Đóa Sơn Chi Bên Vành Tóc Mai

Chương 13: Thất Hẹn



Ban ngày vẫn còn có nắng, đến khi hoàng hôn lại nổi gió lạnh, có hạt mưa lay bay rơi khắp mặt đất.

Cách giờ chiếu không bao lâu, trước cửa có mấy đứa trẻ tay cầm hoa hồng, quyến luyến không chịu rời đi.

Thường Yến Hành xuống ô tô, không mở dù chỉ đội mũ, tài xế quay cửa kính xuống, cung kính nói: “Gần đây đều có xe đỗ rồi, tôi chạy ra Đại Thế Giới đỗ.”

Thường Yến Hành gật đầu, bước nhanh vào trong rạp chiếu phim, đây là tòa kiến trúc kiểu Âu Mỹ, biển quảng cáo dựng cao dùng màu đậm vẽ một đôi nam nữ ôm nhau.

Mặt tường dán đá cẩm thạch màu đen, cửa pha lê cỡ lớn được bọc bằng khung kim loại màu vàng kim, ánh ra bóng hình một cô gái Nga cao lớn đầy đặn, thấy có người tới vội vàng nhiệt tình kéo cửa ra mời vào.

Đám trẻ vội vây lấy, ồn ào mời chào: “Tiên sinh, mua hoa đi!”

Cô gái kia nhận tấm vé trong tay hắn, đưa thêm một chai nước cam.


Thường Yến Hành xua tay, đi vào đại sảnh nhìn xung quanh, bồn phun nước bắn ra những bọt nước, trừ cô gái người Nga, một bà mẹ đang ôm đứa con đi đi lại lại, còn lại là trống không, không người đợi hắn.

Hắn tiếp tục đi vào phòng chiếu phim, trong phòng đã tắt đèn tối mờ mịt, màn hình bắt đầu đong đưa những bóng người trắng đen, mấy cái đèn tường lộ ra ánh vàng nhạt, hắn dựa theo chút ánh sáng u ám bước lên cầu thang đến hàng thứ năm vị trí ở giữa, vang lên tiếng xồn xoạt khom người co chân, âm thanh bất mãn hỗn loạn rất nhỏ.

Tiết tiểu thư trầm mặc liếc nhìn vị trí trống bên phải, đáy lòng không khỏi cảm khái, muốn vào mà không được, tuy vào rồi lại không đúng chỗ, như tình yêu bi ai của cuộc đời cô vậy.