- Huyền Cốt tộc trưởng, sao không buông hậu bối của ta ra? Hậu bối này của ta tuy rằng không ra gì, thế nhưng hiện tại cũng miễn cưỡng là tộc trưởng của Cữu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc ta. Chẳng lẽ nhìn thấy tu vi của nó không đủ cho nên ngươi mới đối xử như vậy? Chẳng lẽ ngươi muốn san bằng Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc chúng ta, còn khiến cho ta khó chịu sao?
Tử Hiên lão tổ nhìn thẳng vào mắt Huyền Cốt rồi lạnh nhạt nói. Ánh mắt bình thản thế nhưng lại có chấn động mênh mông từ trong cơ thể khuếch tán. Nương theo cỗ chấn động này, cả phiến thiên địa nhanh chóng lắc lư. Một cỗ không khí nhàn nhạt trên không trung đột nhiên hội tụ, trực tiếp khiến cho năng lượng trong thiên địa biến hóa.
Chiêu thức này của Tử Hiên lão tổ khiến cho không ít người trong Huyền Vũ nhất tộc rung động.
- Tử Hiên tiền bối nói đùa rồi. Đây là sai lầm của vãn bối. Ngày sau nhất định sẽ tạ lỗi với Tử Hiên tiền bối.
Lúc này quanh thân Huyền Cốt chẳng biết từ khi nào có một cỗ chấn động mênh mông lặng lẽ lan tràn. Dưới cỗ chấn động này, không gian chung quanh đột nhiên trở nên ẩm ướt, một cỗ hơi nước trong khoảnh khắc ngưng tụ. Từ phía xa nhìn lại hơi nước đậm đặc, cơ hồ không nhìn thấy điểm cuối.
Nương theo khí tức của Tử Hiên lão tổ, phiến thiên địa này lập tức trở nên lờ mờ, bị bao phủ.
- Thật mạnh.
Lục Lâm Thiên không có cách nào nhúc nhích được đôi chân trên mai rùa của Huyền Tích. Trong lòng cực kỳ kinh ngạc nhìn vào biến hóa của không gian. Tử Hiên lão tổ có thể khiến cho không khí trong không gian biến hóa, đây chính là trực tiếp khiến cho thuộc tính phong ẩn chứa trong không gian biến hóa.
Mà hơi nước ngập trời của Huyền Cốt này chính là năng lượng thuộc tính thủy cực kỳ nồng đậm. Mỗi một cái giơ tay nhấc chân của hai người trong lúc vô hình đều có thể khống chế năng lượng trong thiên địa. Loại cấp độ này không phải là thứ mà hiện tại hắn có thể đạt tới.
- Không ngờ tu vi lại tiến bộ nhanh như vậy. Mọi người đều nói thiên phú của Huyền Hạo mạnh, ta thấy ngươi cũng không kém hắn bao nhiêu.
Mắt nhìn phía trước, Tử Hiên lão tổ mỉm cười, chậm rãi cất bước, hoa văn trên trường bào màu tím run lên, cũng không có động tác gì khác mà không khí trên không trung lập tức rít gào. Hơi nước trong không trung chậm rãi bị đánh tan. Tử Hiên lão tổ chậm rãi đi về phía Huyền Cốt đang cấm chế đám người Bạch Linh. Không gian tràn ngập hơi nước bắt đầu sáng sủa..
- Tử Hiên tiền bối quá khen rồi.
Nơi nước chung quanh Huyền Cốt được thu lại, không gian lúc này mới khôi phục lại bình thường như cũ.
Tử Hiên lão tổ bước mấy bước, trực tiếp đi tới không gian vặn vẹo đang bao phủ đám người Bạch Linh.
Sắc mặt lạnh nhạt của Huyền Cốt không thay đổi, trường bào màu xanh trên người run lên, không gian vặn vẹo sau lưng cũng khôi phục lại bình thường.
- Bái kiến Tử Hiên lão tổ.
Áp lực trên người đám người Bạch Linh, Lục Tâm Đồng lập tức tiêu tán, cả đám tức thì đi tới sau lưng Tử Hiên lão tổ.
Tử Hiên lão tổ nhìn qua mọi người, sau đó nhìn về phía Tiểu Long và Lục Lâm Thiên rồi nói:
- Lục Lâm Thiên, thả người trong tay ngươi ra. Nếu như Huyền Cốt tộc trưởng tự mình ra tay thì cho dù ngươi có nắm giữ được hắn cũng không có cơ hội hạ thủ.
Lục Lâm Thiên nghe vậy, lại nhìn thấy Huyền Cốt tộc trưởng đã thả đám người Bạch Linh, Lục Tâm Đồng, sắc mặt khẽ đổi, thân thể nhảy tới bên cạnh Tiểu Long, bàn chân cũng thu lại năng lượng thuộc tính thổ đang đè xuống.
Ngao.
Huyền Tích rít lên một tiếng vô lực, bản thể khổng lồ hóa thành hình người, vô cùng suy yếu xuất hiện trên ngọn núi. Sắc mặt lúc này trắng bệch, ánh mắt nhìn về phía Lục Lâm Thiên trên không trung tràn ngập vẻ oán hận. Hắn đường đường là trưởng lão Huyền Vũ hoàng tộc, thế nhưng hôm nay lại bị trọng thương cùng chà đạp như vậy. Nhưng mà trong ánh mắt oán hận của hắn tràn ngập sự kiêng kỵ thật sâu.
Mấy trưởng lão thấy thế lập tức tiến tới nâng Huyền Tích trưởng lão, nhìn Lục Lâm Thiên cùng Tiểu Long trên không trung, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo.