Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1304: Nghe nói cô muốn ăn thịt chủ nhân của tôi



Huyết Bách Luyện hoàn toàn biến sắc!

“Tất cả mọi người của Huyết Tộc nghe lệnh, lập tức rời khỏi thành Huyết Linh!”

Huyết Bách Luyện quát to, sau đó tóm lấy Huyết Thiên: “Ngay! Lập! Tức!”

“Đừng hỏi tại sao, chạy đi! Chạy mau!”

Ông ta lao ra ngoài đấu thú trường mà không quay đầu lại!

Mấy chục trưởng lão của Huyết Tộc cũng tái mét mặt, bỏ chạy khỏi đấu thú trường như điên!

“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Mấy trăm ngàn khán giả trên khán đài đều sửng sốt, nhất thời không kịp phản ứng!

Một giây sau.

Ầm ầm!

Toàn bộ đấu thú trường sụp đổ, mặt đất nứt ra một cái khe đỏ lòm như thể lối vào địa ngục!

Một lực hút cực kỳ mạnh ập tới, nhiều người tu võ bị mất khống chế!

Bị cái khe đó hút vào trong!

Khoảnh khắc tới gần khe hở.

Thân thể của bọn họ hóa thành làn sương máu rồi bị hút xuống dưới!

“Ôi! Chạy mau!”

“Đó là thứ gì vậy?”

“Chẳng lẽ có người mở cánh cửa địa ngục ra ư?”

Cuối cùng, mấy trăm ngàn người tu võ ở đây cũng hiểu Huyết Bách Luyện hoảng sợ vì điều gì!

Bên trong đấu thú trường.

Diệp Bắc Minh quát khẽ một tiếng: “Bọn mày vào trong di tích Côn Luân Thượng Cổ cả đi!”

Mười một con Thú Vương được anh giấu vào trong di tích Côn Luân Thượng Cổ!

Anh giẫm chân lấy đà, lao ra ngoài đấu thú trường!

Đột nhiên.

Sau lưng vang lên một giọng nói giá lạnh: “Máu tươi của cậu đã đánh thức bản tọa, cậu còn muốn bỏ chạy à?”

Diệp Bắc Minh run rẩy.

Anh dừng bước, quay đầu lại.



Một người phụ nữ mặc áo đỏ chui từ dưới khe nứt màu đỏ lên!

...

Sau khi xông ra khỏi thành Huyết Linh, cuối cùng bọn Huyết Bách Luyện cũng dừng lại.

Bọn họ hoảng sợ nhìn thành Huyết Linh sau lưng!

Mấy chục bóng người chạy từ phía thành Huyết Linh tới.

Sắc mặt của mấy người cầm đầu rất khó coi.

Một lão già đứng đằng trước Tiêu Tuyết Y sầm mặt lại: “Huyết Bách Luyện, ông có ý gì vậy?”

“Ban đầu mọi người đang bàn bạc chuyện thú triều xuất hiện ở khu vực cấm, ông nói là có việc rồi đột ngột rời đi, chúng tôi phải chờ ông một lúc lâu đã đành!”

Lão già chỉ tay vào thành Huyết Linh: “Còn chuyện này là thế nào?”

“Lẽ nào ông muốn hại chết chúng tôi à?”

Bên phía thành Huyết Linh, thứ ánh sáng màu máu kinh khủng đã bao phủ toàn bộ tòa thành!

Như thể một bức tường chắn!

Trên tường thành màu đen, vô số người tu võ không kịp thoát thân đang điên cuồng tấn công bức màn chắn!

Ánh sáng đỏ máu đi tới đâu, mọi người đều hóa thành làn sương máu rồi biến mất tới đó!

Thành Huyết Linh hoàn toàn biến thành địa ngục trần gian!

“Chuyện này...”

Mọi người hoảng sợ tái mét mặt!

Nếu như bọn họ không chạy ra ngoài kịp thì chỉ e kết cục cũng sẽ giống như vậy!

“Huyết Bách Luyện, Huyết Tộc các ông điên rồi à?”

“Thành Huyết Linh là đại bản doanh của các ông, ít nhất có tới mấy triệu người!”

“Thế mà các ông lại huyết tế toàn bộ thành Huyết Linh? Còn hại chết cả chúng tôi nữa!”

Mấy người lãnh đạo tức giận.

“Tổ tiên Huyết Ma thức tỉnh, toàn bộ Thiên Uyên đều sẽ thành tế phẩm!”

Hai mắt Huyết Bách Luyện đỏ hoe!

“Gì cơ?”

Mấy người chất vấn ông ta khẽ rùng mình: “Chẳng phải các ông tế điện vô số máu tươi nhưng nó vẫn ngủ say sao?”



Bọn họ nhìn về phía thành Huyết Linh với vẻ mặt sợ hãi!

Huyết Bách Luyện hồi tưởng lại: “Chính là thằng nhóc Diệp Bắc Minh kia, máu của cậu ta có vấn đề!”

...

“Cô là người phương nào?”

Diệp Bắc Minh nhìn chằm chằm người phụ nữ áo đỏ trước mặt!

Khoảnh khắc nhìn thấy người này, anh đã thực sự cảm nhận được cái chết!

Chẳng khác gì bản thân đang ở trong địa ngục!

Người phụ nữ áo đỏ nở nụ cười xinh đẹp: “Người hả? Ha ha, sao bản tọa lại là thứ sinh vật cấp thấp như vậy được!”

Người phụ nữ này cực kỳ đẹp!

Nhan sắc của cô ta làm người ta ngạt thở!

Khác hẳn với Đông Phương Xá Nguyệt, sắc đẹp của cô ta nhuốm màu chết chóc!

Diệp Bắc Minh nhướng mày: “Đừng ra vẻ bí hiểm nữa, rốt cuộc cô là ai?”

Người phụ nữ áo đỏ cong môi: “Mới thế mà đã hết kiên nhẫn rồi à? Lát nữa bản tọa còn sẽ ăn thịt cậu đấy!”

“Hậu duệ mang dòng máu Thiên Ma Thần? Cũng không tồi!”

“Chỉ cần ăn tươi nuốt sống máu thịt của cậu là bản tọa có thể rời khỏi đây rồi!”

“Bao nhiêu năm qua, bọn Huyết nô ăn hại kia chỉ biết tế điện bản tọa bằng máu của ma thú và con người!”

“Máu của một kẻ có huyết mạch Thiên Ma Thần còn hơn máu của chục triệu người!”

Người phụ nữ áo đỏ liếm khóe môi!

Ánh sáng màu máu lóe lên rồi biến mất, chỉ trong nháy mắt, cô ta đã đứng trước người Diệp Bắc Minh, ngón tay thon dài như ngọc bóp lấy vị trí trái tim của anh!

“Trước hết hãy bắt đầu ăn từ trái tim của cậu!”

Khoảnh khắc ngón tay cô ta chạm vào ngực của Diệp Bắc Minh!

Vù!

Một luồng khí màu xám bùng lên, đánh bay người phụ nữ áo đỏ ra ngoài!

Cô ta vừa mừng vừa sợ nhìn về phía Diệp Bắc Minh: “Tháp Càn Khôn Trấn Ngục? Sao có thể như vậy được!”

“Nó ở trên người cậu ư?”

Một giây sau.

Ảo ảnh của tháp Càn Khôn Trấn Ngục xuất hiện sau lưng Diệp Bắc Minh: “Huyết Hồng, đã lâu không gặp, nghe nói cô muốn ăn thịt chủ nhân của tôi phải không?”