Đôi mắt Lục Đằng đỏ bừng, vô cùng đau lòng: "Tiêu Nhi, con yên tâm, vi sư..."
Giọng nói của ông ta cũng run rẩy: "Vi sư nhất định sẽ báo thù cho con!"
Ầm!
Một khí thế cực kỳ khủng bố quét ra ngoài!
Phụt!
Những võ giả có thực lực yếu kém phun ra một ngụm máu tươi.
Bịch bịch! Bịch bịch!
Những người tu võ khác cũng không nhịn được quỳ trên mặt đất.
Chỉ có một số ít người liên tục lui lại, vẻ mặt rung động nhìn Lục Đằng: "Cảnh giới Thần Chủ đỉnh phong? Chỉ thiếu chút nữa sẽ có thể trở thành Thần Đế!"
Lục Đằng chuyển ánh mắt, rơi lên trên người Nhan Như Ngọc: "Cô Nhan, cô biết người kia, rốt cuộc cậu ta là ai?"
Hàn ý lạnh lẽo khóa chặt hai người.
Nhan Như Ngọc lạnh lùng nói: "Lục cung chủ, ông đang uy hiếp tôi sao?"
Lục Đằng cười lạnh: "Uy hiếp? Không tính là thế".
"Việc này xảy ra bởi vì cô Nhan, tôi chỉ hỏi tên của người kia, không tính là quá đáng chứ?"
Ánh mắt Nhan Như Ngọc lấp lóe: “Ha ha, tôi sẽ tìm một chút phiền phức cho ông, ai bảo ông dám bắt nạt tôi!”
Cô ta nở nụ cười xinh đẹp, phun ra một cái tên: "Diệp Bắc Minh!"
Sau đó quay người đi ra khỏi Tinh Thần Lâu.
"Diệp Bắc Minh?"
"A, là cậu ta!"
Mọi người ở đây đều hít sâu một hơi.
Toàn bộ Tinh Thần Lâu đều chấn động.
Ba chữ Diệp Bắc Minh này, ai mà không biết, ai mà không hiểu?
"Chẳng lẽ là Diệp Bắc Minh đến từ đất liền?"
"Đại trưởng lão Ngụy Trường Không của Thương Khung cung đã chết dưới tay cậu ta, bây giờ cậu ta lại phế bỏ Lâm Tiêu..."
"Đây là không chết không thôi!"
Lão già bên cạnh tiến lên: "Cung chủ, bốn gia tộc Thượng Cổ là nhà họ Lăng, nhà họ Dạ, nhà họ Giang, nhà họ Ngạo đều bị diệt dưới tay người này!"
Lục Đằng cúi đầu nhìn thoáng qua Lâm Tiêu: "Tiêu Nhi đã được Vô Tướng thần cung chọn trúng, sẽ lập tức đến Đại Lục Thượng Cổ..."
Trong lòng Lục Đằng đang nhỏ máu!
Vẻ mặt ông ta trở nên dữ tợn: "Mặc kệ cậu ta có được chiến tích như thế nào!"
"Cũng mặc kệ cậu ta có thân phận gì!"
"Càng mặc kệ cậu ta có chỗ dựa gì!"
"Ra lệnh truy nã cho lão phu, bất kỳ người nào có tin tức về Diệp Bắc Minh đều có thể đến Thương Khung cung nhận lấy một nửa món thần khí!"
...
Giờ phút này, Diệp Bắc Minh đang đứng trước tòa nhà xa hoa kia.
Anh còn không biết chuyện xảy ra ở Tinh Thần Lâu.
Nếu có người nhìn về phía đôi mắt của Diệp Bắc Minh, nhất định sẽ phát hiện ra sâu trong đôi mắt anh phản chiếu ra một luồng yêu khí phóng lên tận trời!
"Yêu khí nồng nặc quá, chẳng lẽ bố mẹ của chị Tiểu Yêu ở chỗ này?"
"Hộc hộc hộc... Đại ca, chờ tôi một chút!"
Chu Chí Cao thở hồng hộc chạy đến: "Đại ca, anh chạy nhanh quá".
"Hả, đại ca đến phòng đấu giá nhà họ Tô làm gì?"
Diệp Bắc Minh nghi hoặc: "Nơi này là phòng đấu giá?"
Chu Chí Cao gật đầu: "Đương nhiên, nhưng mà chỗ này rất thâm sâu, những người có thể vào đây đều là nhân vật đỉnh cao".
"Hơn nữa nhà họ Tô có bối cảnh ở Đại Lục Thượng Cổ, Tinh Cung, thế lực lớn như Thương Khung cung cũng phải nể mặt".
Diệp Bắc Minh không chút do dự, trực tiếp đi vào trong phòng đấu giá.
"Oái, đại ca!"
Chu Chí Cao ngăn Diệp Bắc Minh lại: "Người không có tư cách sẽ không vào được phòng đấu giá nhà họ Tô, anh đợi tôi một chút".