Ở Nguyên Thủy Chân Giới, một võ giả ở cảnh giới Đại Đế có thể lập nên một chủng tộc Đế huyết, rồi truyền thừa qua hàng chục kỷ nguyên mà không bị diệt vong!
Giờ còn chưa lên đến vị diện cấp chín, đã gặp phải một vị cảnh giới Đại Đế rồi?
Hơn nữa, người đó còn làm tùy tùng cho Tần Minh?
"Đại Đế mà rẻ mạt thế à?"
"Không đúng! Người này không phải Đại Đế chân chính!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục đổi giọng điệu: "Nếu là đại đế chân chính, chắc chắn không có chuyện chỉ có cái khí tức này, tên này là một Ngụy Đế!"
"Ngụy Đế?"
Diệp Bắc Minh nhíu mày.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời chắc nịch: "Đúng! Lão giả này là một Ngụy Đế!"
"Ban đầu ông ta có cơ hội trở thành Đại Đế, nhưng lại thất bại trong lúc tiến vào cảnh giới Đại Đế, và giờ trở thành một Ngụy Đế!"
"Cỗ khí tức cảnh giới Đại Đế mà tôi cảm nhận được ban nãy, chắc là từ chỗ ông ta đấy!"
"Nhóc con, cậu thử ngam mà xem, một Đại Đế thực thụ sao có thể làm tùy tùng cho Tần Minh được?"
Diệp Bắc Minh nhìn lão giả chẳm chẳm!
Đúng vậy.
Mặc dù khí tức của ông ta khủng bố, và còn tỏa ra một chút đế uy, nhưng lại không tạo cho người ta cái cảm giác áp bách tuyệt đối kia!
"Gặp bổn đế, tại sao không quỳ?"
Diệp Bắc Minh cười nhạo: "Một tên Ngụy Đế mà cũng dám tự xưng Bổn đế à?"
Khuôn mặt lãnh đạm của lão giả lập tức trở nên vặn vẹo: "Nhóc con, cậu dám sỉ nhục Bổn đế, muốn chết à!"