Vừa thấy La Lan thị ngồi đó, sắc mặt Triệu Tuệ trong nháy mắt co quắp, La Lan thị còn chưa ngồi xuống, rốt cuộc Triệu Tuệ không nhịn được mà nói:
– Xin lỗi mẫu thân ta, bằng không đừng trách ta không khách khí.
Vân Hồng Lăng không chờ Triệu Tuệ nói hết lời, tức thì quát to một tiếng.
– Tiểu thư, ta là Triệu…
Ba.
Một thanh âm thanh thúy truyền đến trong tai mọi người. Trong đại điện lúc này cũng chỉ có một mình Lục Lâm Thiên nhìn thấy Vân Hồng Lăng xuất thủ. Lúc Vân Hồng Lăng xuất thủ Lục Lâm Thiên cũng không cản trở, thế như hàn ý không chút che giấu khuếch tán ra bên ngoài.
Vân Hồng Lăng xuất thủ nhanh như thiểm điện, mọi người chung quanh căn bản không thấy rõ ràng lắm, Triệu Tuệ cũng không tránh thoát được. Triệu Tuệ vốn chỉ có tu vi Vũ Phách làm sao có thể tránh thoát khỏi tay Vân Hồng Lăng có tu vi Vũ Tướng, huống chi là dưới tình huống bất ngờ.
– Hừ, ngươi tính là thứ gì, còn đem Triệu gia ra khoe nữa. Cho dù Triệu Vô Cực ở trước mặt ta thì sao? Lần sau còn dám nói mẫu thân ta như vậy, ta sẽ cho ngươi đẹp mặt.
Vân Hồng Lăng hừ lạnh một tiếng rồi lập tức tới bên người La Lan thị nói:
– Mẫu thân, người ngồi đi, sau này ai dám chọc giận người, con sẽ xử lý kẻ đó.
Trong đại điện không ai dám nói gì, Triệu Tuệ hung hăng liếc mắt nhìn Vân Hồng Lăng thế nhưng cũng không dám nói lời nào. Thế nhưng hàn ý trong mắt đã tới cực hạn. Nàng cũng không ngốc, nếu như nói thêm nữa, hôm nay rất có thể nàng sẽ bỏ mình ở nơi này, hiện tại trên phương diện thực lực nàng đã không thể chọc vào Lục Lâm Thiên rồi.
Hừ.
Lục Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng, Triệu Tuệ này hiện tại cũng không nên đánh chết, cũng không gấp, dù sao tính mạng của mụ ta hắn quyết lấy rồi.
Sắc mặt ba người Lục Nam, Chu Lập Hưng, Chu Hải Minh đều vô cùng hoảng hốt. Cả đám cúi đầu không dám nói lời nào, dường như rất sợ Lục Lâm Thiên sẽ đi tìm bọn chúng gây phiền phức.
Một màn này khiến cho ba trưởng lão ngoại môn Vân Dương Tông cũng không dám nói ra lời nào. Triệu gia có Triệu Vô Cực bọn họ không thể trêu vào, thế nhưng tiểu thư Vân Hồng Lăng bọn họ càng thêm không dám trêu vào, vì vậy cả đám làm bộ như vừa rồi mình không nhìn thấy cái gì, không dám tiếp lời, thế nhưng sự tình của Lục gia lúc này cũng biết được đôi chút.
La Lan thị cũng không nói gì thêm, nhìn con dâu vừa mới đánh người, vốn nàng muốn gọi lại, thế nhưng thanh âm còn chưa phát ra thì Vân Hồng Lăng đã lập tức đánh người, tốc độ xuất thủ của con dâu nàng quá nhanh, cho nên lúc này nàng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu mà thôi.
Đám người Vân Dương Tông nhìn nhau, mọi người trong Lục gia cũng vậy, thực sự bọn hắn không biết vì sao Lục Lâm Thiên lại rời khỏi Vân Dương Tông, ngay cả tiền đồ trong Vân Dương Tông tốt như vậy cũng bỏ.
Trong đại điện lúc này chỉ có Lục Đông và Lục Tây không có bao nhiêu kinh ngạc, hai người bọn họ tối ngày hôm qua từ trong miệng Lục Vô Song đã biết được chuyện này.
– Lâm Thiên, hài tử này, sao con lại rời khỏi Vân Dương Tông vậy, con nhanh nói với Hồng Lăng, tiếp tục ở lại Vân Dương Tông đi.
Lúc này vẻ mặt La Lan thị vô cùng lo lắng, trong lòng của nàng, tiến vào Vân Dương Tông làm đệ tử chính là đại sự, nhi tử của nàng không ngờ lại muốn rời khỏi Vân Dương Tông, cho nên nàng vô cùng lo lắng.
– Mẫu thân không có việc gì đâu.
Lục Lâm Thiên cười nói.
– Chư vị, hôm nay vừa vặn có ba vị trưởng lão Vân Dương Tông ở đây ta liền đại biểu Lục gia tuyên bố một việc.
Lúc này Lục Đông đột nhiên nói với mọi người trong đại điện.
Mọi người trong đại điện lúc này đều hướng mắt về phía Lục Lâm Thiên, không biết Lục Đông muốn tuyên bố cái gì.
– Lâm Thiên, gia gia của con đã lên tiếng, sau này chức vị tộc trưởng Lục gia sẽ do con đảm nhiệm.