Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 338: Võ tôn đỉnh phong hai mươi ba tuổi





Thử nghĩ mà xem, hai võ giả đang trong cuộc chiến sinh tử, một người trong đó biết võ kỹ bay trên không, người còn lại không biết võ kỹ bay trên không!

Thế cục cuộc chiến đó gần như là nghiêng về một bên.

Võ giả biết võ kỹ bay trên không hoàn toàn có thể giết được võ giả không biết võ kỹ bay trên không!

Tất cả người có cương vị cao nhà họ Khương đều kích động.

Giới phàm tục.

Võ kỹ bay trên không.

Một thanh niên.

Mẹ kiếp đúng là một con dê non bị vứt vào trong đàn sói, bọn họ có thể xông lên, xé xác anh bất kỳ lúc nào.

Một ông lão trầm giọng nói: “Khương Thừa, cậu có biết lừa chúng tôi, thì sẽ có kết cục thế nào không?”

Phập phập phập!

Khương Thừa dập đầu liên tục: “Đây đều là sự thực, người đó tên là Diệp Bắc Minh, trong này là hồ sơ tài liệu về anh ta”.

“Sau khi tôi điều tra rõ đã mang về, ông đừng thấy Diệp Bắc Minh còn trẻ, mới hai mươi ba tuổi, chiến tích của anh ta rất khủng bố”.

Khương Thừa phát mười mấy bản hồ sơ copy đi một vòng.

“Diệp Bắc Minh?”

“Hai mươi ba tuổi, đang nghi có cảnh giới võ tôn đỉnh phong?”

“Vãi! Võ tôn đỉnh phong? Khương Thừa, mẹ kiếp, đầu óc của cậu có vấn đề rồi phải không?”

Một người có cương vị cao nhà họ Khương không nhịn được đập bàn đứng lên.

Giơ chân đạp một cú.

“Ai ôi”.

Khương Thừa bị đạp bay ra xa, vẻ mặt vô tội.

“Mẹ kiếp, cậu tưởng chúng tôi già rồi nên hồ đồ hả?”

“Võ tôn đỉnh phong hai mươi ba tuổi?”

“Cho dù là Côn Luân Hư, cũng không có mấy người”.

“Chỉ có những lãnh đạo cấp cao của tông môn hàng đầu sử dụng rất nhiều dược liệu bồi dưỡng, cộng thêm các loại truyền thừa bồi đắp”.

“Mới có khả năng bồi dưỡng ra một võ tôn đỉnh phong hai mươi ba tuổi thôi!”

“Hơn nữa, vẫn còn chưa chắc một trăm phần trăm”.

Đám lãnh đạo cấp cao nhà họ Khương cũng nổi giận ngút trời.

Còn có vài người nóng tính, trực tiếp vỗ mông bỏ đi.

Võ tôn đỉnh phong hai mươi ba tuổi?

Đùa cái gì vậy!

Khương Thừa cười khổ một tiếng: “Gia chủ, các vị trưởng lão, tôi thực sự không nói dối”.

“Diệp Bắc Minh này, không phải người bình thường”.



“Các vị xem, tôi còn mang về video quay lại cảnh Diệp Bắc Minh ra tay”.

Hắn ta lấy ra một cái laptop, cho lãnh đạo cấp cao nhà họ Khương xem.

Tuy Côn Luân Hư khép kín, nhưng vẫn thường xuyên phổ cập sản phẩm điện tử khoa học kỹ thuật.

Tất cả đều cau mày.

Không nhịn được nhìn qua.

Video đầu tiên, chính là cảnh tượng Diệp Bắc Minh chém giết trọng tài của đại hội võ đạo.

Video thứ hai, Diệp Bắc Minh tung một kiếm giết hai bán bộ võ thánh của Côn Luân Hư, và cả một thanh niên vô cùng hống hách!

“Đây đều là hình ảnh chiến đấu của Diệp Bắc Minh, các trọng tài của đại hội võ thuật đều là võ tôn đỉnh phong”.

Nghe xong Khương Thừa giải thích.

Tất cả lãnh đạo cấp cao nhà họ Khương đều trầm mặc.

Không nhịn được giật lông mày!

Một nhát kiếm giết võ tôn đỉnh phong, thực sự rất khủng bố.

Mọi người đều không nói gì.

Bỗng nhiên.

Một ông lão lên tiếng: “Khương Thừa, phát lại video thứ hai lại lần nữa đi”.

“Vâng”.

Khương Thừa không dám chậm trễ, tiếp tục phát video.

“Dừng!”

Khương Thừa vội vàng ấn nút tạm dừng.

Đồng tử của ông lão co lại: “Quả nhiên là vậy!”

Gia chủ nhà họ Khương cau mày: “Lão thập tam, sao thế?”

“Có gì không đúng sao?”

Ông lão này chỉ vào hình ảnh trên video: “Gia chủ, có lẽ video này là thật, mọi người xem vị trí lồng ngực của những người này”.

Mọi người cùng ghé sát lại nhìn vào video.

Một biểu tượng hình rồng màu xanh.

“Đây là…”

Đồng tử của mấy người co lại.

Ông lão gật đầu, vẻ mặt đầy nghiêm trọng: “Tôi từng gặp thanh niên này một lần, là bát hoàng tử của Đế Quốc Thanh Long”.

“Hai ông lão đó, thực lực trên võ tôn, dưới võ thánh, là hai á thánh”.

“Suýt!”

Trong đại sảnh nhà họ Khương vang lên tiếng hít khí lạnh.

Có người kinh ngạc: “Diệp Bắc Minh có thể giết được Á thánh?”

Gia chủ nhà họ Khương cau chặt mày, trong lòng nổi lên làn sóng kinh hãi.

Những lãnh đạo cấp cao khác của nhà họ Khương cũng chấn hãi, không thể tin nổi.



“Rốt cuộc trên người thanh niên này có bí mật gì?”

“Hai mươi ba tuổi đã có khả năng là võ tôn đỉnh phong?”

“Xem hồ sơ này, trong đó nói trước mười tám tuổi, cậu ta không biết võ công, sau đó nhà tan cửa nát, biến mất năm năm, sau khi trở về cả người đầy bản lĩnh kinh thiên và võ công tuyệt thế…”, một ông lão thấp giọng nói: “Năm năm ngắn ngủi, rốt cuộc cậu ta đã trải qua những gì?”

Những lãnh đạo cấp cao nhà họ Khương cơ mặt đều xem bản tài liệu trong tay.

Một số lãnh đạo cấp cao vừa nãy bỏ đi cũng quay lại.

Cũng các trưởng lão khác xem tài liệu về Diệp Bắc Minh.

Nghi hoặc!

Kinh ngạc!

Bất ngờ!

Còn có một chút tham lam.

Các lãnh đạo cấp cao nhà họ Khương trong đại sảnh đều quay sang nhìn nhau, tôi nhìn ông, ông nhìn tôi, trong mắt có chút tham lam.

Nếu bọn họ biết võ kỹ bay trên không, thực lực sẽ tăng lên rất nhiều!

Một lát sau.

Giọng của gia chủ nhà họ Khương trầm xuống: “Lão Cửu, thập tam, thập thất, ba người các ông đi đưa Diệp Bắc Minh về đây cho tôi”.

“Bất luận trên người cậu ta có bí mật gì, thì đều là của nhà họ Khương chúng ta!”

“Tên nhóc này, có lẽ là một cơ hội để nhà họ Khương chúng ta khởi sắc!”

Rồi chuyển ánh mắt sang Khương Thừa: “Khương Thừa, cậu dẫn đường đi”.

“Nếu đưa được Diệp Bắc Minh về, chứng minh những lời cậu nói đều là thật”.

“Bắt đầu từ bây giờ”.

“Cậu trở thành truyền nhân nòng cốt của nhà họ Khương, tôi đích thân nhận cậu làm đồ đệ”.

Khương Thừa kích động đến toàn thân run lên.

Sắc mặt lúc tái nhợt, lúc đỏ bừng, cực kỳ kích động.

“Vâng, gia chủ, tôi tôi tôi… tôi nhất định sẽ đưa được Diệp Bắc Minh về đây”.

Đám người cửu trưởng lão, thập tam trưởng lão, thập thất trưởng lão đều là võ thánh!

Khương Thừa có chút thông cảm cho Diệp Bắc Minh.

Ba vị võ thánh ra tay, Diệp Bắc Minh còn sống nổi không?



Trong mật thất.

Diệp Bắc Minh mở đôi mắt.

Từ trong đỉnh thiên cực phía trước tỏa ra một mùi hương thuốc nồng đậm.

Đan Tố Thể, đã thành công!

Mở đỉnh thiên cực ra xem, mười viên đan Tố Thể xuất hiện trước mắt.

Trên mỗi một viên đan Tố Thể đều có ba đường vân đan.