Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 552: Thực lực của hai nữ nhân (1)



Lúc này, trong bầu trời, hơn mười đạo kiếm quang mang theo khí thế hung hãn, trong vô số ánh mắt kinh ngạc của mọi người ầm ầm lao vào những bức tường do thanh niên kia tạo ra.  

Phanh.  

Trong nháy mắt này, toàn bộ không gian rung động, kình phong cường hãn va chạm tạo nên âm thanh ầm ầm trong không trung.  

Không gian nổ vang, tiếng nổ tầm thấp vang lên không ngừng. Từng đạo kiếm quang cường hãn khiến cho không gian ba động, cuối cùng năng lượng không ngừng khuếch tán ra bốn phía.  

Bằng mắt thường cũng có thể thấy được, từng lớp bức tường kia lúc này hóa thành năng lượng biến mất. Mà hơn mười đạo kiếm quang của Giản Tâm Nhi lúc này cũng gần như sắp tiêu tán.  

Phanh Phanh.  

Khi một đạo kiếm quang đánh vào một bức tường cuối cùng, hơn mười đạo kiếm quang lúc này cũng chỉ có một đạo mà thôi.  

– Linh khí này rơi vào trong tay ngươi uy lực khi thi triển quả thực quá yếu, giờ tới phiên ta.  

Lúc này, thanh âm trầm thấp của người thanh niên kia truyền tới. Âm thanh có chút khàn khàn, thủ ấn trong tay biến hóa, một cỗ chân khí thủy hệ nhanh chóng được rót vào trường kiếm trong tay. Nhất thời kiếm quang đại thịnh, vô số kiếm quang giống như thiên nữ tán hoa truyền đi, trong kiếm quang mơ hồ truyền ra âm thanh sóng biển cuồn cuộn.  

Sưu Sưu.  

Trước kiếm quang, không gian bị ghiền nát. Kình khí cuồng bạo đầy rẫy. Chung quanh đài lúc này toàn bộ mặt đất đều run rẩy không ngừng. Những vết nứt trên mặt đất cũng không ngừng kéo dài.  

Sắc mặt Giản Tâm Nhi đại biến, thủ ấn trong tay nhanh chóng đánh ra. Linh khí trường kiếm kia trong nháy mắt bắn ra quang mang, tạo thành một đám kiếm ảnh.  

Hai đạo kiếm quang này không ngừng dây dưa với nhau, giống như một thanh lợi khí có thể cắt vỡ không gian, mỗi một đạo kiếm quang đều khiến cho không gian ba động. Tạo thành gợn sóng trong không gian.  

– Thực lực quá mạnh.  

Trên khán đài, cường giả Tam tông Tứ môn không khỏi tán thưởng, ai cũng không ngờ được thực lực của người thanh niên này lại cường hãn tới mức độ như vậy.  

Lúc này Lục Lâm Thiên cũng có chút ngưng trọng. Hắn có cảm giác thực lực của người thanh niên này quá mức cường hãn, còn có một loại cảm giác dường như đã gặp hắn rồi.  

Sưu Sưu.  

Trong đám kiếm quang đầy rẫy, cuồng bạo trong không gian, lúc này kiếm quang trực tiếp xé rách không gian khiến cho không gian gấp khúc, kình khí hỗn loạn, một đạo thân ảnh bị đẩy lùi ra. Lảo đảo rồi trực tiếp rút lui, chính là Giản Tâm Nhi của Địa Linh Tông.  

Coong.  

Linh khí của Giản Tâm Nhi rơi xuống mặt đất, miệng phun ra một ngụm máu, sắc mặt trắng bệch, trên vai trái của nàng lúc này máu tươi không ngừng chảy ra. Nàng đã bị đối phương làm cho trọng thượng.  

Thắng bại đã định, sắc mặt Âu Dương Huyền Anh của Địa Linh Tông sửng sốt rồi lập tức thở dài. Vốn nàng tưởng rằng đệ tử trong tông có thực lực Vũ Tướng tứ trọng, hơn nữa lại có một kiện linh khí tuyệt đối có thể tranh chấp vị trí số một. Thế nhưng hiện tại ngay cả top ba cũng không thể đi vào.  

Trong nháy mắt, các chưởng môn của Tam tông Tứ môn nhìn nhau, trong mắt hiện lên một đạo quang mang.  

– Lăng Thanh thắng, tiến vào top ba.  

Thanh âm của Hồng Bào trưởng lão truyền tới.  

Giản Tâm Nhi nhặt trường kiếm trên mặt đất lên, thủ ấn khẽ biến hóa, trường kiếm quỷ dị này lập tức hóa thành một đạo quang mang dung nhập vào trong lòng bàn tay nàng, thân thể khẽ lắc lư đi xuống võ đài.  

Thanh niên gầy gò còn lại trên đài che lụa trắng nên không ai nhìn thấy vẻ mặt của hắn. Lúc này hắn nhẹ nhàng lui ra, ánh mắt quét về phía khán đài một cái.  

Bốn phía Diễn võ đài lúc này vô số người ồ lên. Trận chiến này quả thực khiến cho mọi người đại khai nhãn giới, so với trận chiến của Lục Lâm Thiên ngày hôm qua còn kịch liệt hơn nhiều.  

– Trận thứ hai, Vân Hồng Lăng đấu với Nguyên Nhược Lan.  

Đông.  

Tiếng chuông du dương lần thứ hai vang lên. Trong tiếng sợ hãi than của mọi người, lúc này có hai thân ảnh xinh đẹp nhảy vào giữa đài. Hai thân ảnh linh kung, đường cong hoàn mỹ. Hai người đều là mỹ nhân, đặc biệt là Vân Hồng Lăng càng thêm tuyệt mỹ.  

Hai nàng lên đài cũng hấp dẫn ánh mắt của không ít người. Nhìn hai nữ nhân xinh đẹp cũng là một loại cảm giác hưởng thụ.  

Mọi người của Vân Dương Tông lúc này đều vô cùng khẩn trương. Chỉ là loại khẩn trương này đã không còn áp lực như trước, bởi vì bọn họ đã có một đệ tử tiến vào top ba rồi.  

– Lâm Thiên, đệ xem Hồng Lăng và Nguyên Nhược Lan ai có thể chiến thắng?  

Lục Vô Song ngồi bên cạnh Lục Lâm Thiên lúc này khẽ hỏi.  

– Hồng Lăng tuy rằng là vũ giả tam hệ, lại có thực lực Vũ Tướng nhị trọng, có thể tiến vào top năm mà chưa bộc lộ con bài ẩn dấu coi như là có chút vận khí. Nguyên Nhược Lan này cũng là là vũ giả tam hệ, Vũ Tướng tứ trọng, bản thân chỉ sợ cũng còn có con bài chưa lật. Hồng Lăng nếu như muốn thắng trận, quả thực là rất khó.  

Lục Lâm Thiên nhướng mày nói.  

Lúc này, hai nàng nhìn nhau, quanh thân xuất hiện một cỗ chiến ý. Hai nàng đều là thiên kiêu chi nữ, là vũ giả tam hệ, lúc này nhìn thấy đối phương tự nhiên đều dâng lên chiến ý.  

Thế nhưng hai người vẫn chưa giao thủ. Toàn bộ không gian lúc này có vẻ vô cùng áp lực trước chiến ý của hai người. Ánh mắt hai nàng đều nhìn thẳng đối phương, đứng bất động, địch bất động ta bất động, địch động ta động.  

Sưu Sưu.  

Trong không gian áp lực này, hai thân ảnh đứng đó một lát rồi vài đạo kình phong nhanh chóng bắn ra, kình khí lưu lại mấy vết tích nhàn nhạt trên võ đài.  

Trong lúc đó, trong tay hai thân ảnh xinh đẹp này đã xuất hiện một cây trường tiên, một thanh kiếm. Một đạo tiên ảnh, một đạo kiếm ảnh giống như lưu tinh mạnh mẽ va chạm với nhau. Tiên ảnh giống như giao long bay lên không, kiếm ảnh như linh xà xuất động. Cả hai người đều hiểu rõ thực lực của đối thủ vô cùng cường hãn. Cho nên ngay từ đầu bọn họ không có thăm dò, cũng không bảo lưu cái gì. Chân khí và tốc độ, tiên ảnh và kiếm quang đều được xuất ra, thi triển tới mức tận cùng.  

Trong khoảnh khắc, toàn bộ võ đài vang lên âm thanh ầm ầm. So với trận đấu trước đó có chút chậm rãi thì trận tiết tấu vô cùng nhanh.  

Hai bóng hình xinh đẹp không ngừng lóe lên, trường kiếm trong tay Nguyên Nhược Lan được chân khí nóng bỏng và đậm đặc bao phủ, mang theo kình khí nóng bỏng hung hăng đánh về phía Vân Hồng Lăng. Kiếm quang sắc bén mang theo hỏa diễm nhè nhẹ xẹt qua không gian, lưu lại một dạo tàn ảnh nóng bỏng.  

Tiên ảnh của Vân Hồng Lăng vô cùng khó nắm bắt, giống như độc xà, vô cùng xảo quyệt. Khi thi triển ra thuộc tính thủy, phối hợp với trường tiên thì lực công kích phát ra càng mạnh mẽ.  

Quyết đấu cường hãn như vậy khiến cho cường giả trên đài không khỏi âm thầm gật đầu. Hai người này đều là người đại biểu cho thế hệ trẻ tuổi có thực lực mạnh nhất trong Tam tông Tứ môn. Bất luận là trên phương diện chân khí hay thiên phú và tu luyện vũ kỹ đều được coi là đỉnh cấp.  

Mà lúc này Lục Lâm Thiên lần đầu tiên chứng kiến Vân Hồng Lăng thực sự xuất thủ. Hắn mỉm cười, nữ nhân điêu ngoa này thực lực quả thực không tầm thường. Thế nhưng lại không tham dự tranh đấu trong Long bảng. Mà thực lực của nàng hiện tại không phải Triệu Kình Hải có thể so sánh được.