Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1906: Ông đừng căng thẳng, chúng ta nên thống nhất lời kể!





Ông lão hài lòng gật đầu: “Tên nhóc cậu thật trọng tình trọng nghĩa, cũng được!”



“Muốn cứu cô ta chỉ có một cách, đưa cô ta vào Lôi Trì!”



“Lôi Trì?”



Diệp Bắc Minh ngẩn người.



Ông lão giải thích: “Lôi điện đánh tan tất cả, mang theo thuộc tính hủy diệt!”



Nhưng xương Chí Tôn trong cơ thể cậu lại đang trọng sinh, cậu lấy dịch lôi kiếp trong Lôi Trì luyện xương Chí Tôn!”



“Chỉ cần lợi dụng một phần khí tức của xương Chí Tôn hồi phục cơ thể cho cô ta là được, không những có thể cứu cô ta, còn có thể có lợi ích lớn cho cô ta!”



Ánh mắt của Diệp Bắc Minh lóe lên.



Lướt nhìn đám người Hạ Nhược Tuyết đang hồi phục: “Tiền bối, xin ông chăm sóc họ một lúc!”



Nói xong, anh tóm lấy Lãnh Thanh Thu đã trở về nguyên hình.



“Này, cậu nhóc… tôi còn chưa đồng ý giúp cậu chăm sóc họ đâu!”



Diệp Bắc Minh dường như không nghe thấy. Sớm đã bước lên nhảy vào trong Lôi Trì!



Ông lão giật khóe miệng: “Cậu cứ làm như tôi thân quen lắm vậy!”



Bất đắc dĩ lướt nhìn mấy người Hạ Nhược Tuyết một cái: “Thôi vậy, tiễn phật tiễn đến tây thiên!”



Bàn tay khô gày bắn ra, mấy viên đan dược chui vào trong miệng mấy người!







Dưới chân Lưỡng Giới Sơn hoang tàn!



Mặt đất như bị sao băng đập trúng, khắp nơi đều là vết tích cháy đen!



Độc Cô Bá Đạo thở hổn hển, lồng ngực nứt ra một đường khủng bố, máu tươi chảy ra!



“Đáng chết! Ba lão già này lại khó giết như vậy!”



“Rõ ràng đã bị thương nặng, vậy mà còn giãy dụa, suýt nữa để họ tự hủy thành công rồi!”



Ba thần hoàng một khi tự hủy thành công, chắc chắn có thể kéo theo hai thần hoàng cùng cảnh giới chết theo!



May mắn.



Độc Cô Bá Đạo thi triển kiếm khí Bá Đạo mới ngăn được ba người!



Trạng thái của Thanh Huyền Tử cũng rất tệ, trên khuôn mặt già tái xanh có mấy vết thương: “Con người vào lúc sinh tử, tiềm lực vô cùng vô tận! Tuy chúng tôi bị thương cũng không thua!”



“Ba chiếc nhẫn trữ vật của ba người này. Ông lấy hai cái, một cái còn lại thuộc về tôi!”



Nói xong.



Thanh Huyền Tử nhìn phướn trấn hồn ở phía không xa: “Tôi lấy vật này, thế nào?”



Độc Cô Bá Đạo nhận lấy hai chiếc nhẫn trữ vật: “Được, phướn trấn hồn vô dụng với tôi, tôi lấy hai chiếc nhẫn trữ vật là được!”



“Nơi này không thể ở lại lâu,chúng ta nên đi thôi!”



Hai người phòng bị lẫn nhau, ánh mát nhìn chằm chằm đối phương chậm rãi lùi lại!



Bỗng nhiên.



Thanh Huyền Tử dừng bước chân: “Đợi đã!”



Độc Cô Bá Đạo tay cầm thần kiếm, chặn trước người: “Còn có chuyện gì?”



Thanh Huyền Tử ngẩn người, sau đó cười: “Ông đừng căng thẳng, chúng ta nên thống nhất lời kể!”



“Năm người chúng ta truy giết Diệp Bắc Minh đến dưới chân Lưỡng Giới Sơn, tên súc sinh này biết không còn đường để chạy nên đã chọn mang theo xương Chí Tôn tự hủy!”


“Ba người lão tổ Vạn Hóa Nguyên nhà họ Vạn, lão tổ Kỷ Sinh nhà họ Kỷ, tông chủ Trấn Hồn Tông vì xương Chí Tôn tự nổ bỏ mạng!”