Huyền Hạo ngẩng đầu nhìn qua Lục Lâm Thiên nói:
Advertisement
- Yêu đan tự nát, yêu thú dưới thất giai sẽ giống như yêu thú bình thường. Ngoài thất giai, đã được tố thể ngưng tụ thú hồn, yêu nguyên mất sạch, thú hồn cũng bị ảnh hưởng lớn. Nhưng có thể bảo trì hình dáng nhân loại. Thế nhưng sau khi khôi phục bản thể, sợ rằng khó có năng lực hóa thành hình người.
- Thì ra là vậy.
Lục Lâm Thiên cười khổ một tiếng, yêu thú thất giai đã trải qua tố thể, không khác nhân loại là bao. Yêu nguyên bị mất sạch, chỉ là không có thực lực mà thôi chứ không phải bị đánh về nguyên hình.
Sáng sớm, phương đông bừng sáng. Khi tia sáng đầu tiên xuất hiện, cả sơn mạch yên tĩnh như ngủ một đêm rốt cuộc cũng bừng tỉnh. Trong bầu trời xuất hiện những đỉnh núi xanh ngắt. Sương mù bốc lên, từ xa nhìn lại phong cảnh cực kỳ xinh đẹp, nhìn qua có chút thoải mái.
Phía trước có dòng suối róc rách chảy, phát ra thanh âm không ngừng. Gió sớm thổi qua y phục của Lục Lâm Thiên, Lục Lâm Thiên mới phát hiện ra đã qua một đêm. Không ngờ hắn cùng Huyền Hạo trò truyện suốt một đêm. Hai người trò chuyện không ít. Cuối cùng lại nói tới Tiểu Long cho nên mới không tu luyện.
Cũng bởi vì như vậy cho nên Lục Lâm Thiên nghe được không ít chuyện mình không biết, xem như nhận được chỗ tốt không nhỏ. Mà Huyền Hạo dường như đã lâu không nói nhiều như vậy cho nên cũng tận hứng. Có lẽ là bởi vì liên quan tới Tiểu Long cho nên hắn cũng coi Lục Lâm Thiên giống như Tiểu Long vậy.
Hít.
Huyền Hạo duỗi lưng, lúc này bên trong sơn mạch có một cơn gió khiến cho hắn khoan khoái thổi qua. Phía chân trời xa xa còn có những ngôi sao lờ mờ. Sắc trời đã gần sáng, Huyền Hạo hít sâu một hơi.
- Rất lâu đã không thoải mái như vậy, nếu như mỗi ngày đều có thể như vậy thì cũng là một chuyện tốt a.
Lục Lâm Thiên chậm rãi đi theo cường giả đã từng là Chuẩn Đế này, thế nhưng cũng không nói gì.
- Lâm Thiên, có cảm nhận được cái gì không?
Nhìn không ít hoa cỏ không biết tên chung quanh, lẳng lặng cẳm nhận hương hoa, Huyền Hạo nói với Lục Lâm Thiên.
- Tiểu tử ngu dốt, không phát hiện ra điều gì.
Lục Lâm Thiên nói.
- Đừng chỉ lo tu luyện không. Về sau có thời gian thì yên tĩnh đi chu du khắp nơi một chút. Ngươi sẽ phát hiện ra được điều không tưởng.
Mắt nhìn bóng lưng Huyền Hạo, Lục Lâm Thiên kinh ngạc. Không phải Huyền Hạo mất đi tu vi sao? Thế nhưng bộ dáng này cũng không giống như mất sạch tu vi sao?
Lục Lâm Thiên kinh ngạc, cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều, nhanh chóng chạy về sơn động.
- Tiểu Long sao rồi?
Khi Lục Lâm Thiên đến sơn động, đám người Lục Tâm Đồng, Thiên Độc Yêu Long cùng mọi người đã tới bên cạnh Tiểu Long. Lúc này Huyền Hạo cũng tới bên cạnh Tiểu Long, ân cần hỏi.
Tiểu Long gật đầu nói, dường như sau khi hôn mê từ trong miệng Thiên Độc Yêu Long và Lục Tâm Đồng nó cũng biết chuyện cho nên cũng không hỏi nhiều.
Mọi người tiến vào Thiên Trụ giới, Thiên Trụ giới giấu ở dưới cánh cái trắng của Thiên Sí Tuyết Sư. Khi Huyền Hạo tiến vào trong Thiên Trụ giới, mắt nhìn thấy không gian thác loạn cùng với khí tức cổ xưa khiến cho Huyền Hạo kinh ngạc không thôi.
Mà sau khi từ trong miệng Tiểu Long biết được tác dụng của Thiên Trụ giới, Huyền Hạo càng thêm kinh ngạc. Đây quả thực là trọng bảo, hắn kinh ngạc nhìn qua Lục Lâm Thiên, Lục Tâm Đồng cùng Tiểu Long nói:
- Khó trách dùng tuổi của các ngươi hiện tại lại có tu vi mạnh nhưu vậy. Thì ra là như vậy.
- Phụ thân, tu vi của chúng con mạnh đó là bởi vì thiên phú của chúng con cường hãn a.