Năm người lập tức phản ứng lại, chuẩn bị khởi động trận pháp bảo vệ tông môn! Ngay đúng lúc này! Ầm ầm! Bầu trời ngưng tụ tầng mây giông, một tia chớp rơi xuống quảng trường Vân Tiêu Tông. Ầm! Trận pháp bảo vệ tông môn ầm ầm nổ tung, đá khắc phù văn nổ vụn! "Đây là... Thiên kiếp?" Con ngươi đám người Lạc Chính Hùng, Lạc phu nhân, Bát sư tỷ, Lưu Chính Võ, Lục Huyền Dương đồng loạt co rụt lại! Lạc Chính Hùng hít sâu một hơi: "Đù mẹ, không phải chứ?" "Chẳng lẽ lần thiên kiếp trên Long Đảo kia không phải thiên kiếp của Hắc Long Vương? Mà là của cậu ta?" Năm người Lưu Chính Võ và Lục Huyền Dương bị dọa đến mức trái tim như ngừng đập: "Cái gì?" Mặt mũi Lạc phu nhân tràn ngập vẻ không dám tin: "Cậu ta mới cảnh giới Thần Vương thôi, mà có thể dẫn tới thiên kiếp?" Con ngươi Lạc Chính Hùng trầm xuống. Rơi vào trên người Diệp Bắc Minh: "Không, giờ cậu ta đã là cảnh giới Thần Đế!" "Trời ạ!" Lạc phu nhân lại hít sâu một hơi: "Từ cảnh giới Thần Vương trung kỳ, trực tiếp vượt qua cảnh giới Thần Chủ, tiến vào cảnh giới Thần Đế?" "Ông trời ơi! Tên này, tăng cấp trong lúc giết chóc?" ... ... ... Thời khắc thiên kiếp xuất hiện. Chỗ tối, Đế Khởi La gắt gao che miệng nhỏ: "Á! Anh ta trực tiếp tiến vào cảnh giới Thần Đế, còn đưa tới thiên kiếp?" Mọi người Đế tộc đứng cạnh ai cũng nghiêm mặt nhìn! Bọn họ đã tới từ sớm, vẫn luôn bí mật quan sát! Bọn họ tận mắt nhìn thấy Diệp Bắc Minh chém giết lão Diệp cảnh giới Giới Vương! Hơn nữa một mình giết chóc mấy trăm ngàn người! Mẹ nó lại còn đưa tới thiên kiếp! Những người Đế tộc chưa kịp phản ứng lại từ trong cơn chấn động! Ầm ầm! Từng đạo thiêp kiếp lần lượt rơi xuống, bổ về phía đầu Diệp Bắc Minh! Diệp Bắc Minh khẽ quát một tiếng: "Tháp nhỏ, đến lượt ông hấp thu!" Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười to: "Ha ha ha, hôm nay bản tháp được ăn no rồi!" "Nhóc, tốt nhất cậu lại độ thêm mấy lần kiếp nữa, giúp bản tháp trực tiếp khôi phục thực lực đỉnh cao!" Diệp Bắc Minh cầm kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trong tay, như một cây cột thu lôi! Thiên kiếp hung hăng nện xuống kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, sức mạnh sấm sét cuồng bạo không rơi vào trong cơ thể Diệp Bắc Minh! Lạc Chính Hùng ngây người: "Trời ạ!" "Hít hà..." Năm người Lưu Chính Võ hít ngược khí lạnh, khiếp sợ không nói nên lời! Đám người Đế tộc kìm nén đến mức khuôn mặt đỏ bừng! Đế Khởi La siết chặt nắm đấm, đôi mắt đẹp nhìn đăm đăm vào người đàn ông đang chịu thiên kiếp! Tên này, mẹ nó còn là con người không? Con ngươi Lạc Chính Hùng co rụt lại, suýt chút bị dọa chết khiếp: "Đù! Đù má nó!" "Thằng này rốt cuộc là quái vật gì?" "Cậu ta đang lợi dụng lực lượng của thiên kiếp?" Lạc phu nhân khiếp sợ, quả thực không dám tin vào hai mắt của mình! Bình thường người tu võ gặp được thiên kiếp, bọn họ tránh né còn không kịp. Diệp Bắc Minh không những vọt thẳng vào trong thiên kiếp, mà còn dùng thiên kiếp luyện thể! Sắc mặt Lạc phu nhân hiện lên vẻ ngưng trọng chưa bao giờ có: "Lão gia, thiên phú của người này e rằng đã vượt xa Diệp Phá Thiên!" Lạc Chính Hùng gật đầu đồng ý. Nhìn thoáng qua Lạc Khuynh Thành còn hôn mê bất tỉnh bên cạnh. "Có lẽ, cược một ván vào người này, có thể giải quyết nguy cơ của Thánh tộc!" ... Chỗ tối. Thân thể Đế Giang run nhè nhẹ: "Lão tổ, ngài thấy kẻ này thế nào?" Không ai trả lời! "Lão tổ?" Đế Giang quay đầu, kinh ngạc nhìn lão tổ Đế tộc. Chỉ thấy lão tổ Đế tộc sững sờ đứng tại chỗ, cái trán phủ một lớp mồ hôi mỏng. Khuôn mặt già nua run lẩy bẩy, đôi mắt đỏ bừng: "Cậu ta không phải là người!" Đột nhiên. Đám mây giông trên bầu trời chợt cuồn cuộn như cơn sóng thần tận thế ập đến. Một giây sau. Mấy chục đạo thiên kiếp đồng thời bổ xuống! Ầm ầm! Một mảnh mây giông cuồn cuộn, hoàn toàn bao phủ Diệp Bắc Minh! Qua nửa giờ, thiên kiếp dừng lại. Diệp Bắc Minh đi ra từ trong biển sấm sét. Hơi thở tăng lên cảnh giới Thần Đế! Lục Huyền Dương hoảng sợ trừng to mắt, chỉ vào Diệp Bắc Minh: "Mày... Mày... Mày mày mày..." "Mày rốt cuộc là người hay là quỷ?" Diệp Bắc Minh không đáp lời, anh bước về phía năm người kia! Ra lệnh như một vị Tử thần: "Quỳ xuống!" Một áp lực cực lớn đè xuống đầu. Bịch bịch! Năm người đồng loạt quỳ xuống: "Cậu Diệp, chúng tôi biết lỗi rồi, cầu xin cậu tha cho chúng tôi!" Trong lòng năm người hoàn toàn tuyệt vọng! Ngay cả thiên kiếp cũng không giết chết được Diệp Bắc Minh, còn có ai có thể giết cậu ta nữa? Hiện tại, điều duy nhất bọn họ có thể làm chỉ có cầu xin tha thứ! Diệp Bắc Minh lạnh lùng nhìn năm người: "Nói đi, triệu năm trước, có những thế lực nào cướp đoạt long mạch từ Đại Lục Chân Võ?" Lưu Chính Võ không dám giấu giếm, nói một lèo: "Vân Tiêu Tông, tám gia tộc Thần Huyết lớn, Quỷ Sát Môn, Thiên Vũ Tông, Đế tộc!" "Học viện Giám Sát của các đại lục thuộc Thế giới Cao Võ!" Nói đến đây, lão ta tạm dừng: "Còn có... Tổng viện Giám sát!"