Có một dòng nước ấm dâng trào trong cơ thể, ngay sau đó đã bị một trăm bốn mươi tám chiếc xương Chí Tôn hấp thụ hoàn toàn!
“Mẹ kiếp…”
Diệp Bắc Minh cạn lời: “Muốn thăng cấp mà sao khó vậy? Tiếp tục!”
Lần này thì anh dùng liền năm trăm viên đan dược Tôn phẩm có đan mạc hoàn mỹ!
Nếu người tu võ bên ngoài thấy được thì chắc chắn sẽ sợ mất mật!
Oành!
Trên khoảng không của lĩnh vực tuyệt đối, mây đen thình lình xuất hiện!
Thiên kiếp ngưng tụ, một loạt tia sét màu tím bổ xuống mà không có bất kỳ dấu hiệu nào.
“Lôi kiếp cảnh giới Đế!”
…
Cùng lúc đó, bên ngoài.
Chín sư tỷ đang nghỉ ngơi, bỗng nhiên bọn họ như cảm nhận được cái gì đó!
Bọn họ cúi đầu lấy mặt dây chuyền treo trước ngực ra, sợi dây đang tỏa ra vầng sáng nhàn nhạt!
“Tiểu sư đệ đột phá cảnh giới Đế rồi!”
Thiên Nhân Băng sửng sốt!
…
Sáng sớm, Diệp Bắc Minh ra khỏi lĩnh vực tuyệt đối.
Anh gọi chín sư tỷ của mình, Vương Yên Nhi và Cuồng Đan đến!
“Cậu Diệp, cậu đột phá cảnh giới Đế rồi ư?”, Vương Yên Nhi vừa kinh ngạc vừa vui mừng.
“Phải”.
Diệp Bắc Minh mỉm cười gật đầu.
Cuồng Đan tiến lên: “Chúc mừng sư phụ tăng lên cảnh giới Đế!”
Vẻ mặt của chín sư tỷ có vẻ kỳ lạ!
Diệp Bắc Minh tưởng rằng bọn họ đang lo cho Thái Dương Tông, bèn bước lại gần: “Các sư tỷ không cần lo lắng, tiếp theo mọi người chỉ cần bế quan tăng cảnh giới!”
“Sớm muộn gì Thái Dương Tông cũng sẽ đi vào quỹ đạo!”
Nói xong.
Anh lấy ngay mấy trăm nghìn viên thuốc ra bày trước mặt bọn họ!