng không ngoại lệ, ánh mắt tràn ngập vẻ kinh hãi.  

Phía xa, Thánh Thú Thiên Tôn, Thánh Vũ Thiên Tôn hững hờ nhìn công kích phô thiên cái địa trước mặt, trên khuôn mặt không có một chút ba động nào.  

Ầm ầm.  

Tập Hạo Nhiên nhìn thấy công kích của Tiết Linh Phượng đánh tới tức thì đáp trả. Thiên địa kịch liệt rung động, nơi hai người giao thủ, chỗ lực lượng đánh vào không gian trực tiếp nứt nẻ tạo thành một cái khe lớn.  

Rống.  

Thực lực của Tiết Linh Phượng dù sao cũng kém hơn, thân hình vừa mới bị đẩy lùi thì đầu khôi lỗi cấp tám sơ giai kinh khủng kia trong nháy mắt đánh ra một đạo quyền ấn, năng lượng thiên địa bàng bạc lập tức hội tụ.  

Phanh.  

Viên Tự Thành cũng đánh ra một chưởng nghênh tiếp, tiếng nổ kinh thiên vang lên, khôi lỗi to lớn trực tiếp bị đánh bay. Viên Tự Thành cũng lảo đảo lui về phía sau một bước. Bởi vậy có thể thấy được đầu khôi lỗi cấp tám sơ giai này cũng không phải bình thường. Sợ rằng đã tới sơ giai hậu kỳ.  

Sưu Sưu.  

Trước người Lục Lâm Thiên có hai đạo thân ảnh hạ xuống, chính là Vũ Tôn nhất trọng và Vũ Tôn nhị trọng còn lại. Khi thân ảnh hai người hạ xuống, trong đầu Lục Lâm Thiên vang lên thanh âm của Tiểu Long:  

– Lão đại, có cần đệ hỗ trợ hay không?  

– Trước tiên không cần, lão đại của đệ còn có thể trụ được.  

Lục Lâm Thiên trả lời, ánh mắt đồng thời nhìn về phía hai người. Vũ Tôn nhất trọng hắn còn có thể chống lại, nhưng Vũ Tôn nhị trọng lại vô cùng phiền phức, Vũ Tôn nhị trọng tuy rằng chỉ hơn Vũ Tôn nhất trọng một trọng, thế nhưng chênh lệch lại gấp mấy gần. Giống như là Thánh Pháp Thiên Tôn vậy, Linh Tôn tứ trọng, tự biết kém Tập Hạo Nhiên ngũ trọng, cho nên vừa mới ra tay lập tức móc ra khôi lỗi cấp tám. Tới cấp bậc như Linh Tôn, Vũ Tôn, cách nhau một trọng đều vô cùng kinh người.  

Lục Lâm Thiên nhíu mày, đánh chết một Vũ Vương cửu trọng đỉnh phong xem ra còn chưa đủ để khiến cho mấy lão gia hỏa này kinh sợ, chẳng lẽ còn phải tiếp tục làm kinh sợ sao?