Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1934: Cậu cứ phải thêm một chữ cô sao?



Vương Yên Nhi tỏ vẻ mặt kỳ lạ: “Tại sao đều là những thế lực chủ động chọc vào Thiên Sát Môn bị diệt?”





Tiêu Vô Tướng đang định trả lời, do dự một lúc nhìn sang Diệp Bắc Minh: “Chắc chủ nhân biết tại sao chứ?”



Diệp Bắc Minh gật đầu: “Vì các võ giả khác sau khi bị Thiên Sát Môn giết, không thể truyền tin đi!”



“Chủ nhân thông minh!”



Tiêu Vô Tướng khen một câu.



Diệp Bắc Minh hỏi: “Theo ông biết, Thiên Sát Môn từng giết võ giả cảnh giới cao nhất là gì?”



Tiêu Vô Tướng suy nghĩ một lát: “Tổ cảnh!”



“Tổ cảnh?”



Sắc mặt Diệp Bắc Minh nghiêm trọng ba phần: “Tiểu tháp, lúc tôi ở Thái Dương Tông có thể bảo vệ tông môn không cần phải lo!”



“Một khi tôi có việc ra ngoài, thì Thiên Sát Môn này đúng là một sự uy hiếp!”



“Thái Dương Tông cần một tốp đệ tử, nhưng tình hình hiện nay sợ rằng không ai dám gia nhập Thái Dương Tông!”



Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười: “Cậu nhóc, cậu quên tiểu đội sát thần của cậu rồi à?”



Ánh mắt Diệp Bắc Minh sáng lên: “Tiểu đội sát thần?”



Đúng thế!



Ban đầu anh thành lập tiểu đội sát thần, tất cả giao cho Vạn Lăng Phong toàn quyền xử lý!



Vì kẻ địch mà anh phải đối diện có cảnh giới quá cao, tiểu đội sát thần vẫn luôn chưa được dùng đến!



Kết quả chỉ mai phục, thăm dò tin tức, không chừng tiểu đội sát thần có hiệu quả!



Cùng là sát thủ, đi con đường tàn sát!



Diệp Bắc Minh không nghĩ chủ tàn kém hơn Thiên Sát Môn!



“Không biết Vạn Lăng Phong bồi dưỡng họ thế nào rồi?”



“Tiểu tháp, có thể tìm được tung tích của Vạn Lăng Phong không?”



Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trầm ngâm một lát, mới từ từ nói: “Ông ta ở thế giới Tam Thiên!”



“Xem ra phải đến thế giới Tam Thiên một chuyến!”



Nghĩ đến đây, Diệp Bắc Minh nhìn sang Vương Yên Nhi và Tiêu Vô Tướng: “Nếu tôi muốn rời khỏi thần giới, đến thế giới cấp thấp hơn thì có cách gì không?”



Vương Yên Nhi và Tiêu Vô Tướng quay sang nhìn nhau.



“Cậu Diệp, chẳng lẽ cậu muốn về Huyền Giới lánh nạn ư?”



“Chủ nhân muốn về Huyền Giới sao?”, Tiêu Vô Tướng hơi thất vọng.



Hai người đều nghĩ Diệp Bắc Minh kiêng sợ Thiên Sát Môn!



Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Không phải Huyền Giới, tôi có chút chuyện phải xử lý nên phải về một chuyến!”



Tiêu Vô Tướng hiểu ra: “Các thần tông đêu có năng lực mở truyền tống trận đến hạ giới, nhưng chủ nhân, cậu đã đắc tội với quá nhiều tông môn”.



Chắc chắn họ không muốn cho cậu mượn truyền tống trận!”



“Tôi có cách!”



Giọng của Vương Yên Nhi vang lên: “Tôi có một người bạn, là công chúa của thần quốc Hư Không!”



“Thần Quốc Hư Không chuyên nghiên cứu truyền tống trận, hơn nữa nghe nói sâu trong hoàng cung còn có truyền tống trận có thể trực tiếp đến lãnh vực yêu tộc!”



“Nếu tôi ra mặt, vị công chúa đó có lẽ sẽ giúp cậu Lý một lần!”



Diệp Bắc Minh chắp tay: “Cảm ơn cô Vương!”



Vương Yên Nhi cười phì một tiếng: “Cậu Diệp gọi tôi là Yên Nhi là được”.



“Được, cô Yên Nhi”.



Diệp Bắc Minh gật đầu.



Trong lòng Vương Yên Nhi thầm mắng: ‘Cậu cứ phải thêm một chữ cô sao?’



Giọng của Diệp Bắc Minh tiếp tục vang lên: “Tôi còn có chút chuyện phải xử lý, ba ngày sau tôi đến nhà họ Vương tìm cô Yên Nhi!”



“Được!”



Vương Yên Nhi rời đi, Diệp Bắc Minh dặn dò chín sư tỷ vài câu, chuẩn bị trở lại rừng rậm Tinh Hồn.



Đám người Hạ Nhược Tuyết, Hầu Tử, Lãnh Thanh Thu còn đang ở đỉnh Lưỡng Giới Sơn.



Anh cũng đã từng hứa với Trịnh Thiên Quyết cứu con gái xong sẽ quay lại!