Chỉ là lúc này Lục Lâm Thiên cũng nhíu mày, tốc độ của Vân Hồng Lăng dường như so với Nguyên Nhược Lan còn kém một chút.
Phanh Phanh.
Trong không gian, tiếng ầm ầm vang lên không ngừng, đối mặt với công kích cực kỳ hung hãn của Vân Hồng Lăng, sắc mặt Nguyên Nhược Lan vẫn bình tĩnh như cũ, không có sự thay đổi nào.
Sưu Sưu.
Vân Hồng Lăng thi triển tiên ảnh bay khắp bầu trời, khiến cho không gian gấp khúc, tạo thành một vòng cung quỷ dị trong nháy mắt bắn về phía Nguyên Nhược Lan.
Nhìn đám tiên ảnh đang nhanh chóng tiến tới, vẻ mặt Nguyên Nhược Lan trầm xuống, đồng thời kiếm quang trong tay xuất hiện, kiếm quang lập tức đại thịnh.
Phanh.
Đột nhiên, từng tiếng kêu thanh thúy không ngừng vang lên. Lúc này trên trường kiếm của Nguyên Nhược Lan trong nháy mắt ngưng tụ thành một đám năng lượng thủy hệ cuồng bạo. Đám năng lượng thủy hệ này trong nháy mắt hóa thành từng đạo băng trùy, xuyên qua khong gian, tốc độ nhanh như thiểm điện trực tiếp cuốn vào một chỗ với tiên ảnh trên bầu trời.
– Thủy, Hỏa, Mộc, ba thuộc tính sao.
Lục Lâm Thiên nhìn chằm chằm vào Nguyên Nhược Lan. Thiên phú vũ giả tam hệ của nàng không dưới Vân Hồng Lăng. Trên điểm này Vân Hồng Lăng không chiếm được một chút tiện nghi nào.
Ngay khi hai đạo lực lượng hung hãn va chạm với nhau thì tiên ảnh của Vân Hồng Lăng nhanh chóng tan tác hóa thành năng lượng vô hình biến mất trong thiên địa.
Lục Lâm Thiên nhướng mày, thực lực Vân Hồng Lăng rõ ràng không bằng Nguyên Nhược Lan kia, cùng một thiên phú, tu vi thấp hơn đương nhiên thực lực cũng sẽ thấp hơn.
Thân thể mềm mại của Vân Hồng Lăng sau khi dừng lại, vẻ mặt nàng trầm xuống. Thủ ấn trong tay biến hóa, đột nhiên một đạo thủ ấn quỷ dị xuất hiện. Trong tay nàng đột nhiên xuất hiện một đạo quang mang màu trắng vô cùng quỷ dị, một cỗ năng lượng quỷ dị nhanh chóng khuếch tán ra không trung.
– Linh khí.
Lục Lâm Thiên nhíu mày, con bài chưa lật của Vân Hồng Lăng chính là linh khí có hình dáng giống như cung điện kia, khi trước hắn đã từng bị vây trong đó.
Mọi người lúc này đều dán mắt vào cung điện màu trắng kia. Mọi người có thể cảm giác được bên trong cung điện màu trắng kia có một khí tức khiến cho linh hồn của bọn họ run rẩy. Năng lượng tràn ngập chung quanh khiến cho không gian dường như đang rung lên.
Lục Lâm Thiên cũng chăm chú nhìn vào. Linh khí này hắn đã từng được thử qua uy lực, uy lực của nó vô cùng lợi hại. Lúc này trong lòng lục Lâm Thiên cũng không ngừng suy đoán, Nguyên Nhược Lan kia có thể phá vỡ sự vây khốn của Vân Hồng Lăng hay không.
Trên đài, từng đạo thủ ấn trong tay Vân Hồng Lăng không ngừng biến hóa, sắc mặt ngày càng tái nhợt, mọi người có thể nhìn được khi khống chế linh khí này tiêu hao nhiều tới mức nào.
Trong nháy mắt này, ngay khi mọi người đang nghi hoặc toàn bộ cung điện màu trắng độ nhiên phóng lên cao, trong không gian tạo thành một đạo bạch quang, trực tiếp xuyên qua gợn sóng không gian, khí thế phô thiên cái địa tỏa ra.
Quang mang kinh khủng trên bầu trời lúc này là năng lượng phong hệ hội tụ lại. Đồng thời khi năng lượng kinh khủng này phóng lên cao hội tụ thành một quang cầu màu trắng chừng hai trăm thước, quang cầu xoay tròn, khiến cho không gian gấp khúc, cuối cùng đánh vào cung điện màu trắng kia.
Lúc này thân thể Nguyên Nhược Lan lần thứ hai xuất hiện trên đài, khí tức quanh người tăng vọt, y phục màu tím tung bay phấp phới, tóc dài phía sau tung bay, mỗi một cọng tóc lúc này dường như đều ẩn chứa kình khí cường hãn.
– Vũ Tướng thất trọng.
Mọi người không khỏi hít sâu một hơi, lúc này khí tức của Nguyên Nhược Lan đã đạt tới Vũ Tướng thất trọng, mà không phải Vũ Tướng tứ trọng như ban đầu.
Trong nháy mắt này quang cầu màu trắng nổ tung, năng lượng phong hệ xé nát không gian. Cung điện màu trắng do Vân Hồng Lăng thôi động trong nháy mắt bị đánh văng ra, kình khí liên miên không ngừng đánh vào trên bề mặt cung điện màu trắng.