Thanh Phượng Đan Vương đỏ mặt, trên mặt mang theo vẻ hoài nghi:
- Thiệu huynh đệ, Thiên Oánh thảo này thực không đáng giá bốn ức a. Vì mấy lô Thánh Tiếu đan, như vậy không có lợi chút nào.
Cho dù có thể luyện chế ra hơn mười khỏa Thánh Tiếu đan, có thể khiến cho hơn mười võ giả Thánh Cảnh vô điều kiện tăng lên một tầng tu vi, vậy thì sao chứ? Bốn ức linh thạch, có thể khiến cho mấy trăm võ giả Thánh Cảnh tăng lên một trọng tu vi, hơn nữa tuyệt đối không chỉ có vậy.
Bốn ức linh thạch, đây cũng không phải là con số nhỏ.
Thế lực nhị lưu có tài lực như vậy, thế nhưng trước đó cũng phải nghĩ cho kỹ.
Thế nhưng mà, Thiệu lôi chủ này, con mắt không nháy lấy một cái, lập tức ném ra bốn ức vạn, không thể không nói, lần ra giá này trực tiếp nện cho những đối thủ cạnh tranh khác cảm thấy chóng mặt.
Mấy đối thủ cạnh tranh còn lại đều là thế lực bản thổ trong Đan Hỏa thành, cũng không phải là không có tài lực. Thế nhưng mà trước đó bọn họ tăng giá cũng chỉ tăng lên mấy ngàn vạn Thánh Linh thạch mà thôi.
Ai cũng biết, hiện tại Thiệu Lôi chủ này tài đại khí thô, liều tài lực với hắn, dường như là chuyện không có lợi nhất Thiên Oánh thảo cho dù tốt, cũng không cần phải dùng bốn năm ức đi mua a.
Lại nói, trong lòng rất nhiều người không nhịn được mà nghĩ, Thiệu Lôi chủ này không phải là người Tịnh Phần điện nhờ khuấy đảo bầu không khí, cố ý tới nâng giá đó chứ?
Nếu như là vậy, cạnh tranh với hắn, đó là chuyện không sáng suốt a.
Mạn phu nhân thấy khí thế của những người cạnh tranh kia hoàn toàn bị ngăn lại, bắt đầu thao thao bất tuyệt nói:
- Thổ hào mỗi năm đều có, hôm nay đặc biệt nhiều. Vị tiên sinh này ra giá bốn ức vạn Thánh linh thạch. Chẳng lẽ trong Đan Hỏa thành chúng ta không có thổ hào có hào khí như vậy hay sao? Bốn ức vạn Thánh linh thạch, nhất định còn có cái giá cao hơn, đúng như vậy hay không?
Không thể không thừa nhận, Mạn phu nhân này có chỗ hơn người. Thế nhưng mà báo giá tới cấp bậc này, cho dù là ai, trước khi ra quyết định cũng phải nghĩ thật kỹ.