Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2375: Ông ta không cách nào sinh ra lòng phản kháng.



 Giây sau anh đã xuất hiện ngay trước người ông Hồng, kiếm Đoạn Long hung tàn chém xuống bả vai ông Hồng.  

 

Tiếng răng rắc nổ lên.  

 

Ông Hồng ngã lăn ra đất như một con chó chết.  

 

“Mẹ ơi!”  

 

Mọi người hít một hơi thật sâu.  

 

Cảnh giới của ông Hồng là Thần Chủ trung kỳ, vậy mà không thể đỡ được một đòn của tên đó sao?  

 

Diệp Bắc Minh nhấc chân lên, rồi giẫm mạnh xuống đầu ông Hồng: “Nhớ cho kỹ, Diệp Bắc Minh tôi muốn giết ai thì bất kỳ ai ra tay giúp đỡ!”  

 

“Tôi sẽ giết người đó”.  

 

Giọng điệu của anh rất nghiêm túc không chút đùa cợt.  

 

Lời nói ấy lọt vào tai những người khác chẳng khác nào tuyên án của thần chết.  

 

Lưng mọi người lạnh ngắt.  

 

Rầm!  

 

Diệp Bắc Minh liếc mắt dừng trên người đàn ông trung niên nhà họ Võ kia: “Ông là người đầu tiên nhảy ra bảo muốn giết tôi nhỉ?”  

 

Người đàn ông trung niên nhà họ Võ kia sợ tới mức tim như sắp nổ tung.  

 

Ông ta hối hận rồi.  

 

Nếu biết tên này hung tàn như vậy thì ông ta sẽ không đời nào ra tay đâu.  

 

Vút...!  

 

Diệp Bắc Minh từ từ bước tới.  

 

“Cứu tôi!”  

 

Người đàn ông trung niên tới từ nhà họ Võ xoay người tháo chạy.  

 

Những người còn lại nghĩ tới câu nói của Diệp Bắc Minh nên chẳng ai dám ra tay.  

 

Bỗng nhiên, lão già áo đen quát to: “Diệp Bắc Minh, cậu quá ngông cuồng!”  

 

“Cậu nghĩ mình vô địch thật sao?”  

 

Một bóng đen đánh tới, chặn Diệp Bắc Minh lại.  

 

Diệp Bắc Minh nở nụ cười: “Ông không phục à?”  

 

Rồi anh hét to lên: “Tôi đây chuyên trị những kẻ không phục!”  

 

Suy nghĩ tàn sát, ma khí và long huyết kết hợp lại với nhau.  

Sức mạnh bùng nổ.  

 

Kiếm Đoạn Long chém xuống, lưỡi kiếm nặng nề như núi đổ.  

 

Nụ cười của lão già áo đen cứng đờ, cơ thể mất tự chủ phát run.  

 

Ông ta không cách nào sinh ra lòng phản kháng.  

 

Ngay khoảnh khắc ấy, rốt cuộc ông ta đã biết sao lão già áo xanh lại chết gọn gàng như vậy.  

 

Phụt!