Tư Không Trần nói: "Thế lực đứng sau đấu trường võ thuật, tên là Võ Tông!"
"Cho dù có cộng nhà họ Tần và Hoa tộc lại, thì họ cũng không dám coi thường quy tắc của Võ Tông!"
Diệp Bắc Minh nghi hoặc: "Võ tông có lai lịch thế nào? Mà có thế lực lớn thế?"
"Theo như ông nói, thế chẳng phải nó còn nghịch thiên hơn Côn Luân Điện à?"
Tư Không Trần nhìn Diệp Bắc Minh một cái thật sâu: "Đại nhân, Võ Tông không thuộc bất cứ thế lực nào!"
"Nó được hơn mười vị Đại Đế, bắt tay thành lập, mục đích là để giữ gìn trật tự võ đạo của vị diện này!"
"Đấu trường võ thuật chính là một trong những sản nghiệp của Võ Tông, chỉ cần là người xuất hiện ở đấu trường võ thuật, thì đều sẽ bị mặc nhận là tuyển thủ tới tham gia đấu võ!"
"Nói cách khác, chỉ cần đại nhân mở lời, khiêu chiến với Hoa Thanh Dương, Tần Minh, Bách Lý Thanh, hay kể cả Vạn lão, bọn họ cũng không có tư cách từ chối."
Tư Không Trần dừng lại một chút.
Rồi nói tiếp: "Tất nhiên, để phòng ngừa tu võ giả giai cao, mượn luật này để đánh chết tu võ giả giai thấp!"
"Quy tắc này chỉ áp dụng cho tu võ giả giai thấp, khiêu chiến với tu võ giả giai cao!"
"Tu võ giả giai cao mà khiêu chiến với tu võ giả giai thấp, tu võ giả giai thấp có thể từ chối!”
Ánh mắt Diệp Bắc Minh lóe lên.
"Ý ông là, chỉ cần tôi lên tiếng thách đấu!"
"Đám Tần Minh, Hoa Thanh Dương, Bách Lý Thanh, Vạn lão, sẽ không có quyền từ chối!"
"Chúng ta có thể quyết một trận tử chiến ở trên võ đài, hoặc kể cả là ở Tử Đấu Trường?"
Tư Không Trần gật đầu khẳng định: "Đúng vậy!"
Nhận được câu trả lời chắc chắn, ánh mắt Diệp Bắc Minh lóe lên một tia lạnh lẽo!
...
Bên ngoài phòng nghỉ.
Hoa Thanh Dương thong thả đi từ xa tới, toàn thân khí huyết dồi dào!
Ban đầu trông anh còn có vẻ thận hư, thế mà lúc này lại mặt mày hồng hào!
"Tần huynh, Thiên long huyết của tốt thật!"
"Cảnh giới của tôi không hề bị giảm, vẫn ở Tế Đạo Chi Thượng tầng sáu!" Hoa Thanh Dương rất là hài lòng, anh ta nheo mắt, nhìn sang Diệp Quỳnh đang đứng cách đó không xa: "Nữ nhân này, tôi chơi chắc rồi, ai tới cũng không ngăn được tôi đâu!"
Tần Minh nhíu mày: "Hoa huynh, hình như tên nhóc kia có chút quan hệ với Côn Luân Điện đấy!"
"Tôi khuyên anh, đừng làm bậy!"
Hoa Thanh Dương tức giận nói: "Sợ quái gì!"
"Hắn chỉ là một tên nhãi ranh ở hạ giới, có là thể chất Hỗn Độn thì sao chứ?"
"Trước đay cung từng co the chat Hon Đon con gì? Ket qua thì sao, con chưa trưởng thành đã chết yeu rồi kìa!"
"Anh sẽ không cho rằng, đám lão già kia sẽ để cho thể chất Hỗn Độn trưởng thành đấy chứ?"
Không có bất kỳ một thế lực nào, nguyện ý nhìn thể chất Hỗn Độn trưởng thành cả!
"Thanh Nhi, em nghĩ sao?"
"Anh! Bây giờ em ghét tên tạp chủng đó lắm!"
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Bách Lý Thanh hiện lên vẻ thù hằn không hợp với cô ta: "Vừa nãy anh ta dám sỉ nhục em như thế, bản tiểu thư nhìn trúng anh ta, đấy là phúc anh ta tu mười đời ... "