Từng tiếng than thở khiếp sợ truyền tới.
Mấy cao thủ cảnh giới Thần Chủ còn lại run rẩy không ngừng, răng va vào nhau kêu lập cập.
Lục Đằng trừng to mắt như muốn rơi ra ngoài: "Tên súc sinh kia, làm sao cậu dám!"
Tô Lê hoàn toàn ngây người: “Thực lực của anh ta là sao vậy? Khí tức cảnh giới Hợp Nhất, lại có thể giết được Ngụy Thần Đế?'
La Vãn Vãn há to cái miệng nhỏ: "Chị Nhan, anh ta thật mạnh mẽ!"
Bà lão không thể tưởng tượng nổi: "Như Ngọc, con mau nói cho ta biết lai lịch của kẻ này!"
"Sức chiến đấu kinh khủng này, cho dù là huyết mạch Ma tộc cũng cực kỳ hiếm thấy!"
Nhan Như Ngọc lắc đầu: "Sư phụ, con thật sự không biết..."
Ở trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người.
Diệp Bắc Minh xoay người đi đến trước mặt người đàn ông trung niên nhà họ Võ!
Người đàn ông trung niên nhà họ Võ bị dọa đến mức quỳ trên mặt đất: "Đại nhân, tha mạng..."
Rầm rầm rầm!
Ông ta điên cuồng đập đầu xuống đất, máu chảy ồ ạt!
Những người còn lại đều ngây ra, đường đường là cảnh giới Thần Chủ, thế mà lại bị dọa đến mức quỳ xuống?
Ầm!
Kiếm Đoạn Long nghiền ép xuống, người đàn ông trung niên nhà họ Võ hóa thành một bãi máu tại chỗ.
Không đợi đám người kịp phản ứng, Diệp Bắc Minh đã đi đến trước mặt lão già mặc áo bào tím!
Lão già mặc áo bào tím vừa định ra tay, lực lượng của huyết long, tổ long, long hồn đã bộc phát ra!
Lão già mặc áo bào tím ngây ra một chút!
Ầm!
Kiếm Đoạn Long không hề nương tay chém xuống, máu me bay tán loạn!
"Chạy! Chạy mau! Chia nhau ra chạy!"
Những tiếng kêu vô cùng hoảng sợ vang lên.
Vèo! Vèo! Vèo! Vèo!
Hai mươi người cảnh giới Thần Chủ còn lại liều mạng bỏ chạy ra bốn phương tám hướng!
"Muốn chạy? Có khả năng sao?"
"Phần Thiên Chi Diễm!"
Diệp Bắc Minh quát lên một tiếng lớn.
Ầm!
Từ trong lòng bàn tay anh dâng lên một ngọn lửa, sau đó chia làm hai mươi phần, hình thành hai mươi con rồng lửa.
Rơi vào trên người hai mươi cảnh giới Thần Chủ giống như sao băng!
"A..."
"Không..."
"Đây là lửa gì? Không..."
Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, chỉ mấy giây sau.