Giọng nói run rẩy quát: “Dáng vẻ của bọn họ thế nào?” Người đàn ông tập trung ý niệm, thần lực trong cơ thể tuôn ra, hình thành khuôn mặt của bảy cô gái trong không khí! “Đại nhân, chính là bọn họ!” Khoảnh khắc nhìn thấy bảy người này! “Phụt…” Trái tim Diệp Bắc Minh run lên, phun ra một ngụm máu tươi: “Ông xác định là bảy người bọn họ ư?” Người đàn ông gật đầu: “Đại nhân… đúng… tuyệt đối chính xác!” “A!!!” Diệp Bắc Minh tuyệt vọng gầm lên, quỳ sụp xuống đất, một dòng huyết lệ tuôn ra! Bảy người này, chính là bảy vị sư tỷ của anh! Nguyên Thi Vũ và Tiêu Phi Yên chạy tới! “Diệp công tử…” “Tại sao? Sư tỷ, tại sao?” “Các người tại sao lại nhảy vào hồ Đúc Kiếm?!!!” “Sư phụ, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?!!!” Diệp Bắc Minh tuyệt vọng ngửa mặt lên trời gào thét! Lúc này. Trái tim anh đau đớn như muốn ngừng lại, một nỗi tuyệt vọng không thể diễn tả lan tràn: “Tại sao? Rốt cuộc là tại sao?” “Sư tỷ, mọi người không thể chết!” Diệp Bắc Minh như phát điên, nhảy vào Hồ Đúc Kiếm! “Diệp công tử!” “Diệp Bắc Minh!” Nguyên Thi Vũ và Tiêu Phi Yên cực kỳ kinh hãi. Độ nóng khủng khiếp của dung nham ập đến! Đây không phải Hồ Đúc Kiếm bình thường, mà là do tông chủ đời thứ nhất của Ngự Kiếm Tông dùng dị hỏa đốt lên! Cho đến khi Ngự Kiếm Tông đoạn tuyệt truyền thừa, lửa của Hồ Đúc Kiếm vẫn chưa tắt! Có thể tưởng tượng, nơi này khủng khiếp đến mức nào! “Sư tỷ!!!” Diệp Bắc Minh điên cuồng gào thét: “A!!!” Huyết mạch sôi trào, thân thể gần như nổ tung! Diệp Bắc Minh điên cuồng tìm kiếm, Hồ Đúc Kiếm sôi sục, cuộn lên những đợt sóng nhiệt khủng khiếp! “Trời ơi!” “Thân thể của người này còn cứng hơn cả thép sao?” Các tu võ giả xung quanh Hồ Đúc Kiếm há hốc mồm, đồng tử co rút lại, không ngừng hít khí lạnh! Đột nhiên. Ầm——! Hồ Đúc Kiếm khẽ run lên, bảy đạo ánh sáng đỏ như máu phóng lên trời! Cùng lúc đó, Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục phát ra tiếng kiếm reo: “Chủ nhân, thả tôi ra…” “Chuyện gì xảy ra vậy?” Diệp Bắc Minh vừa động ý niệm. Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục từ không gian trong tháp lao ra, xoay quanh Hồ Đúc Kiếm một vòng rồi phóng lên trời!