"Đó là phúc anh ta tu luyện suốt tất cả các đời, anh ta là cái thá gì chứ?"
"Anh ta dám bảo em dơ bẩn? Em tức chết đi được!"
Bách Lý Thanh càng nghĩ càng tức!
"Anh, chỉ cần có cơ hội, em se cho anh ta chết!"
Đám Chu Nham ở bên cạnh thoáng qua vẻ sợ hãi: 'Đắc tội với người phụ nữ này, thì đúng là chết không có chỗ chôn!'
Lúc này, cấm chế trong phòng nghỉ đã được giải trừ!
Tư Không Trần dẫn đầu đi ra ngoài, Diệp Bắc Minh theo sau!
Diệp Quỳnh vội vàng chạy tới: "Bắc Minh, anh không sao chứ?"
Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Không sao!"
"Vừa nãy bọn họ ... "
Mặt Diệp Quỳnh ngưng trọng, cô ta kể lại cuộc trò chuyện của đám Hoa Thanh Dương, Bách Lý Thanh cho anh nghe.
Hoa Thanh Dương chẳng những không so Diệp Bắc Minh biết!
Trái lại còn hung hăng, lạnh lùng nhìn anh chằm chằm!
Bách Lý Thanh thì cười khay!
Tư Không Trần trực tiếp ra lệnh: "Mấy người đi mời người phụ trách Võ Tông tới đây!"
Tần Minh bỗng dâng lên một dự cảm không lành: "Tiền bối, ngài tìm người phụ trách Võ Tông làm gì?"
Tư Không Trần chẳng thèm trả lời!
Một lúc sau.
Người phụ trách của Võ Tông đến.
Ba lão giả rất già, nhưng khí tức thì khủng bố đến dọa người!
Một lão giả có chòm râu dài trong số đó nói: "Tư Không Trần, tìm chúng tôi có việc gì?"
Tư Không Trần nhìn sang Diệp Bắc Minh: "Không phải tôi, là vị đại ... Diệp công tử tìm các vị!"
Ba lão giả Võ Tông nhìn sang Diệp Bắc Minh!
Ánh mắt mang theo nghi hoặc: "Cậu u?"
Diệp Bắc Minh tiến lên một bước: "Ba vị tiền bối, theo quy tắc của đấu trường võ thuật, chắc hẳn tôi có thể khiêu chiến với mấy người họ trên võ đài chứ nhỉ?"
"Cái gì?"
Nghe thấy lời này, mặt mọi người biến sắc!
Con ngươi của Tần Minh khẽ co rút!
Hoa Thanh Dương cũng hoảng: "Thằng ranh này muốn làm gì vậy? Anh ta là đồ điên!"
"Tôi không muốn lên đài đấu võ với anh ta!"
"Anh ơi ... "
Giọng Bách Lý Thanh cũng run rồi!
Cô ta biết thực lực của Diệp Bắc Minh, cho dù cô ta đang ở cảnh giới Tế Đạo Chi Thượng tầng năm, cô ta nghĩ mình cũng không phải đối thủ của tên điên này!
"Bách Lý Thanh!"
Bách Lý Thanh điên cuồng lắc đầu: "Tôi không đồng ý!"