Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1759: Xương Chí Tôn lại có cảm ứng!





Nguyễn Thanh Từ nhướng mày.



Diệp Bắc Minh xòe năm ngón tay trái ra.



Nguyễn Thanh Từ bất giác lùi lại nửa bước: “Anh muốn làm gì?”



Diệp Bắc Minh giần giật khóe môi: “Cô Nguyễn đừng hiểu nhầm tôi là người xấu, tất cả mọi vấn đề thực sự đều là do xương Chí Tôn mà ra!”



“Nếu cô không tin thì tôi sẽ đứng yên ở đây rồi ngừng kiểm soát xương Chí Tôn!”



Advertisement

Dứt lời, Diệp Bắc Minh lập tức ngừng kiểm soát.

Một giây sau.



Nguyễn Thanh Từ kinh ngạc phát hiện ra bộ ngực của mình ưỡn lên!



Một lực hút rất mạnh hút cơ thể của cô ấy về phía Diệp Bắc Minh!



Vị trí của đoạn xương Chí Tôn ở ngực vừa hay rơi vào lòng bàn tay của Diệp Bắc Minh!

Advertisement





Vừa vặn một cách hoàn hảo!



“Á!”



Nguyễn Thanh Từ lại la lên thất thanh một lần nữa.



Diệp Bắc Minh cười: “Cô Nguyễn thấy rồi chứ? Tôi chỉ đứng yên ở đây, chẳng làm gì hết!”



“Tự thân thể của cô bay tới đây, rơi vào tay tôi, tôi…”



“Anh còn nói nữa à!”



Nguyễn Thanh Từ suy sụp.



Cô ấy là gái còn son, hơn nữa còn đã có đính ước với người khác!



Sao cô ấy lại có thể tiếp xúc kiểu này với một người đàn ông khác chứ?



Diệp Bắc Minh vội vàng kiểm soát xương Chí Tôn rồi lùi lại mấy bước: “Cô Nguyễn, lần này thì đã có thể chứng minh sự trong sạch của tôi rồi chứ?”



“Anh…”



Gương mặt xinh đẹp của Nguyễn Thanh Từ ánh lên lửa giận!



Nhưng lại chẳng biết phải trút giận vào ai!



Xem ra vấn đề này đúng là do xương Chí Tôn gây ra, hơn nữa Diệp Bắc Minh còn cứu mạng cô ấy một lần!



“Nhớ giấu kĩ chuyện này, không được phép nói cho người khác biết!”



“Ngoài ra, nếu anh để cho người khác biết… Tôi…”



Cuối cùng, Nguyễn Thanh Từ cũng không buông nổi lời đe dọa Diệp Bắc Minh.



Cô ấy giậm chân một cái: “Tôi sẽ cho anh biết tay!”



Nguyễn Thanh Từ xoay lưng lại, tim đập rộn lên.



Sau đó, cô ấy đi vội vàng như thể bỏ trốn!



Diệp Bắc Minh lắc đầu, ngón tay hơi nóng lên.



Xương Chí Tôn lại có cảm ứng!



Lần theo chỉ dẫn của xương Chí Tôn, Diệp Bắc Minh cứ thế đi thẳng một mạch.





























chapter content