Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1905: Thực sự rất khó tuân mệnh





Ông lão giật mí mắt: “Cậu nhóc, cậu đang uy hiếp lão phu sao?”



Sắc mặt Diệp Bắc Minh lạnh như băng: “Tiền bối có thể thử xem!”



“Ừm?”



Ông lão nheo mắt, nhìn Diệp Bắc Minh một cái sâu sắc!



Không biết tại sao lại thực sự có cảm giác kinh sợ!



‘Chẳng lẽ tên nhóc này thực sự có năng lực đó? Tuyệt đối không thể nào, cho dù tên nhóc này có thủ đoạn ngút trời cũng không thể uy hiếp được mình!’



‘Xem ra là mình ở trên đỉnh núi lâu, quá thận trọng rồi!’



Liền sau đó.



“Ha ha ha!”



Ông lão ngửa cổ lên trời cười lớn, vừa nực cười vừa tức lắc đầu: “Cậu nhóc, nếu lão phu muốn giết cậu thì đã ra tay từ lâu rồi, sẽ không nói nhiều với cậu như vậy!”



“Lão phu bảo cậu ở lại, thứ nhất là vì lão phu đã ở nơi này quá lâu, muốn tìm người giải buồn!”



“Thứ hai, bây giờ cậu rời đi, chẳng lẽ là đối thủ của năm thần hoàng ư?”



“Thứ ba, lão phu có một chuyện muốn cậu đi làm!”



Diệp Bắc Minh hơi do dự, vẫn không buông lỏng cảnh giác!



Ông lão lắc đầu: “Lòng cảnh giác rất mạnh đấy, tôi hỏi cậu!”



“Từ lúc lão phu xuất hiện, đã từng có sát ý với cậu chưa?”



“Nếu lão phu muốn giết cậu, việc gì phải giúp cậu ngăn năm thần hoàng? Đợi họ giết cậu xong lão phu xuất hiện không được sao?”



Sắc mặt Diệp Bắc Minh giãn ra.



Cất kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, mau chóng đến bên cạnh Hạ Nhược Tuyết!



Kim châm trong tay chui vào trong cơ thể của Hạ Nhược Tuyết, ổn định thương tích của cô ấy xong.



Tiếp tục chữa thương cho Hầu Tử, Thạch Trung Hổ!



Cuối cùng.



Đến trước Lãnh Thanh Thu.



Tình trạng của cô ta rất tội tệ, hơn nữa bị đánh trở về nguyên hình, Diệp Bắc Minh vốn không có kinh nghiệm chữa trị cho yêu tộc.

Cấu tạo cơ thể của thỏ và người cũng khác nhau!



Thấy Diệp Bắc Minh khó xử.



Ông lão lên tiếng nhắc nhở: “Cô ta là yêu tộc, sức mạnh bị đánh tan, cho nên không thể giữ được hình người!



“Hơn nữa, cô ta chịu một đòn toàn lực của tông chủ Trấn Hồn Tông, kinh mạch đã đứt!”



“Có lẽ không sống nổi!”



Diệp Bắc Minh quay đầu: “Tiền bối, Quỷ Môn Thập Tam Châm chỉ có thể sử dụng với nhân tộc!”



“Tình trạng cơ thể của yêu tộc hoàn toàn khác, ông có cách cứu cô ta đúng không?”



Ông lão gật đầu: “Đúng thế, lão phu có cách!”



“Có điều tại sao tôi phải giúp cậu?”



“Trừ phi…”



Diệp Bắc Minh nhanh chóng tiến lên: “Trừ phi cái gì?”



Ông lão nhếch miệng cười: “Trừ phi cậu ở lại với tôi một ngàn năm, để giải tỏa sự cô đơn trên đỉnh núi này!”



“Một ngàn năm?”



Diệp Bắc Minh cau mày: “Tiền bối, tôi đến rừng rậm Tinh Hồn là để tìm một loại dược liệu tên là tinh hồn thảo để cứu con gái tôi!”



“Thực sự rất khó tuân mệnh!”



“Chỉ cần tiền bối chịu cứu người, tôi bảo đảm sau khi tìm được tinh hồn thảo cứu con gái tôi!”


“Sẽ lập tức trở lại nơi này giải buồn cho cùng tiền bối!”