Lúc này, Thẩm Thiên Quân đã trở thành nhân vật chính của thế giới.
Hàng trăm con mắt đều dán chặt vào Thẩm Thiên Quân.
Còn Diệp Bắc Minh đều bị mọi người bỏ qua một bên.
Một tên tàn phế thì còn làm được gì nữa?
“Long mạch thứ mười bốn!”
Quỷ mẫu Bạch Liên đã biến sắc, giọng hơi run.
“Mười lăm con!”
“Mười sáu con!”
“...”
“Hai mươi con!”
“Hai mươi một con!”
“Hai mươi hai con!”
“Trời ơi...”
Vạn Huyết Kiếm Chủ, Phó Thương Long và Huyết Thí Thiên vô cùng khó tin: “Hấp thu một lần nhiều long mạch như vậy mà hắn ta không sợ khiến mình nổ tung à?”
Quỷ mẫu Bạch Liên đăm chiêu: “Hắn ta rất thông minh, cố ý lợi dụng sức mạnh của long mạch để tiến vào cảnh giới cao hơn!”
Vừa dứt lời.
Long mạch thứ hai mươi ba đã bị Thẩm Thiên Quân dung hợp.
“Ầm!”
Ngay sau đó, một luồng khí tức hùng mạnh hơn bùng nổ.
Đột phá!
Mí mắt bọn họ run lên: “Cảnh giới Thiên Huyền!”
“Cảnh giới Chân Huyền, cảnh giới Địa Huyền và cảnh giới Thiên Huyền!”
Cơ thể phu nhân Hợp Hoan run rẩy, kích động đến mức đùi run lên: “Hắn ta tăng một lần tận hai cảnh giới lớn ư?”
“Đây là yêu nghiệt phương nào thế? Đã có thể sánh ngang với truyền nhân của Thánh Tông ở Thánh Vực rồi đó!”
Hàng trăm người tu võ ở đây đều hít thở không thông.
Bọn họ nín thở nhìn chằm chằm vào Thẩm Thiên Quân trên trời cao.
Cảnh giới Chân Huyền.
Cảnh giới Địa Huyền.
Cảnh giới Thiên Huyền.
Nghe thật khí phách làm sao.
Vừa nghe đã biết hơn xa Giới Vương, Giới Chủ rồi.
Đế Khởi La nhìn về phía Đế Vô Danh: “Lão tổ tông ơi, cảnh giới Thiên Huyền là gì thế?”
Cơ thể Đế Vô Danh khẽ run: “Cảnh giới Giới Chủ đã là cảnh giới cao nhất ở thế giới Cao Võ!”
“Sau khi phá giới sẽ có tên là cảnh giới Chân Huyền!”
“Trên Chân Huyền sẽ là Địa Huyền!”
“Còn trên cả Địa Huyền chính là cảnh giới Thiên Huyền!”
Gương mặt Đế Khởi La đỏ bừng: “Hả? Hắn ta còn cao hơn Giới Chủ ba cảnh giới lớn ư?”
“Đúng vậy!”
Đế Vô Danh gật đầu.
Đế Khởi La hỏi tiếp: “Còn trên cảnh giới Thiên Huyền thì sao ạ?”
Đế Vô Danh lắc đầu: “Cảnh giới Chân Linh!”
“Chân Linh ư?”
Cơ thể mềm mại của Đế Khởi La khiếp sợ, lại hỏi tiếp như tóm được cái gì: “Cảnh giới Chân Linh là gì thế ạ?”
Đế Vô Danh nhìn chằm chằm vào Thẩm Thiên Quân không dời mắt: “Cảnh giới Chân Linh ở Thánh Vực cũng là người tu võ đứng hàng đầu đó!”
“Trước khi Đế tộc chúng ta bị trục xuất khỏi Thánh Vực còn có một vị lão tổ cảnh giới Chân Linh tọa trấn!”
“Bây giờ, hầy...”
Một tiếng thở dài tiếc nuối.
Bỗng nhiên.
Ầm ầm!
Trên bầu trời Tổng viện Giám Sát mây đen tụ tập, một tia chớp giáng xuống chỗ Thẩm Thiên Quân.
“Thiên Kiếp!”
Người tu võ ở đây tái mét mặt mày.
Thẩm Thiên Quân cười ngạo mạn, chủ động nhảy vào trong thiên kiếp.
Một tiếng sau, thiên kiếp biến mất.
Chỉ còn lại Thẩm Thiên Quân thong dong bước ra khỏi tia chớp ấy, hắn ta đã độ kiếp thành công.
Cùng lúc đó, tinh huyết của Diệp Bắc Minh đã tiêu tan.
Tuy rằng Diệp Thanh Lam vẫn yếu như trước nhưng đã vượt qua cơn nguy hiểm.
“Thật may quá!”
“Chủ mẫu không sao hết!”
Mười vị sư tỷ vui vẻ bật khóc.
Hầu Tử đỏ mắt bước tới nói: “Anh Diệp, anh không sao chứ?”
Diệp Bắc Minh yếu ớt lắc đầu: “Tôi không sao”.
Nhưng không một ai chú ý bọn họ.
Dù sao giờ Thẩm Thiên Quân mới là người nổi bật nhất.
Vạn Huyết Kiếm Chủ bước lên chúc mừng: “Chúc mừng cậu Thẩm ạ!”
Phó Thương Long, Huyết Thí Thiên, quỷ mẫu Bạch Liên và phu nhân Hợp Hoan hoàn hồn lại.