– Vâng, muội cũng không biết tại sao. Muội cứ tu luyện, tu luyện rồi đột phá tới Linh Suất.
Lục Tâm Đồng nháy mắt, thấy ánh mắt kinh ngạc của Lục Lâm Thiên và Bạch Linh nhìn mình khiến cho nàng có chút xấu hổ.
Hít.
Lục Lâm Thiên hít sâu một hơi, hắn luôn nghĩ tốc độ tu luyện của mình vô cùng nhanh chóng, thế nhưng giờ nhìn thấy tiến bộ của Lục Tâm Đồng Lục Lâm Thiên cũng chỉ có thể cảm thán. Trên người còn có người a, một tháng không ngờ tiểu nữu này lại từ Linh Tướng lục trọng đột phá tới Linh Suất. Lục Lâm Thiên phỏng đoán Lục Tâm Đồng ở trong nơi quỷ dị này nhất định cũng thu được cơ duyên lớn. Mà có thể khiến cho nàng điên cuồng đột phá như vậy, cơ duyên này không biết lớn bao nhiêu a.
Nhìn kỹ Lục Tâm Đồng, Lục Lâm Thiên nhướng mày, hắn phát hiện trên mi tâm Lục Tâm Đồng có một ấn ký. Ấn kỳ này màu vàng, nhìn kỹ giống như một con nhện. Một đồ án hình con nhện trên mi tâm gương mặt khả ái này nhìn qua vô cùng yêu dị.
Mà trên đồ án con nhện màu vàng Lục Lâm Thiên cũng cảm giác được có một cỗ khí tức quỷ dị, khí tức này tuyệt đối bất phàm, không giống như vật bình thường.
– Tâm Đồng, đây là?
Lục Lâm Thiên nhanh chóng hỏi, trong mi tâm Lục Tâm Đồng vốn không có vật ấy, lúc này sắc mặt Lục Lâm Thiên không khỏi ngưng trọng.
– Ca ca, đây là thú hồn của muội, là một tiền bối lưu lại cho muội.
Thú hồn như vậy khiến cho Lục Lâm Thiên nhìn vào đồ án trong mi tâm Lục Tâm Đồng không khỏi run rẩy. Vật kinh khủng như vậy lại nằm trong mi tâm nàng, phần cơ duyên này quả thực rất lớn.