- Ta tin rằng rất nhiều thế lực của Đan Hỏa thành hiện tại đang rục rịch. Đúng vậy, vật đấu giá thứ năm ngày hôm nay chính là Mộc đại sư, Tiên Thiên Mộc linh chi thể thượng thừa mà Trích Tinh bang ủy thác đấu giá.
- Danh khí của Mộc đại sư tin rằng mọi người đã nghe qua. Thiên phú đan đạo của hắn có lẽ mọi người cũng vô cùng rõ ràng. Thân thể Tiên THiên, vốn đã hiếm thấy. Mà Tiên Thiên Mộc Linh chi thể còn hiếm thấy hơn, càng là tồn tại giống như lông phượng sừng lân. Tiên Thiên Mộc Linh chi thể đạt tới thượng thừa, trong lịch sử gần ba vạn năm của Đan Hỏa thành chúng ta chưa từng xuất hiện qua. Mà đây là khối ngọc thô chưa mài giũa. Trước khi hắn còn chưa hoàn toàn trở thành một khối ngọc hoàn mỹ, khi còn chưa hoàn toàn tỏa sáng, Trích Tinh bang nhường lại hắn, cũng là vì muốn tìm một người mua thích hợp, có thể khiến cho hắn tỏa sáng hơn nữa. Các người chuẩn bị xong cả chưa?
Thanh âm thanh thúy tuyệt hảo của Mạn phu nhân kia vang vọng trong hội đấu giá.
- Tiên Thiên Mộc Linh chi thể?
Vô Song đại đế nghe vậy nao nao, nói:
- Đây chính là hạt giống tốt a. Trích Tinh bang coi như là thế lực nhất lưu trong Đan Hỏa thành. Tại sao lại hồ đồ như vậy? Ít nhất cũng phải chờ hắn trưởng thành rồi lại mang ra đấu giá a.
Dù sao Vô Song đại đế không phải là người Đan Hỏa thành, đối với chuyện Đan Hỏa thành hắn cũng không quá hiểu lắm. Đứng ở trên vị trí của hắn cũng không có hứng thú tìm hiểu.
Vương Học Thông đại sư cười nói:
- Vô Song đại đế, ngài chỉ biết một chứ không biết mười rồi. Trích Tinh bang này hiện tại đã bắt đầu cảm thấy phỏng tay. Dù sao Tiên Thiên Mộc Linh chi thể ở trong tay bọn họ chẳng khác là chà đạp nhân tài. Hiện tại thế lực khắp nơi trong Đan Hỏa thành đều tạo áp lực cho bọn họ. Cho nên bọn họ cũng không thể không lựa chọn mang Mộc đại sư ra đấu giá.
Thanh Phượng Đan Vương cũng thở dài:
- Đáng tiếc Mộc đại sư này cuối cùng chỉ là no lệ, thân phận nô lệ không thể nào hủ bỏ. Cả đời này hắn cũng chỉ có thể là một Đan Vương khôi lỗi, không có cách nào phát huy thiên phú đan đạo của hắn. Không thể không nói, đây là bóp chết thiên tài a.
Những lời này của Thanh Phượng Đan Vương coi như là có công đạo.
Vô Song đại đê nghe vậy trên mặt hiện lên vẻ tiếc nuối:
- Chế độ nô lệ này cũng không biết là ai một tay sáng lập ra. Thực sự là hủy quá nhiều thiên tài. Mộc đại sư này chẳng hay là thiên tài ở đâu tới? Chẳng lẽ Đan Hỏa thành dung nạp một thiên tài như vậy cũng không được sao?
Vương Học Thông thở dài nói:
- Không phải là Đan Hỏa thành không có độ lượng, mà lo lắng thân phận Mộc đại sư này không rõ ràng, là thế lực đối địch phái tới nằm vùng. Diễn khổ nhục kế như vậy thì sao? Nếu như khôi phục tự do cho hắn, để cho thần thức hắn đạt được tự do, nói không chừng cũng là nguy hiểm cực lớn.
Những lời này của Vương Học Thông tuy rằng không dễ nghe, thế nhưng lại chính xác với ý nghĩ trong lòng của các thế lực lớn trong Đan Hỏa thành.
Đây cũng là thái độ của mọi người đối với chế độ nô lệ này. Thà rằng lãng phí thiên tài nô lệ chứ tuyệt đối không khôi phục tự do cho nô lệ.
Thanh âm của Mạn phu nhân lần nữa vnag vọng:
- Tiên Thiên Mộc Linh chi thể thượng thừa, ít nhất tương lai cũng là chuẩn Đan đế. Một khối ngọc thô chưa mài giũa như vậy, một khối hạt giống tốt như vậy phải có một cái giá xứng đáng. Giá khởi điểm là ba ức vạn Thánh linh thạch. Có phải mọi người cảm thấy vô cùng rẻ hay không? Đúng vậy, giá khởi điểm chính là ba ức vạn Thánh linh thạch. Mỗi lần tăng giá không thấp hơn một ngàn vạn.
Giá khởi điểm này không quá cao, nhưng mà mỗi một lần tăng giá một ngàn vạn, quả thực vô cùng khoa trương.