Lục Lâm Thiên mỉm cười. Một lát sau hắn khoanh chân ngồi xuống bắt đầu tu luyện, chân khí không ngừng vận chuyển trong kinh mạch.
Lúc này Lục Lâm Thiên đang tu luyện Tam Thiên Lưu Vân Thủ, mỗi một loại vũ kỹ đều từ trong cơ thể mà thi triển ra, cần phải trải qua một kinh mạch riêng rồi hội tụ lại một chỗ mới có thể tạo ra lực lượng mạnh mẽ.
Vũ kỹ thần cấp chỉ cần một hai kinh mạch là được rồi. Vũ kỹ tinh cấp sẽ phức tạp hơn một chút, cần đả thông ba đến bốn kinh mạch, về phần vũ kỹ Hoàng cấp thì càng thêm phức tạp, phải đả thông hơn mười kinh mạch, chân khí vận chuyển qua mười kinh mạch, cuối cùng hội tụ lại mới khiến cho năng lượng thuộc tính trong thiên địa cộng minh thì mới đạt được uy lực cường hãn.
Vũ kỹ Huyền cấp, thì càng thêm phức tạp, giống như là Phù Quang Lược Ảnh vậy, phức tạp tới mức phải đả thông kinh mạch trên đùi, trình độ phức tạp không cần nói cũng biết.
Lúc này Lục Lâm Thiên tu luyện Tam Thiên Lưu Vân Thủ cũng vậy, vũ kỹ Huyền cấp trung giai, cần chân khí tuôn ra từ mấy trăm kinh mạch trong cơ thể hội tụ lại rồi ngưng tụ ra công kích. Nếu như chỉ cần sai một cái thôi cũng không thể tu luyện thành công. Hơn nữa chân khí muốn đồng thời từ mấy trăm cái kinh mạch tuôn ra rồi hội tụ, trong một chớp mắt cũng không thể thành công được. Cho nên độ khó của nó vô cùng cao.
Mà mỗi lần ngưng tụ công kích thất bại, chân khí tán loạn trong cơ thể, cảm giác đau đớn truyền tới, chân khí di chuyển khiến cho kinh mạch đau đớn, khiến cho Lục Lâm Thiên ăn không ít quả đắng.
Lần lượt thất bại, lại tiếp tục tu luyện. Lục Lâm Thiên cũng không phải hạng người tùy tiện buông tha, tu vi Vũ Tướng tu luyện thành công vũ kỹ Huyền cấp cũng đã không tồi rồi. Thế nhưng Vũ Tướng mà tu luyện vũ kỹ Huyền cấp trung giai, rất ít người có thể làm được.