Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 5262: Cảnh giới Đại Đế?



Diệp Quỳnh lập tức dựng tóc gáy!

Cảnh giới Đại Đế?

Ở Nguyên Thủy Chân Giới, một võ giả ở cảnh giới Đại Đế có thể lập nên một chủng tộc Đế huyết, rồi truyền thừa qua hàng chục kỷ nguyên mà không bị diệt vong!

Giờ còn chưa lên đến vị diện cấp chín, đã gặp phải một vị cảnh giới Đại Đế rồi?

Hơn nữa, người đó còn làm tùy tùng cho Tần Minh?

"Đại Đế mà rẻ mạt thế à?"

"Không đúng! Người này không phải Đại Đế chân chính!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục đổi giọng điệu: "Nếu là đại đế chân chính, chắc chắn không có chuyện chỉ có cái khí tức này, tên này là một Ngụy Đế!"

"Ngụy Đế?"

Diệp Bắc Minh nhíu mày.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời chắc nịch: "Đúng! Lão giả này là một Ngụy Đế!"

"Ban đầu ông ta có cơ hội trở thành Đại Đế, nhưng lại thất bại trong lúc tiến vào cảnh giới Đại Đế, và giờ trở thành một Ngụy Đế!"

"Cỗ khí tức cảnh giới Đại Đế mà tôi cảm nhận được ban nãy, chắc là từ chỗ ông ta đấy!"

"Nhóc con, cậu thử ngam mà xem, một Đại Đế thực thụ sao có thể làm tùy tùng cho Tần Minh được?"

Diệp Bắc Minh nhìn lão giả chẳm chẳm!

Đúng vậy.

Mặc dù khí tức của ông ta khủng bố, và còn tỏa ra một chút đế uy, nhưng lại không tạo cho người ta cái cảm giác áp bách tuyệt đối kia!

"Gặp bổn đế, tại sao không quỳ?"

Diệp Bắc Minh cười nhạo: "Một tên Ngụy Đế mà cũng dám tự xưng Bổn đế à?"

Khuôn mặt lãnh đạm của lão giả lập tức trở nên vặn vẹo: "Nhóc con, cậu dám sỉ nhục Bổn đế, muốn chết à!"

Ông ta giơ tay vung một chưởng!

Nhìn phản ứng của lão giả, tiểu Tháp đoán trúng rồi!

Ầm ầm!

Cả căn phòng bụi bay mù mịt, toàn bộ số vật dụng trong phòng đều hóa thành bột mịn!

"A ... "

Diệp Quỳnh hãi quá hét lên, bị đánh bay ra ngoài!

Diệp Bắc Minh bước nhanh, đỡ được Diệp Quỳnh, bảo vệ cô ta sau lưng, cỗ lực lượng như sóng thần kia đánh lên người anh!

"Huyền Tự Quyết!"

Diệp Bắc Minh hét trong lòng!

Sức mạnh co bap tang len mưoi lan!

Xoẹt! Một tiếng trầm muộn vang lên, bắp thịt trên người như bị xé rách, cơn đau như bị tứ mã phanh thây truyền đến!

Diệp Bắc Minh hộc ra một ngụm máu!

Tay cầm kiếm Càn Khôn Trấn Ngục chống xuống đất, quỳ một gối xuống !!

Dù chỉ là Ngụy Đế thì cũng dính với chữ Đế, sức mạnh khủng khiếp thật! Nếu không có Huyền Tự Quyết, e là mình đã hóa thành mảnh nhỏ rồi!'

"Bắc Minh, anh sao rồi?"

Diệp Quỳnh đỡ anh.

Diệp Bắc Minh lau sạch vết máu trên khóe miệng: "Không sao, chưa chết được!"

Ánh mắt lão giả cực kỳ lạnh lẽo: "Chưa chết được à? Hừ! Ở trong tay lão phu thì không có kẻ nào mà lão phu giết không chết!"

Ông ta đang định xóa sổ Diệp Bắc Minh!

"Vạn lão, dừng tay!"

Tần Minh chậm rãi đi tới: "Tha cho anh ta một mạng đi!"

Vạn lão nheo mắt, ông ta có hơi khó chịu!

Nhưng ông ta không nói gì mà lặng lẽ lùi sang một bên, nhắm mắt dưỡng thần!

"Diệp Bắc Minh, tôi thật lòng tán thưởng anh!"

Anh ta hung tợn liếc Diệp Bắc Minh một cái: "Được, nhưng ... nữ nhân này phải thuộc về tôi!"

"Đợi tôi khôi phục thể xác xong, việc đầu tiên tôi làm sẽ là khiến cô ta nằm dưới háng tôi cầu xin tha thứ!"

"Còn nữa, thẳng này đã dẫm nát đầu tôi, tội chết có thể miễn!"

"Nhưng tội sống, khó thể tha!"